Phát thanh xúc cảm của bạn !

Góc đường xưa

2021-08-13 01:25

Tác giả: ZOOM7


blogradio.vn - Thỉnh thoảng, khi nhớ về góc đường xưa bao kỉ niệm trong tôi lại ùa về với tiếng từ chiếc đài radio, khu chợ của công nhân nghèo và những thanh âm phải thật sự để tâm mới nhìn thấy.

***

Con đường với hàng cây cao xanh lá che bóng mát rượi, mỗi khi cơn gió lướt qua nghe rì rào như tiếng bản nhạc êm dịu. Dọc hai bên lề đường có những người ngồi bày bán các món đồ trên những tấm bạt nhựa được ra trải ra trên lề đủ các loại đồ cũ từ cái radio, cục sạc pin điện thoại, cái tai nghe, ly chén dĩa, tua vít…

Họ ngồi đó nhìn ra người đi xe trên đường rồi nhìn người đi bộ, lâu lâu lại nói vài câu chào mời khi có xe đi chậm chậm nhìn xem. Có khi cả ngày cũng không có khách ghé, họ ngồi tựa vào thân cây rồi rít một vài hơi thuốc.

Họ lấy chiếc radio cũ mở đài nghe tin tức nghe những bản nhạc đủ loại rỉ rả, rồi lại ngồi trầm ngâm theo tiếng nói được phát ra từ chiếc cát - xét.  Lâu lâu lại có người đi ngang ghé vào hỏi vài món đồ có khi mua khi không, nhưng thường những buổi chiều tan ca làm về nhiều người đi ngang cũng hay ghé nơi này để tìm những thứ họ cần, con đường bình thường xe cộ đã nhộn nhịp lại xôn xao trong phút chốc.

Bên kia đường những tiếng kêu chim chíp của những con chim bay lượn đầy vẻ mệt mỏi trên cành cây trong khuôn viên của lăng thờ và tiếng kêu yếu ớt của những con chim trong lồng. Đến ngày lễ hội hay ngày rằm người ta lại đi viếng lăng, dâng hương đó cũng là lúc những người bán chim để cho khách mua phóng sanh nhộn nhịp hoạt động. Nhưng khuôn mặt sạm nắng ôm những chiếc lồng chứa những con chim mệt mỏi xơ xát đến chào mời khách, nhìn những sinh vật tội nghiệp yếu đuối ánh mắt đầy lo âu khiến cho người ta xót xa, bỏ tiền ra mua và thả chúng bay trên những tàn cây trong lăng, nhưng chúng cũng bay chẳng được bao xa, phần vì đói và mệt mỏi kiệt sức. Khi ấy những người bán chim lại lấy cây vợt gạt lên tàn lá mà những chú chim vừa ra khỏi lồng đậu trên nhành cây, chúng lại sa lưới, hình như chúng không có ý phản kháng vì không còn sức lực nữa.

cho_-_do_-cu

Chợ nằm kế lăng hầu như hoạt động suốt ngày đêm nhộn nhịp, dọc hông chợ người ta bán đủ các loại quần áo, đủ màu sắc, những chiếc quần jean bạc màu, những chiếc balo đủ kiểu dáng, người đi mua thường là công nhân, người lao động nghèo, học sinh sinh viên…về đêm những quầy bán đồ nhậu di động hoạt động họ đặt cái bàn xếp và vài chiếc ghế cóc.

Họ bán từ những chai rượu chuối hột, nếp than đến bia…kèm với mồi là những con khô mực, khô đuối…những người ghé đa phần là những người lao động nghèo sau một một ngày làm việc vất vả tìm đến. Họ cùng nhau vài ba người kêu một vài xị rượu rồi uống lao xao với những câu chuyện kể rôm rả không đầu không đuôi rồi ra về với dáng liêu xiêu, khắc khổ.

Chiếc xe lam màu vàng nghệ với những lớp sơn bong tróc cũ kỹ, trên xe có người bán hàng với những chiếc giỏ to tướng chứa trái cây, gánh rau xanh…có người là sinh viên học sinh tay mang chiếc cặp sách, có người già đi khám bệnh, có người đi làm ở xí nghiệp…Họ ngồi trên băng ghế đặt dọc hai vách của xe, tay vịnh trên thành xe cho khỏi ngã vì những cú thắng gấp hay quẹo cua bất chợt của bác tài.

Thỉnh thoảng một vài người họ nói vài câu bâng quơ, có khi họ nói với nhau những câu chuyện trên tivi, những chuyện thời sự, hay những bộ phim đình đám vừa chiếu. Một vài người thì lơ đãng ngó ra sau nhìn khoảng trống rỗng của thân xe phía sau ngắm dòng người xuôi ngược trên con phố, có khi chiếc xe chao đảo vì vấp phải ổ gà những người ngả vào nhau rồi nhìn nhau cười, tay nắm chặt hơn thành xe. 

Chiếc xe kêu tạch tạch lâu lâu lại nhả ra cuộn khói đen kịt làm những người đi xe máy phía sau vội lấy tay che mặt, dòng người vẫn vội vã nối đuôi nhau. Chiếc xe buýt màu xanh lá chạy ngang trên đường, ghé lại trạm đón khách, tiếng xe êm như không có tiếng động, từ cửa xe toát ra hơi mát của máy lạnh, những người trên xe bước xuống trên tay cầm những chiếc điện thoại thông minh chăm chú lượt nhìn vào màn hình. 

goc_-_duong_-_xua

Họ vội vã bước đi nhưng chốc chốc lại đưa chiếc điện thoại lên để nhìn màn hình. Những người bán đồ cũ dọc hay bên đường giờ ít dần chỉ còn lại một vài người, thi thoảng họ ngẩng lên nhìn người qua lại xong lại dán mắt vào màn hình điện thoại để nhìn xem những món hàng họ đã chụp đăng lên có ai like hay bình luận gì không.

Họ mỉm cười khi có sản phẩm có lượt like nhiều hay bình luận nhiều về nó, có khi bán được khi không bán được hàng nhưng họ luôn bận rộn với thế giới online. Bên kia đường cũng chỉ còn vài lồng chim lác đác để khách mua phóng sinh khi viếng lăng nhưng người bán chim cũng ít còn chào mời như ngày xưa. 

Họ ngồi đó trên tay với chiếc điện thoại và có vẻ như rất bận rộn với thế giới bên trong chiếc điện thoại, người mua chim để phóng sinh nhiều lúc phải gọi họ để mua, có khi đó là điều hay vì khách là những người thực tâm muốn phóng sinh chứ không phải là người bỏ tiền ra mua để thoát khỏi cảnh chèo kéo cho xong như ngày xưa.

© ZOOM7 - blogradio.vn

Xem thêm: Được sống là món quà vô giá

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

"Lời nguyện cầu cho Katerina" là tiểu thuyết tâm lý viết về chủ đề Holocaust của nhà văn Séc Arnošt Lustig. Tác phẩm được đánh giá “mang sức nặng tinh thần vượt thời gian”.

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

back to top