Nếu cuộc đời là một vở kịch, hãy là đạo diễn thật xuất sắc và diễn viên chính thật tài năng
2019-06-17 08:25
Tác giả:
Halee
blogradio.vn - Đời người là một vở kịch, mỗi người lại là mỗi vở kịch khác nhau, nhưng lại chung một điểm. Vở kịch đời bạn thì bạn nên là đạo diễn và kiêm luôn cả diễn viên chính chứ đừng để ai biến bạn thành diễn viên phụ thậm chí là quần chúng trong chính vở kịch đời mình.
***
Có ai đó đã từng nói, nhân sinh tựa như một cốc trà, vơi cũng tốt mà đầy cũng tốt. Nhưng tại sao con người lại chỉ muốn cốc trà đó đầy mà không hề muốn vơi? Phải chăng là do sự ích kỉ của mỗi cá nhân con người? Hay phải chăng là do lòng tham không đáy của mỗi chúng ta?
Bạn có từng nghĩ đến việc cốc trà đó cứ đầy như vậy thì trà trong cốc sẽ có ngày sánh ra ngoài, hoặc tệ hơn, nó sẽ đổ hết mà không còn sót lại giọt nào. Có thể lắm chứ, cuộc sống của bạn cũng vậy mà, sẽ có những lúc trong tay bạn chẳng còn gì, bạn trắng tay, bạn thất bại trong cuộc chơi với đời.
Trà trong cốc đổ hết đồng nghĩa với việc bạn chẳng còn gì, đồng nghĩa với việc bạn đứng giữa hai sự lựa chọn: hoặc là bắt đầu tích lũy để nước đầy như cũ, hoặc là buông xuôi tất cả.
Nếu như được hỏi ý kiến của nhiều người, tôi tin chắc đại đa số họ sẽ chọn lựa sự lựa chọn đầu tiên. Nhưng nói là một chuyện, làm lại là một chuyện khác. Có thể lúc được hỏi bạn chẳng nghĩ đến một ngày mình sẽ rơi vào hoàn cảnh đó nhưng đến lúc rơi vào rồi có chắc bạn sẽ làm như bạn đã nói?
Tất cả chỉ là sự suy đoán của bản thân mà chẳng hề có căn cứ nào. Nhưng vấn đề đặt ra là tại sao bạn lại luôn muốn cốc của mình đầy mà lại không hề muốn nó vơi? Lí do là do bản thân mỗi người đều ích kỉ như nhau, nghe thì có vẻ khó tin và nực cười đấy nhưng đó là sự thật.
Mỗi chúng ta ai cũng có sự ích kỉ, ai cũng có lòng tham nhưng quan trọng là bạn có kiểm soát được sự ích kỉ và lòng tham của mình hay không?
Có một số ít người làm được điều này, còn lại thì đều bị cuốn theo vòng của sự tham lam và ích kỉ. Cơm áo gạo tiền, danh lợi phù du và những giấc mơ làm giàu phi thực tế, tất thảy những điều đó làm con người thay đổi. Ai cũng có sự tham lam, ai cũng có sự kỷ vị nhưng có những người bị những điều đó làm cho thay đổi, có người lại không.
Chúng ta oán trách ai đó đã thay đổi quá nhiều mà không nhận ra rằng chính bản thân mình cũng đã thay đổi. Chúng ta nói ai đó quá tham lam mà không biết rằng sâu trong chúng ta cũng có sự tham lam tương tự như họ. Chúng ta luôn trách mọi người, trách rằng cuộc đời không ưu ái với chúng ta mà bản thân ta lại không tự cố gắng. Cốc trà đó nếu trà quá nhiều thì sẽ bị sánh, chúng ta oán trách quá nhiều mà bản thân không chịu cố gắng thì kết quả cũng chẳng khá hơn là bao. Tại sao không nhẫn nhịn một tí, kiên nhẫn một tí, cố gắng một tí và cảm thấy vừa đủ một tí. Có lẽ nếu làm được như vậy thì cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều.
Đời người là một vở kịch, mỗi người lại là mỗi vở kịch khác nhau, nhưng lại chung một điểm. Vở kịch đời bạn thì bạn nên là đạo diễn và kiêm luôn cả diễn viên chính chứ đừng để ai biến bạn thành diễn viên phụ thậm chí là quần chúng trong chính vở kịch đời mình.
Khi yêu một ai đó chúng ta luôn phô ra những điểm ưu tú nhất của bản thân mà không lộ ra những khuyết điểm. Cho đến khi đã tiếp xúc một khoảng thời gian, bản chất dần dần lộ diện thì chúng ta lại cho rằng họ thay đổi. Đó chính là sai lầm, con người ai chả thay đổi nhưng điều mà bạn nhìn thấy chưa chắc đã là con người thật của họ. Bạn trách họ thay đổi nhưng lại không hiểu rằng bạn chỉ đang tiếp xúc trực tiếp và chân thực hơn thế giới của họ và con người họ mà thôi.
Bạn cần đặt mình vào vị trí của người khác thay vì đứng đó chỉ trích họ, bạn cần yêu cần hưởng thụ vừa đủ thay vì quá tham lam đòi hưởng tất cả. Sự tham lam đó chỉ khiến bạn thêm mệt mỏi và đánh mất đi chính mình mà thôi. Hãy cảm thấy vừa đủ và hài lòng với cuộc sống vốn có của bạn thay vì thèm thuồng một cuộc sống giàu có về vật chất.
Sự vừa đủ sẽ làm cho bạn sống thoải mái hơn và hạnh phúc hơn. Cuộc sống của bạn như một cốc trà, nhạt nhẽo thì sao mà đậm đà thì sao, đầy thì sao mà vơi thì có gì khác biệt, cái quan trọng ở đây là do cách nhìn và cách sống của bản thân bạn mà thôi. Cuộc sống của bạn cũng như một bầu trời, xanh trong thì sao mà đen tối thì sao, nắng ráo thì sao mà mưa giông thì có gì khác biệt, cái quan trọng là sau tất cả điều đó bạn vẫn cảm thấy hạnh phúc là được.
Mọi điều xảy ra đều chẳng ai đoán trước được nên hãy cứ an nhiên mà sống, trọn vẹn tận hưởng từng ngày mà bạn còn tồn tại. Đừng để tâm nhiều đến những chuyện không phải của mình mà cũng đừng vì những chuyện vốn dĩ chẳng là gì mà khiến mình đau khổ. Cuộc sống là của bạn, do bạn tự định đoạt cuộc đời mình, vì thế hãy lựa chọn những gì bản thân bạn muốn.
Chúc bạn trở thành một đạo diễn xuất sắc và một diễn viên chính tài năng trong chính vở kịch đời mình!
© Phạm Quỳnh Liên – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Cuộc sống này đã đủ mệt rồi, đừng mãi day dứt chuyện quá khứ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày mai khi chúng ta gặp lại
Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.

4 cách giúp bạn trả lời câu hỏi 'Tôi có nên hẹn hò với người ấy?'
Dù là những cô cậu có kinh nghiệm hẹn hò lâu năm, ắt hẳn không ít chàng trai hoặc cô nàng cảm thấy chần chừ khi không thể xác định tình cảm của đối phương. Đẹp mách bạn 4 cách đơn giản, chất lượng để quyết định xem người ấy có thật sự là một nửa phù hợp để tiến đến hẹn hò hay không.

Nỗi lòng người cha
Giờ thì ai cũng hiểu những lời nói chứa đầy ẩn ý của ông mà họ luôn cho rằng đó là nói xàm nói nhảm, con ma men nói chứ hoàn toàn không phải ông bảy Từ nói. Giờ thì hiểu ra, không những anh bảy tỉnh mà còn rất tỉnh, tỉnh hơn tất cả mọi người. Hàng xóm ai ai cũng thương tiếc, đau xót. Tấm lòng của người cha quá cao thượng và vĩ đại.

Em nhớ
Nhớ anh dường như thành quy luật Như chuyện vốn dĩ trong đất trời Dù nước vẫn chảy mây trôi mãi Em đây luôn nhớ, yêu một người.

Tình đầu đơn phương rồi sẽ thành hoài niệm
Thời gian vẫn thế, luôn luôn tàn nhẫn, mọi thứ đều sẽ đổi thay. Ai mà chẳng phải lớn, tình đầu đơn phương rồi cũng sẽ thành hoài niệm. Tôi của mười năm sau - 25 tuổi, kẻ đang vật lộn với áp lực của người trưởng thành nhưng thi thoảng vẫn không chịu được mà nhớ về những năm tháng niên thiếu cùng dáng vẻ tình đầu ngày ấy.

Có mẹ là một hạnh phúc lớn lao
Mỗi chúng ta ai cũng có nhiều cách sống, nhiều con đường và hướng đi cho bản thân trong cuộc đời, nhưng ai rồi cũng chỉ có một nơi để quay về, để nương tựa, để bình yên đó là gia đình đó là bên mẹ của chúng ta. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có bởi hạnh phúc đã ở ngay nơi đó, và khi ta còn có mẹ bên cạnh thì đó chính là một hạnh phúc lớn lao.

Những câu thoại giúp trái tim chữa lành trong phim Khóa chặt cửa nào Suzume
“Khóa chặt cửa nào Suzume”, bộ phim mới nhất của “phù thủy nỗi buồn” Shinkai Makoto không chỉ ghi điểm vì nội dung ấm áp mà còn có những câu thoại khiến bạn nghe một lần là nhớ mãi.

6 bí quyết thực hành sống chậm từ các quốc gia trên thế giới
Thay vì mãi vội vã chạy theo những tấp nập ngoài kia, đôi khi bạn cần học cách sống chậm hơn để có thể trọn vẹn tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc đời.

Chúng ta bắt đầu lại nhé! (Phần 2)
Những năm sau, năm nào cậu ấy cũng chờ cậu đến họp mặt chỉ để gặp cậu nhưng cậu đều không xuất hiện, nhiều năm liền đều hỏi về tin tức và cuộc sống của cậu đều đặn như vậy suốt 7 năm, năm nay vốn dĩ không có nhiều hi vọng, vậy mà cậu xuất hiện.

Tuổi trẻ như mưa đầu mùa
Thời gian thì vẫn cứ trôi Sân trường giờ chỉ mình tôi dư thừa Mực đen trên giấy khô chưa? Mà sao tuổi trẻ như mưa đầu mùa.