Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa thu đến rồi và một ngày nào đó em sẽ ổn thôi

2020-09-07 01:25

Tác giả: Halee Phạm


blogradio.vn - Một ngày gần nhất cô sẽ tìm được một ai đó có thể cùng cô bước tiếp trên chặng đường tiếp theo. Một ngày gần nhất, cô sẽ có được hạnh phúc thôi. Cô tin vậy. Và mùa thu thì đến rồi, trong trái tim cô. 

***

“Hạ này, tao muốn rời thành phố một thời gian.” Cô nói với Nhật Hạ khi cả hai đang ngồi uống cà phê cùng nhau.

Nhật Hạ ngạc nhiên nhìn cô “ Sao tự nhiên lại thế? Chẳng phải mày thích nhất mùa thu Hà Nội sao, mùa sắp chuyển giao rồi.”

Cô cười buồn. “Ừ, đến bây giờ tao vẫn thích. Cái cảm giác se lạnh của mùa thu, những cơn mưa lất phất hay mùi hoa sữa thoang thoảng trên đường phố.”

“Vậy tại sao lại rời đi? Mà rời đi rồi thì mày đi đâu cơ chứ?” Hạ hỏi.

“Mày biết tao không thích trốn tránh nhưng thật sự khoảng thời gian vừa qua khiến tao cảm thấy cuộc sống đang dần mất cân bằng. Có lẽ tao và Trường yêu nhau đã lâu, đã cùng nhau đi nhiều nơi nên giờ đi đến đâu tao cũng chỉ thấy toàn kỷ niệm, mà kỷ niệm thì mày biết đấy, luôn khiến mình đau hơn bất cứ gì. Có lẽ tao sẽ đi du lịch đâu đó hoặc đi công tác một thời gian. Sớm thôi, khi nào ổn tao sẽ lại về với Hà Nội.” Tay vừa mân mê cốc cà phê cô vừa nói.

Nhật Hạ cũng chẳng biết khuyên cô như thế nào mà kể cả khuyên thì cô cũng không nghe đâu nên chỉ đành nói.

“Ừm, vậy thôi tùy mày vậy. Nếu cảm thấy ngột ngạt quá vì mớ kỷ niệm ấy thì nên rời đi. Đây không phải trốn tránh mà là dành cho bản thân mình thời gian để quên đi.”

12_con_giap_1

Ừ, thế cũng được, ít nhất khi đi qua những nơi từng quen thuộc thì cô sẽ không còn cảm giác trống rỗng nhớ nhung nữa. Cô và Trường yêu nhau được hai năm, thời gian tuy không dài nhưng cũng chả phải ngắn, giờ đi đến đâu cô cũng bất chợt thấy kỷ niệm ùa về làm lòng cô quặn thắt. Nên tạm thời xa Hà Nội một thời gian, cô muốn cho mình quên đi cảm giác đau lòng đó, để rồi cô lại trở về là một cô gái vui vẻ như xưa.

Tạm biệt Hà Nội một chút nhé, cô sẽ quay về khi đã đủ mạnh mẽ hơn.

Bẵng đi một thời gian, cô lại quay trở về với thành phố mà cô yêu mến và người mà cô muốn gặp đầu tiên chính là Nhật Hạ. Vẫn quán cà phê quen thuộc và chỗ ngồi quen thuộc, cô và Hạ lại ngồi cùng nhau.

“Gần này nhìn mày vui vẻ hơn rồi đấy, chắc là ổn rồi hả?” Hạ hỏi.

Cô cười đáp “Ừ, tao ổn rồi, vui vẻ hơn rồi, cũng đủ can đảm để đối mặt với bản thân mình hơn rồi. Chiều nay tao vừa gặp Trường, tình cờ thôi. Hai đứa đi mua đồ chung một chỗ.”

Ánh mắt Hạ liếc nhìn cô, hỏi “ Rồi hai người có nói gì với nhau không?”

“Có chứ. Nếu là tao của ngày trước thì tao sẽ đi thẳng nhưng giờ thì khác rồi, tụi tao chào nhau và nói chuyện như những người bạn.” Cô kể.

“Trong lòng mày có thật sự ổn không khi đối diện với Trường?”, một câu hỏi trúng vào trọng tâm của Hạ làm cô thoáng suy nghĩ.

“Thành thật mà nói thì tao vẫn có chút chạnh lòng nhưng không sao cả, bọn tao đã là chuyện của quá khứ rồi. Bây giờ việc cần làm là sống và cố gắng cho tương lai. Tao sẽ thực sự ổn hơn vào một ngày gần nhất.” Cô nói và nhìn ra ngoài đường.

con_giap_5

Hà Nội bao năm vẫn thế, dù có nắng hay mưa thì dòng người trên phố vẫn đông đúc. Một thành phố có những góc xa hoa nhưng lại cũng có những nơi rất bình dị. Về lại rồi, cô cũng đủ can đảm để đối mặt với mọi thứ và sẽ sống thật vui vẻ thôi.

Một ngày gần nhất cô có thể thoải mái nói chuyện với Trường như hai người bạn mà trong lòng vẫn cảm thấy ổn.

Một ngày gần nhất cô sẽ tìm được một ai đó có thể cùng cô bước tiếp trên chặng đường tiếp theo. Một ngày gần nhất, cô sẽ có được hạnh phúc thôi. Cô tin vậy. Và mùa thu thì đến rồi, trong trái tim cô. 

© Phạm Quỳnh Liên - blogradio.vn

Xem thêm: Định mệnh anh và em

 

Halee Phạm

Hãy cho mình dừng lại một chút, để thấy được “đứa trẻ” bên trong mình

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.

Bông hồng đỏ

Bông hồng đỏ

Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.

Tháng tám và em

Tháng tám và em

Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.

Khi con đã lớn khôn

Khi con đã lớn khôn

Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Đừng kết thúc, em nhé!

Đừng kết thúc, em nhé!

Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Có một mùa nhớ thương

Có một mùa nhớ thương

Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.

back to top