Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngoảnh đầu nhìn lại chỉ còn là ký ức

2019-10-08 01:25

Tác giả: Halee Phạm


blogradio.vn - Không phải cứ tốt nghiệp cấp ba, cứ lớn thêm một tuổi mà chúng ta nghiễm nhiên trở thành người lớn. Muốn trở thành một người lớn chúng ta còn phải học rất nhiều, trường đời sẽ dạy ta nhiều thứ và, học đến đâu thì trưởng thành đến đó. Chúng ta không thể giữ suy nghĩ trẻ con, những suy nghĩ non nớt của chúng ta mãi được. Cái thế giới màu hồng mà bạn xây dựng bao lâu nay ngay lập tức có thể bị đập nát bởi những cơn bão đời.

***

Sau một khoảng thời gian chiêm nhiệm và được trải qua, cuối cùng tôi cũng hiểu, câu nói của thầy cô: “Ba năm cấp ba trôi qua nhanh lắm đấy. Ba năm cấp ba cũng là quãng thời gian các em nhớ nhất đấy.” Điều đó, quả thật không sai chút nào cả. Ba năm, không ngắn cũng chẳng dài nhưng lại trôi qua một cách vô cùng nhanh chóng. Chớp mắt một cái chúng ta đã thành người lớn, đã bắt đầu chập chững tiến đến thế giới của những nỗi lo cơm áo gạo tiền, rồi danh lợi, rồi bao nhiêu thứ phải lo, bao nhiêu điều phải tránh. Quay đầu nhìn lại chỉ muốn hóa thành trẻ con để ra khỏi những ồn ào cuộc sống, ra khỏi những thị phi toan tính ngập tràn.

Ba năm thanh xuân, không phải quãng thời gian quá dài nhưng đủ để lưu lại những kỉ niệm không bao giờ phai nhòa trong lòng mỗi người.

Đó là quãng thời gian chúng ta bắt đầu chập chững từng bước chuyển từ thiếu niên sang trưởng thành, chuyển từ những suy nghĩ ngô nghê sang chín chắn. Đây là thời gian quyết định con đường tương lai sau này của mỗi người.

Đó là quãng thời gian với biết bao những kỉ niệm vui buồn, tình bạn rồi tình yêu, tất cả đều trải qua như một cuộc sống tương lai thu nhỏ vậy.

Người ta nói, người bạn thích trong quãng thời gian trung học phổ thông có lẽ là người bạn yêu nhất. Bởi vì tình cảm ấy không có sự ngô nghê hồi tiểu học cũng không có sự mông lung của thời trung học cơ sở, không có sự lợi dụng như lúc đại học cũng chẳng có sự thực dụng của xã hội bon chen. Và đó là tình cảm đẹp nhất, chân thành nhất mà ta đã dành cho nhau! Thật sự mà nói, tình cảm của ba năm thanh xuân này có thể qua thời gian và qua năm tháng hay không thì phải tùy thuộc vào con người. Có những người cùng bạn đi qua ba năm ấy và đến suốt đời nhưng cũng có những người chỉ có thể cùng bạn một thời gian. Điều đó chẳng có gì ngạc nhiên cả vì lớn rồi suy nghĩ cũng phải khác và nhu cầu cũng phải khác mà.

Nhưng chúng ta đồng ý với nhau, tình cảm trong ba năm này đến bao lâu về sau thì chúng ta cũng chẳng thể quên được. Qua thời gian, chúng ta sẽ không nhớ nhiều về những tiết học trên ghế nhà trường mà chúng ta sẽ nhớ đến những người bạn đã cùng ta vui, cùng ta buồn. Chúng ta sẽ nhớ đến những buổi ngoại khóa, những làn đùa nghịch phá phách. Và chúng ta cũng sẽ nhớ đến những người đã từng mang cho ta thứ tình cảm gọi là “rung động”. Có thể là họ đã mang đến nhiều muộn phiền và có thể chúng ta chỉ đơn phương họ trong thầm lặng hoặc cũng có thể ta bị họ từ chối tình cảm bằng những cách khác nhau. Nhưng dù sao đi nữa ta cũng sẽ vẫn nhớ và có thể chính điều đó đã tạo cho chúng ta những thay đổi không ngờ.

Bước ra khỏi ba năm đó, chúng ta sẽ từng chút va chạm với xã hội rộng lớn và có những sự từng trải của riêng bản thân mình. Nhưng không phải cứ tốt nghiệp cấp ba, cứ lớn thêm một tuổi mà chúng ta nghiễm nhiên trở thành người lớn. Muốn trở thành một người lớn chúng ta còn phải học rất nhiều, trường đời sẽ dạy ta nhiều thứ và, học đến đâu thì trưởng thành đến đó. Chúng ta không thể giữ suy nghĩ trẻ con, những suy nghĩ non nớt của chúng ta mãi được. Cái thế giới màu hồng mà bạn xây dựng bao lâu nay ngay lập tức có thể bị đập nát bởi những cơn bão đời. Những tấm thảm nhung mà bố mẹ chúng ta trải sẵn cũng có thể rách nát sau một trận gió giông. Chẳng có gì là chắc chắn nếu chúng ta không tự trưởng thành và biến mọi thứ chúng ta có thành bàn đạp để dẫn tới nấc thang của thành công, sự thành công và chiến thắng của riêng chúng ta.

Ngoảnh đầu nhìn lại chỉ còn là ký ức

Đối mặt với cuộc sống ngoài kia chúng ta không thể động một chút chuyện đã rối hết cả lên, gặp một chút khó khăn mà gục ngã. Bạn cũng đừng vì một chuyện không vui mà rơi nước mắt, cũng đừng bì chuyện đại sự thành công mà vui đến nỗi quên nỗ lực. Bạn nên nhớ, bạn chẳng bao giờ có thể đoán định điều gì có thể đến với mình. Thành công mà bạn tạo dựng ngay lập tức có thể bị đánh sập nếu bạn không tiếp tục cố gắng. Nói thế không có nghĩa là bạn phải bạt mạng kiếm tiền, bạt mạng vì công việc và không chịu hưởng thụ những thứ mình làm ra. Tôi chỉ nhắc bạn hãy tỉnh táo hơn, bình tĩnh hơn và đừng lúc nào cũng bộc lộ cảm xúc của mình một cách dễ dàng như thế.

Cuộc sống cũng giống như khi bạn tham gia một cuộc chơi vậy. Trong cuộc chơi ấy không phải bạn cứ cố gắng hết mình, chịu cực khổ để rèn luyện thì sẽ có được cơ hội bước tiếp vào vòng sau. Nhưng đừng vì thế mà nản chí, bởi lẽ chẳng sự cố gắng nào là vô ích cả, tất cả những gì bạn đã bỏ công sức ra thì nhất định sẽ được đáp trả, quan trọng là sớm hay muộn thôi.

Khi lớn rồi bạn mới thấy quãng thời gian ba năm cấp ba thật đẹp. Thời gian một khi trôi đi sẽ không trở lại vì thế ngoảnh đầu lại hôm qua đã thấy bản thân so với hôm nay thật khác biệt. Tạm biệt sự trẻ con có hơi người lớn, tạm biệt đi những thứ khiến bạn đau đầu như bài vở thi cử, và tạm biệt bạn của ngày hôm qua. Giờ đây khi đã bước ra khỏi ngưỡng cửa ấy bạn chỉ có một cuộc thi, đó là cuộc thi với đời, kết quả chung cuộc của nó sẽ quyết định cả quãng đời còn lại của bạn.

Dù sao đi nữa, dù quá khứ hay hiện tại thì bạn hãy luôn nhớ rằng bạn phải trân trọng và cố gắng giữ những gì mình đang có nhé. Trong trường hợp mà những điều đó không còn thuộc về bạn hoặc người nào đó muốn bước ra khỏi thế giới của bạn thì hãy cứ mỉm cười và buông tay nhé, đừng cảm thấy mình không xứng mà hãy buồn một chút thôi vì ngoài kia có rất nhiều điều tốt hơn đang đợi bạn.

Bạn cần học cách buông bỏ những thứ không thuộc về mình để tạo cơ hội cho những điều thuộc về mình bắt kịp. Thanh xuân đã qua thì cũng đừng nuối tiếc vì những điều bạn đã làm trong thời gian đó tạo nên con người bạn hôm nay. Còn bạn đang ở trong thanh xuân ấy thì hãy sống hết mình và nỗ lực hết sức nhé!

© Liên – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ngày đẹp trời nhất là ngày mình còn thanh xuân

Halee Phạm

Hãy cho mình dừng lại một chút, để thấy được “đứa trẻ” bên trong mình

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

back to top