Em sẽ sống cho cả phần của anh
2021-12-09 01:30
Tác giả:
Châu Thùy
blogradio.vn - Tôi cất giữ anh ở một góc trong trái tim, tôi sẽ sống luôn cho cả phần của anh. Dù sao thì, cám ơn anh vì đã xuất hiện trong những năm tháng cuộc đời em.
***
“Em biết không, anh đã tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên khi mà anh gặp được em.”
Tiết trời Hà thành lại mưa, xuyên qua ô cửa kính nhìn đến ánh đèn đường ngoài kia, tôi lại có cảm giác như mình lại nhìn thấy anh đang mỉm cười nói với tôi những lời âu yếm. Bỗng nhiên, tôi lại nhớ đến anh.
Tôi không phải là một cô gái đặc biệt, nếu đặt tôi ở trong biển người tôi có lẽ tôi sẽ chìm nghỉm ở trong đám đông đấy luôn, nhưng anh ấy lại là người đầu tiên nhận ra tôi khi mà tôi đang đứng ngơ ngác nhìn chiếc xe buýt vụt ngang qua mặt mình, anh cẩn thận chạy tới hỏi tôi có cần đi nhờ xe hay không, chúng ta là sinh viên cùng trường. Tôi ngơ người một lát, có lẽ là vì anh cười quá đẹp hoặc có lẽ là ánh mắt anh chân thành tha thiết quá, tôi bình tĩnh mà bước lên xe anh như thể cả hai đã quen nhau từ rất lâu. Đó là lần đầu tiên tôi gặp anh.
Khi anh và tôi đã chính thức yêu nhau, anh còn bẽn lẽn nói với tôi “Em đã gặp anh lâu rồi mà em không nhớ thôi, lúc ấy em liếc anh một cái khiến anh hết cả hồn chỉ vì em thấy anh không xếp hàng khi vào thang máy.”
“Vậy là nhờ em liếc anh một cái mà anh trúng tiếng sét với em luôn đấy à?”
Anh còn thẹn thùng đỏ mặt hơn cả tôi.
Tôi nhớ đến thời mà hai chúng tôi cùng nhau tay nắm tay đi vòng vòng quanh khuôn viên trường, rồi lại lặng lẽ ngồi trên băng ghế đá nói về những dự định trong tương lai của nhau. Tôi nói với anh tôi sẽ trở thành một cô giáo thật tốt, tôi rất thích trẻ con, dù cho chúng nó có nghịch ngợm thế nào thì tôi vẫn rất thích, bởi vì đó là minh chứng cho sự hồn nhiên của tụi nó. Anh cười nói với tôi về những đứa cháu nghịch ngợm ở dưới quê của mình, nói rằng có lẽ gặp được tôi bọn chúng sẽ không muốn nghịch ngợm nữa đâu bởi vì cô giáo Nhi thật dịu dàng và tốt bụng.
Chúng tôi yêu nhau trong một buổi chiều đầy nắng mùa thu, khi mà anh cầm theo một bó hoa hồng ngượng ngùng đỏ mặt đi tỏ tình với tôi, kể từ đó tôi yêu nhất chính là mùa thu. Chúng tôi nắm tay cùng nhau trải qua những năm tháng thanh xuân của tuổi trẻ, cùng nhau bước vào cuộc sống đầy gai nhọn này. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu trong sự nhiệt liệt và trải qua trong sự êm dịu như cái tình tình của anh vậy. Chúng tôi cùng nhau nói về hôn lễ của mình, tôi những tưởng sẽ không có điều gì có thể chia cắt được chúng tôi.
Cho đến khi tôi nhận được cuộc điện thoại “Nhi à, nó đi rồi con, nó bị tai nạn đi rồi con ơi”, kèm theo đó là âm thanh nức nở của mẹ anh. Tai tôi ù ù, tôi không nghe được gì nữa cả, tôi chỉ cảm giác được cái chất lỏng mặn mặn đang rơi vào trong miệng mình.
Tôi không thể nào tin được, rõ ràng ngày hôm qua anh vẫn còn gọi nói với tôi rằng hôm nay anh sẽ mang theo đặc sản ở dưới quê lên cho tôi, rõ ràng giọng nói của anh vẫn còn vang ở bên tôi, rõ ràng tiếng cười của anh vẫn ở bên tôi.
Tôi như mất đi lý trí mà lao ngay ra đường để bắt xe về quê anh, tôi không biết mình đang làm gì, tôi không biết là mình đang muốn chứng minh anh còn sống hay chỉ là muốn gặp anh lần cuối mà thôi.
Tôi thơ thẩn mà đi đến nơi. Để rồi vỡ òa lên khi nhìn đến di ảnh của anh, anh cười với tôi, anh cười thật đẹp, thật hiền lành. Anh hứa với tôi rằng anh sẽ cưới tôi, anh hứa sẽ che chở bảo vệ tôi suốt cuộc đời. Nhưng anh ơi, anh thất hẹn rồi, anh đã không giữ lời hứa với em. Tôi không biết mình nên oán anh đã bỏ rơi tôi hay nên chúc anh hãy thanh thản mà đi.
Tình yêu của chúng tôi kết thúc đột ngột cứ như cách mà chúng tôi quen biết nhau vậy. Một xúc cảm mềm mại chạm vào trên đùi tôi, tôi giật mình thu hồi lại ký ức, thì ra là meo meo đang lười biếng làm nũng với tôi, tôi vuốt ve nó, ánh đèn ngoài đường vẫn sáng rực, thế giới vẫn xoay tròn chuyển động.
Tôi cất giữ anh ở một góc trong trái tim, tôi sẽ sống luôn cho cả phần của anh. Dù sao thì, cám ơn anh vì đã xuất hiện trong những năm tháng cuộc đời em.
© Châu Thùy - blogradio.vn
Xem thêm: Yêu xa nhớ lắm, yêu xa cô đơn nhiều lắm! | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa