Phát thanh xúc cảm của bạn !

Muốn bỏ chồng ngay trong tuần trăng mật

2016-05-28 12:50

Tác giả: Giọng đọc: Nhím Xù


Phương Chi là một người phụ nữ nhẹ nhàng, ngây thơ, hiền dịu, chị lúc nào cũng nghĩ cuộc hôn nhân của mình trong tương lai sẽ luôn tràn ngập màu hồng, mà nhân vật chính là hoàng tử và công chúa như trong những câu chuyện cổ tích.

Chị sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, được cha mẹ chiều chuộng, từ bé đến lớn chị chỉ biết đến việc học. 25 tuổi, lần đầu chị mới biết đến hương vị tình yêu. Người đàn ông đó hơn chị 3 tuổi. Anh là một người đàn ông cao to, đẹp trai và rất chiều chuộng chị. Yêu được 3 tháng, anh chị nên nghĩa vợ chồng trước sự ngạc nhiên của bạn bè.

Anh chị tổ chức đám cưới tại một khách sạn hoành tráng. Sau khi cưới, hai vợ chồng đi trăng mật ở Đà Lạt. Sau vài giờ, anh chị đặt chân đến Đà Lạt trong niềm lâng lâng hạnh phúc. Chị mừng thầm: “Thiên đường cũng chỉ thế này mà thôi chứ mấy”. Chị tay trong tay với anh dạo quanh những khu phố, con đường trải đầy hoa và nghĩ tới tổ ấm nhỏ bé của mình trong tương lai.

Trưa đến, anh chị đặt ăn ở một nhà hàng rất sang trọng. Chị hào hứng khi trong set đồ ăn có món Âu mà chị rất thích. Gọi đồ xong, chị ngạc nhiên khi thấy anh gầm gừ: “Sính ngoại thế em? Đồ Việt thì sao mà không gọi?”.

Chị cười vô tư bảo chồng: “Thay đổi không khí anh ạ”.

Mặt anh biến sắc, không ngại ngần nói tục: “Mẹ kiếp, thay đổi không khí trong đồ ăn rồi một thời gian nữa mày thay đổi không khí trong quan hệ vợ chồng à? Chưa gì đã có xu hướng tìm đối tác mới rồi cơ đấy?”.

Chị ngạc nhiên, ngỡ ngàng nhìn anh mà cứng họng. Chị thất vọng khi được diện kiến một bộ mặt hoàn toàn mới của chồng mình. Từ giây phút đó, trong đầu chị lúc nào cũng luẩn quẩn câu hỏi: “Con người thực của anh ấy là ai?”.


Bàn ăn đã được dọn ra, chị nghẹn đắng họng không ăn được nổi miếng nào. Anh quát tháo: “Tọng đi, gọi ê hề đồ ăn ra rồi đổ à? Ăn đi rồi phắn”. Chưa bao giờ chị khóc một cách ấm ức như thế, chị còn tự an ủi mình rằng: “Hay anh đang cân não, đang trêu mình?” nhưng nhìn gương mặt thật không thể thật hơn của chồng như muốn ăn tươi nuốt sống chị, chị chỉ biết khóc thành dòng.

Thấy vợ khóc, anh còn đập bàn ầm ầm quát chị: “Tọng đi rồi biến”. Bẽ bàng, tủi nhục trước hàng mấy chục vị khách xung quanh đang nhìn chằm chằm vào mình, chị quyết định phải đi ngay, rời ngay khỏi chỗ này.Thu lấy ví, điện thoại, nhanh như cắt chị vùng dậy khỏi bàn, lao nhanh ra gọi xe taxi. Biết vợ không đùa, anh chạy theo túm vợ lại, xin lỗi rất khẩn thiết. Dù tha thiết xin vợ ăn nốt bữa ăn rồi về cho đỡ phí nhưng chị dứt khoát về luôn.

Anh thanh toán nhanh rồi ra về theo vợ. Về đến phòng, chị òa khóc như một đứa trẻ. Xong màn khóc, chị lỳ lỳ ra không nói một câu dù anh quỳ xuống hay thống thiết van vỉ vợ ra sao. Sau một hồi xuống nước tình hình vẫn không xoay chuyển, anh lại thay đổi thái độ, mặt hằm hè bảo: “Muốn tử tế hay thế nào?”.

Chưa cần vợ trả lời, anh xông vào tát chị một cái nảy đom đóm mắt: “Tao nhường rồi mà mày còn vênh à?”. Đến lúc này, Chi mới biết mình đã lấy phải một tên vũ phu. 3 tháng là khoảng thời gian quá ngắn để nhận diện bản chất một gã đàn ông nói riêng và một con người nói chung. 3 tháng yêu đã cưới không phải là tình yêu sét đánh mà là sự ngu xuẩn.

Đêm đó, “chuyện ấy” diễn ra với chị trong khó nhọc, chị thấy kinh tởm người đàn ông này. Dường như trong mọi chuyện anh ta không cần biết đến cảm xúc của chị, mà anh ta chỉ để ý tới cơ bắp của mình mà thôi. Chị mộng mơ, nhưng cứng rắn cũng là một trong những tính cách rõ nét ở chị. Chị cảm thấy chị không thể cho chồng mới cưới thêm cơ hội nào nữa. Lúc anh ta có vẻ ngọt ngào với chị và hứa hẹn sẽ thay đổi, chỉ vì “anh nóng tính” nhưng được một lúc anh lại sẵn sàng gầm gừ khó chịu với chị dù lý do chỉ bằng cái móng tay. Ngay trong ngày trăng mật thứ 3, chị đã tự nhủ: “Không ly hôn không được”.


Cũng như bao người con gái khác, chị cũng lo lắng, trăn trở khi nghĩ ra viễn cảnh bố mẹ chị khóc lóc, thất vọng về con như thế nào khi đưa ra quyết định này. Nhưng sự lo lắng đó biến mất khi đêm trăng mật thứ 3 đến, chị bị anh đè ngửa ra tát vì tội “lờ chồng đi”. Chị quyết định: “Không thể sống chung thêm một ngày nào với người chồng mới cưới này nữa”.

Về tới nhà, chị 3 mặt một lời với bố mẹ mình và chồng. Anh ta cúi gằm mặt xin lỗi chỉ vì “con nóng tính”. Nhìn mẹ chị khóc hết nước mắt khuyên chị nên nhún nhường, chị xót xa lắm. Rồi khi mẹ chồng biết, bà quỳ xuống van xin chị hãy nghĩ lại thì lúc này chị mới cố gắng vì sự nhiệt tình và tình cảm của tất cả mọi người.

Sau lần đó, anh có vẻ thay đổi, biết kiềm chế hơn. Nhưng sống với chồng mới cưới mà Chi cảm thấy như mình không được là chính mình. Chị lúc nào cũng im lặng, đi nhẹ nói khẽ và nơm nớp sợ chồng.
Thế nhưng, sau vài tháng, biết tin mình có bầu, vậy mà chồng vẫn gầm gừ, trách móc, hành vợ, thậm chí tát, đánh vợ chỉ vì những lý do vô lý, chị quyết định rời bỏ anh.

Trước khi chị đi, anh bảo: “Có con rồi mà em vẫn định đi ư? Muốn con không cha à?”.

Chị cười thầm bảo: “Đó chính là lý do em phải đi, em có thể chịu khổ còn con em thì không”

Anh đứng nhìn chị trân trân không nói thêm lời nào.
  • Theo PLXH



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

back to top