Phát thanh xúc cảm của bạn !

Năm đó tôi thật sự thích cậu rất nhiều

2018-08-15 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Chúng ta đều lướt qua nhau một cách nuối tiếc, chúng ta cùng thích nhau nhưng lại sai thời điểm, chúng ta có tất cả lại thiếu đối phương. Năm đó tôi thật sự thích cậu rất nhiều, nhưng có lẽ không mãnh liệt đến mức dốc hết can đảm nói ra.

***


Tình cảm của lứa tuổi học trò là thứ tình cảm mong manh mà mãnh liệt nhất, giống như mùa hoa phượng nở, rực rỡ một mùa rồi nhanh chóng lụi tàn. Một số cánh hoa được nâng niu chiều chuộng thành cánh bướm còn lưu luyến trong tập, ngang nhiên trải qua khoảng thời gian nông nổi, từng ngày khô đọng cho đến lúc trưởng thành, số còn lại, thật sự đã bị lãng quên dưới góc sân, mãi mãi hóa tro bụi.

Tôi đã thầm ấn tượng với một người con trai, thật tệ là khối 12, và tệ hơn là cậu ấy lại chẳng biết đến sự tồn tại của tôi. Sự mạnh mẽ, tường thành vững chắc của lòng tự tôn được gầy dựng bao năm, mấy ai cho phép bản thân phá vỡ để bày tỏ. Và như vậy, người ta chỉ cho phép chính mình ngước nhìn tình cảm ấy hoặc lén, hoặc phải dứt khoát từ bỏ, tôi chọn phương án 2 nhưng định mệnh lại không cho phép, mọi thứ ép buộc tôi phải “ngắm nhìn trước mặt”, cậu ấy như vô tình lúc nào cũng xuất hiện trước mắt tôi.

Tôi còn nhớ, hôm ấy là hội trại của trường, buổi tối, càng làm không khí thêm náo nhiệt, ai nấy đều chăm chú vào nơi phát ra lửa, mc phấn khích lôi kéo sự điên cuồng, bản thân tôi thấy vui nhưng vẫn còn e ngại, đầu óc choáng ngợp bởi âm thanh lớn, ánh sáng lóe đỏ và hơn hết là xung quanh mọi người đều sung tới vậy, phiêu theo đến độ nếu trời có sập xuống thì có lẽ chỉ có bản thân tôi là nhận thức được, tôi thầm nghĩ vậy. Cố nhích người, lách nhẹ để nhường chỗ cho “dân chơi”, tôi bắt gặp cậu, góc mặt nghiên ưa nhìn. giữa rừng người ồn ào nhảy nhót, có một người lặng lẽ, hình ảnh êm đềm như cách li với xung quanh.



Cậu mặc áo sơ mi, quần jean, đội mũ lưỡi trai, tất cả đều đen nhưng tiệt nhiên lại chẳng bị nhấn chìm bởi không khí đa sắc hay màn đêm bị xé toạc âm thanh, không có nổi một ngôi sao. Điều đặc biệt khiến tôi không khỏi dõi theo cậu là chiếc máy ảnh trên tay, nó được mân mê ghi lại từng khoảnh khắc này, và thật trùng hợp từng hình ảnh ấy cũng đúng lúc nằm vỏn vẹn trong kí ức tôi, chỉ là tôi không biết hoặc vô ý đẩy chúng ra.

Nhưng dường như im lặng quá lâu, khi chạm mặt lại khiến nó tuôn về trong vô thức. Dần dần, chúng ta lại gặp nhau nhiều hơn, chỉ có mình tôi biết, trên trang cá nhân, ô tìm kiếm, thật trùng hợp tên cậu luôn hiện hữu ở đó, mỗi ngày. Từ thư viện cho tới hội trường, rõ ràng là xa dãy lớp 10 học, nhưng sao tôi vẫn cứ đi dạo qua đó, thật tình chỉ là tình cờ, tình cờ tôi muốn đến. Tôi không thích cậu đến vậy đâu, chỉ là đôi lúc buồn chán, muốn tìm tòi tin tức người lạ thôi!

Ngày tổng kết năm học, sau khi chào hỏi tạm biệt bạn bè, bản thân lại đi tìm một góc để ngắm nhìn những chuyện tình sướt mướt, tôi không hiểu từ lúc nào đã trở thành một thói quen thú vị của mình, xem rồi cười, nhưng hôm ấy, nụ cười nhẹ bỗng nhạt dần, năm sau tôi sẽ lên lớp 11 và cậu có lẽ sẽ vào đại học hay sẽ theo đuổi ước mơ nhiếp ảnh của mình chăng? Vậy mà tôi vẫn chưa sẵn sàng để thổ lộ hay thậm chí là lãng quên.



Vẫn cứ mặc định rằng: “Tình cảm thanh xuân chỉ như cơn gió thoảng, sẽ nhanh chóng lướt qua.” Nhưng tôi đâu biết rằng, khi qua rồi sẽ không còn dễ chịu nữa mà thay vào đó bứt rứt đến dường nào, cảm giác sẽ chẳng còn như cảm nhận lúc đầu. Những tháng hè năm đó, lâu hơn tôi tưởng, không ngừng đi chơi, không ngừng hưởng thụ, lại chẳng thể lấp đầy một sự thiếu sót đơn giản đó. Tôi không nhớ cậu đến vậy đâu, chỉ là đôi lúc rảnh rỗi lại nghĩ về, không kìm được mà lục lọi tìm kiếm.

Chúng ta đều lướt qua nhau một cách nuối tiếc, chúng ta cùng thích nhau nhưng lại sai thời điểm, chúng ta có tất cả lại thiếu đối phương.

Năm đó tôi thật sự thích cậu rất nhiều, nhưng có lẽ không mãnh liệt đến mức dốc hết can đảm nói ra.

© Thanh Ren – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

back to top