Đối nhân xử thế - không thể qua loa!
2024-04-19 16:10
Tác giả:
Ngân Mai
blogradio.vn - Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.
***
Nhân sinh cũng giống như đóa hồng sau vườn vậy, khởi tâm chăm sóc, vun vén tay trồng, đủ duyên mưa gió, nắng gắt quá đi, tự thân hoa sẽ nở ra một cách kiêu hãnh mà vẫn dịu dàng!
Hoa nở vươn mình nơi nắng gió
E thẹn hòa cùng với sương mai
Dẫu cho phàm trần vẫn một đóa
Đất vun, hoa nở nặn tay mài!
...
Hãy nhìn thật kỹ một hạt giống, một gốc rễ của loài bông hồng kiêu sa, diễm lệ mà bạn gieo xuống đất cùng những phân bón thượng hạng, cái tâm an lành và tấm lòng mong ngóng hoa nở, bạn sẽ thấy kỳ tích xuất hiện. Hoa hồng là một loài hoa lãng mạn, dịu dàng nhưng cũng đầy gai góc. Gieo hạt trồng cây là một quá trình dài để đợi thu hoạch. Không chỉ người trồng thương hoa tiếc ngọc, đất nâng nắng đỡ mà tự thân cây cũng phải chấp nhận vùi đầu vào mưa sương bão táp, mạnh mẽ mà vươn lên khỏi lòng đất, đương đầu với cái nắng gay gắt thì mới có dũng khí mà tỏa hương, reo hò trong gió. Quá trình hình thành ở con người cũng vậy, nếu như chúng ta không đương đầu với thử thách, nhẹ nhàng vượt qua những khó khăn, kiên trì vươn lên từ bão táp thì liệu hai chữ “dũng cảm” có xuất hiện ở nhân gian này?
.jpg)
Con người ở đời, chắc chắn chúng ta đều phải có những mối quan hệ dù thích hay không, chúng ta cũng phải nhẹ nhàng mà uyển chuyển cư xử. Điều này, không nằm ở chỗ sẽ biến ta thành một người giả tạo, dối lòng tráo mặt mà đó chính là sự khoan dung, nhân từ và độ lượng mà người xưa vẫn thường nhắc đến. Việc đối nhân xử thế không nên chỉ vì đối phương đối xấu với mình thì mình liền trả miếng lại cho đối phương, mà chúng ta nên dụng tâm tự dò xét xem bản thân đã làm gì khiến mối quan hệ lại phải như thù địch, ganh ghét như thế. Nếu như nguyên nhân xuất phát từ mình, hãy nên cẩn trọng mà chân thành thay đổi, còn nếu như nguyên nhân xuất phát từ bên ngoài, do tác động ngoại lực như vật chất, quyền lực, địa vị, tiền bạc thì mình nên tránh xa những người hẹp hòi, có cái nhìn thiển cận như thế. Tôi tin rằng, quan điểm này không chỉ tôi có thể thấu đạt, mà mọi người cũng có thể.
Cũng nhìn từ trải nghiệm của bản thân, quan điểm ấy trong tôi càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa sau khi tôi đã thực tập nó với mọi người xung quanh mình. Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.
Nhắc lại câu chuyện nhỏ xíu của mình một chút, ngay sau khi tôi tốt nghiệp, tôi được nhận vào làm ở một công ty lớn cũng có chút danh chút phận trong nước. Sau đấy, bao mộng mơ về một tương lai tràn ngập thành công bùng nổ trong mắt tôi đã bị dập tắt cho đến khi tôi gặp được một “vị sếp” có một không hai trong đời. Thành thật mà nói, “vị sếp” này đã mang đến cho tôi không chỉ nhiều bài học quý giá mà còn xây dựng giúp tôi hình mẫu tương lai của mình nữa. “Vị sếp” này tôi tạm gọi là Cô cho phải phép vậy. Cô ấy là một Việt kiều – một người mà trong đầu ai ai cũng sẽ nghĩ là có một tư tưởng thoáng, tràn đầy năng lượng tích cực. Nhưng không, đời mấy ai như mơ, Cô ấy không những là một người khó gần, ngạo nghễ mà còn là một người không biết cách ăn nói. Chúng tôi đã có nhiều sự tranh luận đáng tiếc xảy ra trong công việc, nhưng với một niềm tin ở quan điểm khoan dung, chân thành sẽ hóa giải được mọi thứ của mình, cũng như tôi cần phải tôn trọng người lớn tuổi hơn mình nên tôi cũng đã phải nhắc nhở bản thân hạ giọng mà lắng nghe những gì Cô sếp “độc nhất vô nhị” ấy dạy dỗ. Thành thật ra, sau khi chịu khó lắng nghe và nghĩ theo một hướng tích cực như: “À, mình còn nhỏ, kinh nghiệm và trải nghiệm không nhiều bằng Cô sếp đâu, nên chịu khó nghe chút xíu thì có thiệt thòi gì?”, thay vì nghĩ theo một hướng tiêu cực như: “Bà ta là Việt kiều ư? Thể hiện gì ở đây chăng? Chả có kinh nghiệm gì cả thì tại sao mình lại phải ngồi nghe những điều vớ vẩn, rỗng tuếch này nhỉ? Mình phải đấu võ mồm với bà ta thôi”. Cứ như vậy, qua mỗi tình huống trớ trêu trong công việc có liên quan đến Cô sếp này va vào đầu mình thì tôi luôn chọn cách nghĩ thoáng ra, khoan dung hơn và tích cực hơn thay vì lại phát rồ lên với đống suy nghĩ tiêu cực và tự làm bản thân mình sống trong khó chịu.

Thế rồi, nhờ vào sự luyện tập cũng như va chạm ấy, tôi đã có thể tự tin hơn khi nói mình đã nhuần nhuyễn như một chuyên gia trong việc áp dụng quan điểm này vào đời sống lẫn công việc và các mối quan hệ. Và thật kỳ diệu, mối quan hệ của chúng tôi cũng đã dần được cải thiện, không còn cau có khi gặp nhau, không còn suy nghĩ bài trừ, công kích lẫn nhau nữa. Từ đó, công việc của tôi cũng thông suốt hơn. Cho đến tận ngày cuối cùng tôi làm việc với Cô sếp ấy, tôi mới thấu đạt một điều rất giản đơn rằng cư xử khéo léo, uyển chuyển trong giao tiếp và độ lượng, khoan dung trong các mối quan hệ không chỉ giúp bản thân tốt lên mà còn giúp cho cuộc sống xung quanh trở nên thật dịu dàng và ấm áp.
Tôi cũng nhận ra được một số bài học cực kỳ quý báu mà chỉ có Cô sếp này mới dạy được tôi thôi: Tôi học được cách bình tĩnh hơn, tự động viên tích cực cho bản thân mình trong mọi tình huống trớ trêu, hay tự nhủ sẽ xây dựng hình ảnh của mình trong mắt mọi người là một người tốt tính, hiền lành, lắng nghe chân thành. Và dùng những lời nói động viên, góp ý đối phương một cách vui vẻ, nhẹ nhàng nhưng vẫn hữu ích chứ không phải xối xả để rồi chỉ còn lại hận thù trong cuộc đời của nhau. Một lần nữa, tôi cảm thấy biết ơn, biết ơn vô cùng khi Cô sếp này đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, đã dạy cho tôi những bài học tiềm ẩn mà chỉ khi tôi dành thời gian lắng đọng, bình tĩnh ngẫm nghĩ lại tôi mới thấy thật sự mình đã may mắn đến cỡ nào. Dường như đúng thật! Mỗi người xuất hiện trong cuộc đời ta cho dù là theo hướng tích cực hay tiêu cực đi chăng nữa thì đều sẽ để lại một bài học giá trị nào đó mà chỉ khi bình tâm nghiền ngẫm mới nhận ra mà thôi. Và bài học tôi đã nhận được ở giai đoạn này chính là hãy cư xử phải phép, khoan dung và độ lượng với người rồi mọi chuyện sẽ dần trở nên tốt đẹp hơn!
Quan điểm khoan dung, độ lượng và chân thành trong việc đối nhân xử thế chính là bước đầu tiên để bạn và tôi cùng đặt nền tảng cho việc xây dựng một nhân sinh quan đúng đắn, một cái nhìn thiện lương và một cuộc sống an bình. Bởi chỉ khi khoan dung, độ lượng và chân thành thì mọi ân oán, khó khăn đều được hóa giải, bạn có tin điều này không? Vốn dĩ, từ khi sinh ra, con người đã có bản tính “nhân chi sơ, tính bổn thiện”.
Điều này cũng giống như loài hoa hồng diễm lệ kia, tự thân nó đã mang trên mình vẻ đẹp kiêu sa, lộng lẫy khi chỉ mới là hạt mầm nhỏ, dù có trải qua bao gió sương, dù có bị người đời nặng tay bẻ cánh, mưa nắng tát đầu thì nó vẫn giữ cho mình vẻ đẹp uy nghiêm mà thu hút lòng người. Nhìn vào loài thực vật kiêu sa ấy, con người chúng ta cũng nên tập theo bản tính đó của hồng hoa. Trong mọi trường hợp dù tốt hay xấu, người ganh kẻ ghét ra sao, chúng ta cũng nên vươn mình, bản lĩnh mà giữ lấy bổn tính chân thành, độ lượng và thiện lương trong việc đối nhân xử thế. Để rồi, năm tháng qua đi, khi ngoảnh đầu nhìn lại, bao nhiêu phần tốt, bao nhiêu phần bao dung của cuộc đời cũng sẽ ở lại bên mình, còn nhân gian khói lửa chẳng qua cũng chỉ là một phần vốn có của cuộc sống để tôi luyện bản tính can trường, lòng dũng cảm và chân thành vốn có của con người mà thôi.
Bản lĩnh mà giữ lấy thiện lương, dũng cảm mà dùng chân thành đối đãi nhân gian, bạn sẽ phát hiện ra điều này không chỉ khiến cho bản thân mình hạnh phúc, an tâm mà còn có thể từng bước giữ lấy bản sắc tốt đẹp vốn có của chính mình!
© Ngân Mai - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Trái Tim Từng Tổn Thương Sẽ Càng Kiên Cường Và Mạnh Mẽ | Radio Tâm Sự
Ngân Mai
Chào các bạn đọc của Ngân Mai, hy vọng chúng ta sẽ dần làm quen với nhau, trò chuyện cùng nhau, kể cho nhau nghe những câu chuyện xảy ra trong cuộc sống của những người trưởng thành và an ủi nhau bước qua giông bão còn đợi chờ phía trước! Chúc các bạn luôn có những phút giây thoải mái và được chữa lành thông qua những dòng văn của Ngân Mai trong khu vườn mình tự trồng mang tên Dreamy Muse nhé!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai
Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.
Do dự trời sẽ tối mất
Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."
Nhật ký những ngày hạ xanh
Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.
5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở
Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.
Ly cocktail của ký ức
Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.
Sao phải cưới người không yêu
Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…
Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi
Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.
Cha vẫn ở đây
Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…
Hộp thư mùa thu
Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.
Không được bỏ cuộc
Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.








