Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đêm cho ta nhớ, ta mong

2014-10-23 05:14

Tác giả: Lê Minh Trí


Cafe.Blog - Đêm, ta sống lang thang trên từng trang web cộng đồng, những dòng tâm sự, chia sẻ, than trách, vui vẻ, những hình ảnh buồn vui đều có. Ta cũng hòa vào những dòng suy nghĩ của mọi người, cười vui, buồn bã. Đêm, đã đôi lúc ta muốn có một vòng tay, một câu chúc ngủ ngon hay một câu nói nhẹ nhàng, nhưng sao lòng ta lại nặng trĩu, khi không còn gì, ngoảnh lại xung quanh, còn ta với chiếc máy tính cùng màn đêm tĩnh mịch. 

***

Đêm cho ta lại cái cảm giác như ngày nào, một mình trong góc phòng, nghe blog radio, nhâm nhi ly nước và viết... 

Đêm cho ta cảm giác cô đơn đến tột cùng, cho ta những suy nghĩ hơn về cuộc sống và những người xung quanh ta. Mỗi con người một cách sống riêng, có suy nghĩ và có hành động riêng biệt. Không ai hiểu ai nếu ta không chân thành dành cho nhau.

Đêm, ta nhớ đến lời nói cha mẹ, cố gắng sống tốt, làm một con người tốt cho xã hội này. Ta gửi lời xin lỗi và tấm lòng yêu thương đến cha mẹ, người đã cho ta cuộc sống như bây giờ, một con người chưa được hoàn thiện nhưng cho ta được sống, được yêu thương và dạy cho ta những lý lẽ của cuộc sống. Cha thường hay nói, là đứa con trai, phải mạnh mẽ lên, phải biết giải quyết trong bất kỳ chuyện gì, khóc không làm được gì, phải biết suy nghĩ và làm theo lẽ phải. Ta nhớ, nhớ khắc sâu lời nói của cha. Mẹ cho ta những bữa ăn thật ngon, những lời chia sẻ chân tình , của một tấm lòng yêu thương con cái. Tình yêu thương của ba mẹ thật lớn lao và tràn đầy ấm áp.

Đêm, ta sống lang thang trên từng trang web cộng đồng, những dòng tâm sự, chia sẻ, than trách, vui vẻ, những hình ảnh buồn vui đều có. Ta cũng hòa vào những dòng suy nghĩ của mọi người, cười vui, buồn bã. 

Đêm, đã đôi lúc ta muốn có một vòng tay, một câu chúc ngủ ngon hay một câu nói nhẹ nhàng, nhưng sao lòng ta lại nặng trĩu, khi không còn gì, ngoảnh lại xung quanh, còn ta với chiếc máy tính cùng màn đêm tĩnh mịch.

đêm, cô đơn, ghế đá

Đêm, ta thả lỏng cho những giọt nước mắt không cần níu giữ, cho những dòng chứ tuôn trào ra trong lúc vô thức như vậy.

Đêm, ta suy nghĩ về cuộc sống với cách sống hiện tại của ta, nghĩ về cuộc đời với nhưng ước mơ đã đổ vỡ, về gia đình, tương lai, công việc, bạn bè, về những người đã đên va đi trong cuộc đời ta. Đã qua bao nhiêu bài học cho bản thân, bao nhiêu lần nuốt cay đắng nhưng ta vẫn chưa rút ra cho bản thân bài học gì. Ta ngẫm nghĩ, ta kiểm điểm lại bản thân ta.

Đêm, với cơn gió nhẹ lùa vào làm ta lạnh, làm nỗi cô đơn càng dâng trào hơn nữa. Xem lại những tấm hình ngày xưa, ôi cái quá khứ đầy niềm vui và nỗi buồn ấy, dã cho ta biết bao suy nghĩ, cho ta thêm 1 lần nữa cùng với dòng nước mắt... ta đã sống với một vẻ mặt bao dung, vui vẻ thế kia ư, ta không còn tin vào mắt mình nữa. Ta giờ đây đã là một người với công việc, với một tình cảm chan chứa đến ướt át và sâu đậm như thế. 

Đêm, ta hụt hẫng, đau đớn nhìn bản thân ta như vậy sao...?

Ướt nhòa... Ta đã làm những gì để giờ đây cuộc sống ta cảm thấy mất mát quá nhiều. ta tổn thương, do chính ta gây ra, ta đau đớn, nuối tiếc, xót xa... Do chính ta hết. Ta gặm nhấm những tổn thương quá nhiều để giờ đây ta thất vọng về ta, ta không còn là ta như ngày xưa nữa. 

Đêm, ta nhớ, ta mong sao dù chỉ là một vòng tay, một tin nhắn hồi âm thôi... Nhưng chỉ là tiếng tíc tắc của thời gian thôi...

Đêm, cho sự yếu đuối của một con người được bộc lộ đến trần trụi…

  • Lê Minh Trí


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác, bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email duy nhất blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - blogradio.vn

yeublogradio

Lê Minh Trí

Cuộc sống là một đoạn đường dài muôn màu... Hãy thử sống và chiêm nghiệm vẻ đẹp của cuộc sống mọi lúc mọi nơi bạn có thể... Điều kỳ diệu sẽ đến với bạn...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

back to top