Nai ơi...
2025-05-11 16:05
Tác giả:
Nguyễn Quang Tuyến
blogradio.vn - Chú chó dùng mõm và chân khéo léo để bắt những con cá rô đồng, con cua đồng béo ngậy. Những lúc ấy, tiếng cười nói rộn rã vang vọng cả cánh đồng, xua tan đi cái nóng bức của mùa hè.
***
Nai, chú chó đốm trắng đen, đôi mắt như hai hòn bi ve lấp lánh, là người bạn nhỏ thân thiết của lũ trẻ xóm nghèo. Cái thân hình nhỏ bé của Nai thoăn thoắt đuổi bắt lũ chuột, lũ sóc tinh ranh, bảo vệ những luống rau xanh mướt của bà con. Tiếng sủa vang vọng của Nai mỗi khi bắt được "chiến lợi phẩm" trở thành âm thanh quen thuộc, báo hiệu một ngày yên bình.
Năm ấy, mùa màng thất bát, nhà nào cũng thiếu ăn. Bữa cơm đạm bạc chỉ có rau dại và chút cơm độn hoặc bắp xay ra ăn. Gia đình Nai cũng không ngoại lệ. Bọn trẻ trong xóm nhìn nhau ái ngại, thương Nai và thương cả gia đình chú chó.
Những buổi chiều hè oi ả, bọn trẻ thường rủ nhau ra ruộng lội bùn bắt cá, bắt cua. Nai cũng hăng hái tham gia, lội bì bõm trong làn nước mát lạnh. Chú chó dùng mõm và chân khéo léo để bắt những con cá rô đồng, con cua đồng béo ngậy. Những lúc ấy, tiếng cười nói rộn rã vang vọng cả cánh đồng, xua tan đi cái nóng bức của mùa hè.
Rồi những buổi tối, khi trăng lên cao, bọn trẻ thường rủ nhau ra bờ ruộng nướng ngô, nướng khoai. Nai cũng lon ton chạy theo, nằm ngoan ngoãn bên cạnh. Mùi ngô, khoai nướng thơm lừng lan tỏa trong không gian, quyện với tiếng cười nói ríu rít của bọn trẻ, tạo nên một khung cảnh ấm áp, bình yên. Nai cũng được chia cho những mẩu ngô, khoai nướng nóng hổi, chú chó ăn ngon lành, vẫy đuôi mừng rỡ.
Một buổi chiều, trên đường đi học về, đám trẻ thấy Nai nằm co ro trong chiếc rọ sắt. Một người đàn ông lạ mặt đang buộc chặt chiếc rọ lên yên xe máy. Bọn trẻ hoảng hốt, chạy theo gọi với:
"Nai! Nai ơi!"
Nhưng chiếc xe máy đã vút đi mất, bỏ lại bọn trẻ với nỗi hoang mang tột độ.
Về đến nhà, chúng mới biết tin dữ: ba má đã bán Nai để lấy tiền mua gạo. Nước mắt lưng tròng, chúng ôm nhau khóc nức nở. Nai, người bạn trung thành, đã phải rời xa chúng vì miếng cơm manh áo.
Những ngày sau đó, xóm nghèo vắng hẳn tiếng sủa của Nai. Những buổi chiều hè, khi bọn trẻ ra ruộng lội bùn bắt cá, bắt cua, chúng lại nhớ đến Nai da diết. Những buổi tối, khi bọn trẻ nướng ngô, khoai bên bờ ruộng, chúng lại nhớ đến Nai da diết. Mùi ngô, khoai nướng thơm lừng vẫn còn đó, nhưng thiếu vắng bóng dáng chú chó đốm nhỏ bé, thiếu vắng tiếng vẫy đuôi mừng rỡ.
Nhiều năm trôi qua, lũ trẻ ngày nào giờ đã trưởng thành, mỗi người một công việc, một cuộc sống riêng. Nhưng mỗi khi nhắc lại chuyện cũ, lòng họ lại man mác buồn. Hình ảnh chú chó đốm nhỏ bé nằm trong chiếc rọ sắt, đôi mắt buồn rười rượi, cứ ám ảnh mãi trong tâm trí.
Có người trở thành bác sĩ, có người trở thành giáo viên, có người trở thành kỹ sư. Nhưng dù ở đâu, làm gì, họ vẫn không thể quên được Nai. Họ hiểu rằng, trong cuộc sống, có những lúc con người ta phải đưa ra những quyết định khó khăn, phải hy sinh những điều quý giá để bảo vệ những điều quan trọng hơn.
"Nai ơi, giờ mày ở đâu? Mày có còn nhớ bọn tao không?"
Tiếng gọi thầm thì vang vọng trong không gian, mang theo nỗi nhớ thương da diết của những người bạn nhỏ năm xưa. Họ mong rằng, ở một nơi nào đó, Nai vẫn khỏe mạnh và hạnh phúc. Nhưng họ cũng biết rằng, có những cuộc chia ly không bao giờ có ngày gặp lại. Và có những kỷ niệm, dù đẹp đẽ đến đâu, cũng chỉ còn là những mảnh ký ức buồn trong một chiều hoàng hôn.
© Nguyễn Quang Tuyến - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mong Bạn Trở Thành Phiên Bản Tuyệt Vời Của Chính Mình | Radio Chữa Lành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bạn đón bình minh như thế nào?
Cô ngồi sau xe anh, bàn tay siết nhẹ vào áo khoác. Hơi ấm từ chiếc áo lan tỏa, không chỉ xua tan cái lạnh của cơn mưa mà còn khiến trái tim cô rung lên một nhịp lạ lẫm.

Lỡ một nhịp thương
Người con trai từng ôm cô mỗi đêm, từng hứa sẽ không bao giờ buông tay, giờ đây lại là người tàn nhẫn đẩy cô xuống vực sâu nhất. Anh ấy đã từng bảo rằng giúp cô nhặt tình mảnh vỡ của con tim. Thật nực cười, khi chính anh ta lại là người khiến nó tan nát thành từng mảnh vỡ, hết lần này tới lần khác.

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu
Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi
Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài
Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà
Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?
Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường
Thì ra, ranh giới giữa tình yêu không nằm ở giàu nghèo, không nằm ở danh phận hay định kiến. Mà nằm ở việc chúng ta có đủ yêu thương để bước tiếp cùng nhau, có đủ dũng cảm để không buông tay—dù là trong những ngày nắng đẹp hay giữa cơn bão tố cuộc đời.

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu
Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Charlotte Kasl đã kết hợp những kiến thức tinh hoa giữa triết lý Phật giáo và tâm lý học phương Tây để cung cấp cho độc giả một “hướng dẫn sử dụng” tình yêu tập trung vào sự chân thành và chánh niệm.