Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạ về, tớ nhớ cậu

2022-05-18 01:22

Tác giả: Thành Ca


blogradio.vn - Tớ đã sợ, đã sợ rằng sau việc ấy, cậu sẽ giận mình, ghét mình, và mình chẳng còn là gì trong cậu nữa, nhưng không, tớ vẫn còn, vẫn còn ở đâu đó trong đôi mắt long lanh sâu thẳm kia. Rốt cuộc, mình và cậu, chúng mình là gì? Là bạn, không phải, dứt khoát không phải, là người lạ từng quen, không phải vậy, nhất định không như vậy vì tớ nhớ cậu từng ngày, hay là tình yêu.

***

Hà Nội, một ngày nắng đẹp ngày 7 tháng 4

Cuối cùng thì sau gần một tuần ấp ủ chờ đợi, nắng cuối cùng cũng quay về trên bầu trời Hà Nội. Sau suốt những ngày mưa của tháng 2 và những ngày bóng mây của đầu tháng 3, nắng lấp lửng hẹn ngày trở lại vào những ngày cuối tháng cũ và tuần đầu tháng mới này và cuối cùng thì ánh nắng ấy đã quay trở lại. 

Tớ thích những ánh nắng đầu của tháng 4, cái nắng vàng nhưng chưa chịu chói chang, cái nắng tươi mát căng tràn sức sống tung tăng đi khắp đất trời, cái nắng tinh nghịch len lỏi qua những kẽ lá để tạo thành những vệt vàng óng nhỏ xíu hắt xuống đường mà mỗi cô cậu học trò nào cũng đều thích với tay mình ra để đón lấy thứ ánh sáng ấy, ngắm nghía lớp nắng trôi qua làn da rồi lăn qua từng kẽ tay mềm mại trước khi khép lại để nắng rơi xuống mặt đất. Niềm vui nho nhỏ đó như một thức quà thầm kín đặc biệt đất trời dành riêng cho mùa Hạ, và có lẽ là đất trời để dành cho cậu nữa, cô gái màu nắng - Nhật Hạ.

hen_-_ho_61

Mình vẫn rảo bước dưới hàng cây già bên hè phố như mọi ngày, chỉ là hôm nay có hơi đặc biệt một chút, có lẽ vì sang tuần được đi học trở lại trường nên có một niềm vui xen kẽ giữa những bộn bề miên man. Một cơn gió nhè nhẹ thổi tới, gió chỉ nhẹ thôi nhưng đã ẩn nấp điều nhẹ lòng nho nhỏ đó để nhường chỗ lại cho những khoảng không chất chứa trong lòng. 

Con phố vẫn tấp nập, tấp nập, dòng người vẫn tất bật vội qua, giữa những thanh âm huyên náo của hà thành, một khoảng lặng nào đó từ hư vô dẫn lối đôi chân dừng lại nơi ngã tư này. Mình lại dừng lại ở đây mất rồi, nơi đây, nơi cuối đường đó, tớ đã lạc mất cậu, Nhật Hạ.

Cũng đã hơn một năm rồi, thời gian cứ trôi mà chẳng hề ngoảnh lại, một năm với tuổi 16 chúng mình chẳng có gì là nhanh cả, chỉ là một góc nhỏ mà thôi, nhưng nhiều lần tớ tự hỏi, liệu so với ba năm cấp ba cuối cùng của thời áo trắng này, một năm ấy liệu có quá dài hay không ?

Một năm xa cậu, tớ đã học được nhiều điều, tớ chẳng còn hay than thở , hay chán nản gục mặt xuống bàn những khi cuối giờ nữa, tớ cũng chẳng còn được cười hồn nhiên như những ngày trước, tất cả là vì, tớ chẳng còn có cậu- cô gái cùng bàn để tớ có thể thoải mái là chính mình mà chẳng cần suy nghĩ. Nhưng điều đó cũng có lẽ, giúp tớ lớn lên, đôi khi tớ cũng thấy mình như vậy, nhưng dù có cố gắng khóa chặt kí ức vào trong, thì mỗi đêm then cửa ấy luôn bật vỡ và trào dâng những dòng hồi ức mãi mãi chẳng thể phai mờ. 

Tớ nhớ cậu, mỗi giờ, mỗi khoảnh khắc tớ chẳng thể nào quên được cậu, những dòng hồi ức như sự trừng phạt dằn vặt tớ mỗi đêm, tớ chẳng thể nào quên nổi buổi chiều hôm ấy, tớ đã buông tay để mình cậu nức nở nơi hàng cây già. 

hen_-_ho_513

Tớ đã chạy, đã chạy trốn khỏi cậu, khỏi chính mình, để những lúc nửa đêm dòng lệ ấy cứ chảy dài nơi khóe mắt cay nồng, giây phút ấy khi ngoảnh lại, thấy cậu bật khóc, nhưng đôi chân chẳng chịu nghe lời chính mình, cứ thế, cứ thế, tớ đã tự mình rời xa khỏi cậu, đoạn đường về nhà từ đó ngược hướng lúc nào chẳng hay.

Tớ đã tự nhủ, tự lừa mình, tự nghĩ rằng khi lên trung học phổ thông thì tụi mình sẽ khác trường, và như vậy, thì cậu sẽ không phải gặp tớ nữa, và tớ sẽ quên được cậu. Nhưng có vẻ như, định mệnh đã không cho tớ lừa dối con tim mình, và dường như, điều ấy đã giúp tớ nhìn lại chính mình và vẫn còn hy vọng một cơ hội nào đó có thể giúp tớ sửa lại những lỗi lầm. 

Ngày đầu tiên gặp cậu ở trường, mình thực sự rất bối rối, dù đã cố ngoảnh mặt đi và chỉ chào hỏi thật nhanh nhưng tớ vẫn vội ngoái lại nhìn cậu, và dường như, cả hai ta đều vậy. Cậu nói dối tệ hơn mình, tệ lắm, cậu chưa bao giờ nói dối được điều gì qua đôi mắt to tròn đen láy đó cả, khoảnh khắc ấy, tớ đã biết, chúng mình, chẳng thể quên được nhau. 

hen_-_ho_7

Tớ đã sợ, đã sợ rằng sau việc ấy, cậu sẽ giận mình, ghét mình, và mình chẳng còn là gì trong cậu nữa, nhưng không, tớ vẫn còn, vẫn còn ở đâu đó trong đôi mắt long lanh sâu thẳm kia. Rốt cuộc, mình và cậu, chúng mình là gì? Là bạn, không phải, dứt khoát không phải, là người lạ từng quen, không phải vậy, nhất định không như vậy vì tớ nhớ cậu từng ngày, hay là tình yêu.

Tớ cũng không rõ nữa, nhưng chắc chắn rằng, lần này, tớ sẽ không chạy trốn cậu nữa. Sau nghỉ lễ, là sang tuần chúng mình đi học lại trên trường, lần này tớ sẽ đối diện với chính mình, tớ sẽ không hèn nhát chạy trốn để mặc cậu ở lại nữa, tớ cũng chẳng dám mơ rằng tớ sẽ lại được cùng cậu đi học mỗi ngày, sẽ lại được thấy đôi mắt lấp lánh mỗi khi dang tay đón những tia nắng xuyên qua hàng cây, nhưng nhất định, tớ sẽ là chính mình, tớ sẽ gặp cậu, sẽ nhận về mình giọt lệ năm ấy, sẽ nói hết với cậu những điều một năm qua đã giam cầm tớ.

Nhật Hạ, tớ nhớ cậu nhiều lắm.

© Thanh Ca - blogradio.vn

Xem thêm: Chia tay rồi đừng làm mình tổn thương thêm nữa | Radio Tình yêu

Thành Ca

Và tôi sống để yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top