Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện tình

2024-07-14 12:15

Tác giả: Bear020


blogradio.vn - Anh cảm thấy trái tim mình như bị xé toạc, nỗi đau mất mát quá lớn khiến anh không thể thở nổi. Anh nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc bên Lan, từng nụ cười, từng cái chạm nhẹ của cô. Mọi thứ như một cuốn phim quay chậm trong tâm trí anh.

***

Minh và Lan gặp nhau lần đầu tiên tại câu lạc bộ âm nhạc của trường đại học. Minh là một chàng trai trầm lặng, yêu thích chơi guitar, còn Lan là một cô gái hoạt bát, luôn nở nụ cười tươi và có giọng hát trong trẻo. Trong buổi sinh hoạt đầu tiên của câu lạc bộ, khi Lan cất giọng hát và Minh đệm guitar, họ đã cảm nhận được sự hòa hợp đặc biệt.

Một buổi chiều tháng 9, tại phòng sinh hoạt câu lạc bộ âm nhạc, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ, tạo ra không gian ấm cúng. Lan ngồi xuống bên cạnh Minh và hỏi:

- Anh có thể chơi bài ‘Yesterday’ của The Beatles không?

Minh mỉm cười đáp:

- Tất nhiên rồi.

Khi Lan bắt đầu hát, Minh cảm thấy trái tim mình rung động. Giọng hát của Lan ấm áp và truyền cảm, khiến anh quên đi mọi muộn phiền. Cả hai nhanh chóng trở thành cặp đôi “vàng” của câu lạc bộ, luôn cùng nhau biểu diễn trong các buổi sinh hoạt và sự kiện của trường.

Minh và Lan dành nhiều thời gian bên nhau, tạo ra những kỷ niệm khó quên. Họ thường xuyên cùng nhau đi dạo trên bãi biển vào mỗi cuối tuần. Lan thích ngồi trên cát và hát những bài hát mà Minh đệm guitar. Những buổi chiều hoàng hôn, họ cùng nhau ngắm nhìn mặt trời lặn, tay trong tay, cảm nhận từng khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc.

Một ngày nọ, họ quyết định tổ chức một chuyến đi dã ngoại nhỏ. Họ mang theo một chiếc giỏ picnic với bánh mì, trái cây và một chai rượu vang. Minh mang theo guitar và chơi những bản nhạc mà Lan yêu thích. Họ cùng nhau ngồi trên bãi cỏ, ngắm nhìn bầu trời xanh và những đám mây trôi lững lờ. Lan tựa đầu vào vai Minh, cảm nhận sự yên bình và tình yêu tràn ngập trong tim.

Tuy nhiên, đằng sau nụ cười rạng rỡ của Lan là một bí mật đau lòng. Một ngày nọ, trong lúc kiểm tra sức khỏe định kỳ, Lan phát hiện mình mắc phải căn bệnh ung thư giai đoạn cuối. Các bác sĩ cho biết cô chỉ còn vài tháng để sống. Lan quyết định giữ bí mật này với Minh, không muốn anh phải lo lắng và đau khổ.

Lan bắt đầu viết nhật ký, ghi lại những kỷ niệm và những lời nhắn gửi yêu thương dành cho Minh. Mỗi ngày, cô cố gắng tạo ra những khoảnh khắc đẹp nhất, để Minh có thể nhớ mãi sau này. Lan cũng chuẩn bị một cuốn album ảnh, chứa đựng những bức hình và lời nhắn nhủ của cô dành cho Minh.

Lan viết trong nhật ký:

“Minh yêu dấu, em không muốn anh phải đau khổ vì em. Em muốn anh luôn nhớ về những kỷ niệm đẹp của chúng ta, nhớ về tình yêu và những khoảnh khắc hạnh phúc. Dù em có phải rời xa anh, tình yêu của em vẫn mãi mãi bên anh.”

Sức khỏe của Lan bắt đầu suy yếu dần. Minh nhận thấy Lan thường xuyên mệt mỏi và có những cơn đau kéo dài. Anh nhiều lần hỏi thăm, nhưng Lan luôn trấn an anh rằng cô chỉ bị căng thẳng do học hành và công việc. Minh vẫn tin tưởng Lan, nhưng trong lòng anh bắt đầu lo lắng.

Một ngày nọ, khi Minh đến thăm Lan, anh thấy cô ngồi trong phòng, ôm chặt cuốn nhật ký và khóc. Lúc đó, Minh cảm thấy có điều gì đó rất nghiêm trọng đã xảy ra, nhưng Lan lại lảng tránh và không chịu tiết lộ. Minh quyết định không ép buộc Lan, hy vọng rằng cô sẽ chia sẻ khi cảm thấy sẵn sàng.

Rồi một ngày định mệnh đã đến. Lan bất ngờ ngất xỉu trong một buổi biểu diễn âm nhạc tại trường và được đưa vào bệnh viện. Tại đây, Minh phát hiện ra bí mật mà Lan đã giấu kín bấy lâu nay. Các bác sĩ thông báo với Minh về tình trạng bệnh của Lan, và anh cảm thấy như cả thế giới sụp đổ. Anh đau đớn, nhưng vẫn cố gắng mạnh mẽ để ở bên cạnh cô trong những giây phút cuối cùng.

Trong những ngày cuối cùng, Lan yếu dần nhưng luôn cố gắng giữ nụ cười trên môi. Cô biết rằng Minh đang rất đau khổ, nhưng cũng biết rằng anh cần phải mạnh mẽ để vượt qua nỗi đau này. Trước khi ra đi, Lan nắm chặt tay Minh và thì thầm: "Hãy sống thật hạnh phúc, vì em sẽ luôn ở bên anh." Minh đau đớn tột cùng, nhưng những lời cuối cùng của Lan đã giúp anh tìm thấy chút an ủi.

Minh ôm chặt Lan trong tay, cảm nhận hơi ấm cuối cùng từ cô. Nước mắt anh rơi, hòa cùng nước mắt của Lan. Trước khi Lan ra đi, Minh đã hát bài hát mà họ yêu thích nhất, với hy vọng rằng âm nhạc sẽ mang lại cho cô sự bình yên.

Lan ra đi trong một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo. Căn phòng bệnh viện trở nên tĩnh lặng đến đau lòng. Minh ngồi bên cạnh giường bệnh, tay vẫn nắm chặt tay Lan. Anh cảm thấy trái tim mình như bị xé toạc, nỗi đau mất mát quá lớn khiến anh không thể thở nổi. Anh nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc bên Lan, từng nụ cười, từng cái chạm nhẹ của cô. Mọi thứ như một cuốn phim quay chậm trong tâm trí anh.

Sau khi Lan qua đời, Minh trở về nhà, một mình đối diện với căn phòng trống vắng. Mọi vật dụng trong nhà đều gợi nhớ về Lan: cây guitar cô thường chơi, chiếc áo khoác cô để quên trên ghế, những cuốn sách cô thích đọc. Mỗi góc nhà đều mang dấu ấn của Lan, khiến Minh cảm thấy sự trống trải và cô đơn đến tột cùng.

Ban đêm, Minh thường nằm trên giường, nhìn lên trần nhà và nhớ về Lan. Anh không thể ngủ, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Anh cầm cuốn nhật ký của Lan, đọc từng dòng chữ cô viết. Những trang nhật ký đầy tình yêu và nỗi nhớ, từng dòng chữ như cứa vào tim anh, khiến nỗi đau thêm sâu sắc.

Một đêm nọ, Minh ngồi bên cây guitar, chơi lại những bản nhạc mà anh và Lan từng biểu diễn cùng nhau. Anh cảm thấy như Lan vẫn đang ngồi bên cạnh, hát những giai điệu quen thuộc. Tiếng đàn vang lên trong đêm tĩnh lặng, như một lời thì thầm của Lan từ thế giới bên kia, an ủi và động viên Minh.

Minh nhớ lại lời hứa với Lan trước khi cô ra đi: "Hãy sống thật hạnh phúc, vì em sẽ luôn ở bên anh." Lời hứa đó giúp Minh tìm thấy chút ánh sáng trong bóng tối, nhưng nỗi đau vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai. Mỗi ngày trôi qua, Minh đều cố gắng sống mạnh mẽ, nhưng trong sâu thẳm trái tim anh, nỗi nhớ Lan luôn hiện hữu.

Minh thường đến bãi biển nơi họ từng dạo chơi, ngồi trên cát và lắng nghe tiếng sóng. Anh cảm thấy như Lan vẫn đang ở bên cạnh, yêu thương và bảo vệ anh từ xa. Anh viết thư gửi Lan, dù biết rằng cô sẽ không bao giờ đọc được:

“Lan yêu dấu, anh nhớ em rất nhiều. Mỗi ngày anh đều cố gắng sống theo lời em dặn, nhưng nỗi đau mất em vẫn quá lớn. Anh biết rằng em muốn anh hạnh phúc, và anh sẽ cố gắng vì em. Anh yêu em, mãi mãi.”

Thời gian trôi qua, Minh dần học cách chấp nhận nỗi đau mất mát và tiếp tục sống với tinh thần lạc quan. Anh thành lập một quỹ từ thiện mang tên Lan, nhằm giúp đỡ những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo. Minh cũng thường xuyên biểu diễn âm nhạc, dành tặng những ca khúc cho Lan, người anh yêu thương nhất.

Mỗi lần biểu diễn, Minh luôn cảm thấy như Lan đang ở bên cạnh, cổ vũ và động viên anh. Những kỷ niệm và tình cảm chân thành đã giúp Minh vượt qua nỗi đau mất mát và tiếp tục sống với tinh thần lạc quan và tình yêu thương. Lan có thể đã rời xa thế gian này, nhưng tình yêu của cô vẫn mãi mãi ở lại trong trái tim Minh.

Câu chuyện tình yêu của Minh và Lan là một minh chứng cho tình yêu đích thực, dù có bi lụy và đau khổ nhưng vẫn mãi đẹp và sâu đậm. Những kỷ niệm và tình cảm chân thành đã giúp Minh vượt qua nỗi đau mất mát và tiếp tục sống với tinh thần lạc quan và tình yêu thương. Lan có thể đã rời xa thế gian này, nhưng tình yêu của cô vẫn mãi mãi ở lại trong trái tim Minh.

© Bear020 - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cuối Cùng Anh Đã Nhận Ra Mình Yêu Em | Radio Tình Yêu

Bear020

Hãy "MỘT MÌNH" chứ đừng "CÔ ĐƠN"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top