Công chúa độc thân
2013-02-27 11:33
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team
Gửi tin nhắn đi, ngẩn người ngồi nhìn điện thoại.
Trong một phòng làm việc gọn gàng, chỉ có tiếng lật giấy và tiếng gió thổi rèm cửa bay bay, tiếng báo tin nhắn vang lên có chút phá hỏng bầu không khí. Hoàn toàn không có vẻ gì là khó chịu, lông mày hơi giãn ra, nhìn kỹ còn thấy đuôi mắt anh ánh lên nét cười nhè nhẹ.
- Sao vậy? Lại xem mắt thất bại rồi à?

Ảnh minh họa
Nghe âm báo tin nhắn, tinh thần hơi phấn trấn đôi chút, nhưng vẫn uể oải nghiêng đầu xuống bàn mở tin nhắn. Mặt lại xị ra, soạn tin nhắn rồi lại xóa đi. Cuối cùng ngồi ngẩn người nhìn dòng chữ vừa mới viết, vẫn quyết định gửi đi.
- Jay, anh về nước đi.
Tim bất giác đập nhanh lên, có chút chờ mong, hồi hộp.
Ngón tay thon dài mở tin nhắn, có chút cừng đờ.
Chờ rất lâu không có tin nhắn lại, tim hơi nhói đau, bị tổn thương sao? Phải rồi, cô với anh, còn chưa từng gặp mặt, quen biết trên mạng chỉ là ảo, chỉ có cô tự mình đa tình.
Uống hết ly nước chanh trên bàn, thở dài, đứng lên xách túi lững thững độc bước trên con đường mùa đông xám xịt, lạnh cắt da cắt thịt.
Bên kia địa cầu, anh ngồi ngẩn ngơ nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ, để mặc gió thổi hơi lạnh vào phòng. Khẽ cười khổ, nếu cô biết anh là ai, liệu…có còn đề nghị anh về nữa không?
Hơi ấm phả vào mặt, thật dễ chịu, các cơ toàn thân được thả lỏng, cô hơi đứng lại tận hưởng hơi ấm này, rồi mới thay dép bước vào nhà.
Sâu đang ôm laptop ngồi cạnh lò lưởi, bên cạnh là ly cà phê nghi ngút khói, bộ dạng rất tận hưởng.

Ảnh minh họa
- Về rồi à? Ăn tối chưa?
Cô bỏ qua vẻ mặt nghiên cứu của Sâu, đi đến mắc cởi áo ngoài ra rồi trực tiếp hướng phía phòng tắm, nói với lại phía sau.
- Tớ ăn rồi. Đợi tớ tắm xong sẽ thỏa mãn lòng hiếu kì của đại tác gia cậu.
Nói xong, người cũng biến mất sau cửa kính. Sâu không vội, nhất là vào mùa đông cô lại càng lười biếng, uể oải nghỉ đông. Không có việc gì, tuyệt đối không ra khỏi cửa. Vậy nên thứ cô có nhiều nhất là thời gian, chờ thêm vài phút cũng không tính là gì.
Cỏ lấy khăn lau tóc, nhận ly cà phê Sâu pha cho, hít một hơi cảm nhận mùi thơm và vị nồng cà phê, khuôn mặt dãn ra không ít, cũng kéo gối tựa vào tường cạnh Sâu. Nhìn khuôn mặt mỉm cười rất chuyên nghiệp của Sâu, khóe miệng cô giật giật.
Cỏ uống một ngụm cà phê, gẩy gẩy than trong lò sưởi, nhìn than hồng có chút chói mắt, lên tiếng.
- Tớ lại xem mắt thất bại rồi.
Nhớ đến tin nhắn không có hồi đáp, lòng lại trùng xuống. Hơi nóng làm mắt cô hơi nhức.
Sâu nhìn Cỏ hơi buồn, nụ cười dần tắt, ánh mắt thật nghiêm túc.
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ngày đẹp trời để cô đơn
Chuyến xe cuối ngày đưa Lam rời thị xã, mưa ướt nhạt nhòa trong đêm. Bên ngoài chắc là lạnh, cô chẳng rõ nữa, chỉ thấy gió ngả nghiêng những ngọn cây như lòng cô đang giông bão. Lam chẳng còn nhớ buổi tối hôm ấy kết thúc thế nào. Cô chỉ biết rằng mình đã bỏ lại tất cả. Lam cất chai nước hoa hồng vào tủ, cất luôn những kỷ niệm cũ vào một góc nhỏ trái tim. Đau nào rồi cũng qua, ngày mai còn phải bước tiếp vì chính mình chứ. Người ta đổi thay thì mình thay đổi, còn cả cuộc đời dài phía trước kia mà.

Sống đơn giản liệu đời có thanh thản?
Dù có sinh ra ở nơi đâu, trong bất cứ hoàn cảnh nào, ắt hẳn mỗi người đều sẽ chứng kiến muôn vàn thay đổi lớn nhỏ diễn ra xuyên suốt cuộc đời mình.

Blog Radio 793: Em sẽ trở về vào mùa xuân
Khi mùa xuân đến thì chỉ cần lòng người đón nhận thôi thì ở đâu rồi chắc chắn đất trời cũng nở hoa.

Blog Radio 792: Năm nay bạn có về nhà đón Tết sớm?
Vậy là hắn được nghỉ Tết sớm hơn mọi năm rồi. Về nhà vẫn là hơn nhất. Đã bao nhiêu năm hắn chẳng thể về sớm để được ăn cái Tết dài ngày hơn, được ở cạnh gia đình lâu hơn.

Blog Radio 791: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 2 – Hết)
Đừng khóc. Em có anh mà. Ở bên anh nhé, được không? Tôi không đáp, chỉ vùi đầu vào trong ngực Kiên, vòng tay cũng nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng to rộng của anh. Có lẽ, chim sáo đã tìm được bến đậu rồi…

Nỗi buồn mang tên hạnh phúc
Có một buổi sáng nào đó, khi bạn ngước mặt lên nhìn bầu trời vẫn bắt gặp khoảng không màu xanh trong veo ấy, nhưng lòng bạn lại ướt mưa…Bởi lẽ Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó.

Không dám mở lời yêu
Cũng đã lâu rồi con tim này không còn rung động. Có phải nó đã già cõi rồi không? Ai cũng có một thời thanh xuân tươi đẹp còn đối với tôi thanh xuân là một cái gì đó thật xa xỉ, bao nhiêu là lo toan.

Blog Radio 790: Vì anh thương em như thương màu điên điển (Phần 1)
Người ta thường thích trêu ghẹp những bông hoa dại nhưng rồi vẫn trở về với những đóa hoa có danh, có phận được cắm ở trong bình. Những đóa hoa dại mong manh, không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải trở nên mạnh mẽ, kiên cường.

Khi ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ
Một chuyện tình kết thúc không chỉ đến từ một phía, nếu ta tự buông bỏ với chính tình yêu của mình, nó cũng sẽ quay lưng lại với hạnh phúc của chúng ta. Khi ta không làm gì cả, tiếc nuối vẫn còn đó. Nhưng ta thay đổi, tiếc nuối chỉ còn là quá khứ.

Có lẽ đã đến lúc để quên em
Anh không biết trong lòng mình đang có cảm giác gì nữa, giống như là mất mát lại giống như là nhẹ nhõm. Có lẽ là bởi vì anh biết em vẫn đang sống một cuộc sống rất tốt, cũng có lẽ bởi vì anh nhận ra, anh vốn dĩ không có mặt trong kế hoạch của em, tương lai của em, chúng ta rồi sẽ có cuộc sống của riêng mình mà không có đối phương trong đó.