Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi những cánh anh đào rơi

2021-12-17 01:25

Tác giả: Hân Gia


blogradio.vn - Meiko đặt cánh hoa đó vào trong tay anh. Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, có những lời chẳng cần phải nói ra nữa rồi. Hoa anh đào mất một năm để nở rộ nhưng lại chỉ tồn tại vài ngày trước khi nó rơi xuống, hoa nở hoa tàn nhưng dù là thời khắc nào cũng đầy đẹp đẽ, in dấu vào lòng ta chẳng phai.

***

Anh vừa nhấn đăng một bài tuyển dụng nhân viên cho quán cà phê của mình lên mạng. Dạo gần đây lượng khách có vẻ tăng lên, phải xoay sở công việc một mình trong một thời gian dài khiến anh có chút kiệt sức. 

Anh thoáng nhìn ra trước sân, sắc trời đã ngả về chiều. Cây anh đào chỉ còn lại những cành lá gầy rộc vươn lên giữa sắc xanh ngả vàng của hoàng hôn. Tiết trời đã sắp vào hạ. Màn hình điện thoại hiện lên thông báo tin nhắn đến. Anh nhấn đọc, là người hỏi thăm về tin tuyển dụng. Sau vài dòng tin nhắn trao đổi đôi câu thông dụng, anh hẹn gặp cô gái ấy vào sáng hôm sau.

Ánh nắng sớm mai dịu nhẹ lượn lờ bên những ô cửa kính. Anh đang mãi quẩn quanh trong công việc đầu ngày để chuẩn bị đón những vị khách đầu tiên. Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên leng keng, nếu là khách hàng thì có lẽ giờ này vẫn còn hơi sớm, anh thoáng nghĩ đến cuộc hẹn gặp hôm nay.

Dừng động tác đang dở, anh ngước nhìn bóng hình nhỏ nhắn vừa mới bước vào. Chút nắng nhàn nhạt bám vào mái tóc xoăn buông xõa ngang vai người vừa đến. Cho đến khi cánh cửa khép lại, anh mới nhìn kĩ gương mặt cô. 

ho_-_57

Ánh mắt anh chạm phải đôi mắt cô, tròng mắt màu cà phê nhạt sâu thăm thẳm như hút lấy ánh nhìn của người đối diện. Đôi mắt ấy khiến anh chững lại vài giây. Đó là lần đầu tiên anh gặp Meiko. 

Anh đứng dựa vào khung cửa kính, ngắm nhìn cảnh sắc ngoài trời, thầm nghĩ chẳng bao lâu nữa là cây anh đào trước sân kia lại nở rộ. Meiko bước đến cạnh, đưa cho anh một tách cafe, cô hướng tầm mắt theo ánh nhìn của anh, mỉm cười.

“Thời gian trôi thật nhanh, mới hôm nào còn là ngày đầu tiên em đến đây xin việc, thoáng chốc mà đã gần một năm rồi.”

Anh cũng cười, đúng vậy, gần một năm trôi qua, thời gian đủ dài để gieo vào lòng ta chút xáo động diệu kỳ. 

“Meiko này” - Anh xoay người nhìn Meiko, chậm rãi nói.

“Anh đã từng xem trong một bộ phim có câu nói rằng vận tốc của những cánh hoa đào rơi là 5cm/s giây. Nếu như thời khắc đẹp đẽ đó anh có thể bắt được một cánh hoa, liệu em có thể cho anh cơ hội nói lời thích em không?” 

Câu nói bất ngờ đó khiến Meiko thoáng ngẩn ra, vẻ sửng sốt lan rộng trên khuôn mặt cô. Có thể là một phút, hai phút hoặc lâu hơn, giữa hai người chỉ là khoảng không im lặng. Một cơn gió thoảng thổi qua, vài sợi tóc mai bên đôi gò má ửng đỏ của cô tung bay. Meiko mới chợt tỉnh, cô nhỏ giọng.

 “Em sẽ đợi tới ngày anh đào nở hoa.”

đông_-_63

Nếu như em hỏi anh tình yêu bắt đầu từ lúc nào, anh sẽ trả lời có lẽ bắt đầu từ khi ánh mắt ta chạm nhau. Hoặc cũng có lẽ vào khoảnh khắc em đẩy cánh cửa bước vào, tiếng leng keng của chuông cửa ấy cũng là tiếng vang trong lòng anh. Anh yêu thích vị ngọt đắng của cafe cũng có lẽ vì thế mà khi chạm vào đôi mắt nâu của em anh đã thầm nghĩ giá như em có thể bước vào thế giới cô đơn của anh thì thật tốt.

Những cánh hoa rợp trời cuốn theo chiều gió, trong cơn mưa cánh hoa bất chợt ấy, anh vô thức đưa tay đón lấy. 5cm/s thật chậm mà cũng thật nhanh, cánh hoa lãng đãng, lượn lờ, cứ ngỡ sẽ dễ dàng bắt được nhưng lại nắm trượt trong một phần giây. 

Cảm giác hụt hẫng truyền từ lòng bàn tay vẫn còn khựng lại giữa không trung chầm chậm chảy vào tim. Em biết đấy, âu cũng là sự công bằng, 5cm/s là sự đánh cược của anh muốn cho mình một cơ hội, cũng là cho em một cơ hội. Vì tình cảm cũng là điều khó nắm bắt.

Meiko rời tầm mắt đang ngắm nhìn những cánh hoa rơi xoay người sang nhìn anh. Vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng trên môi, cô chậm rãi vươn bàn tay chạm nhẹ vào đầu vai anh, nhặt xuống một cánh hoa chẳng biết vương từ lúc nào. 

Meiko đặt cánh hoa đó vào trong tay anh. Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người chạm nhau, có những lời chẳng cần phải nói ra nữa rồi. Hoa anh đào mất một năm để nở rộ nhưng lại chỉ tồn tại vài ngày trước khi nó rơi xuống, hoa nở hoa tàn nhưng dù là thời khắc nào cũng đầy đẹp đẽ, in dấu vào lòng ta chẳng phai.

© Hân Gia - blogradio.vn

Xem thêm: Tháng 12 ấy, tôi thấy nắng về trong gió đông | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

back to top