Vị bình yên cho tuổi trưởng thành
2024-05-23 17:05
Tác giả: Phan Cố Gia
blogradio.vn - Không phải tôi mệt mỏi với cuộc sống này đâu, vì tôi biết mọi thứ trên đời này đều rất công bằng kể cả hạnh phúc và bình yên. “Hạnh phúc sẽ được chia quân bình cho mỗi chúng ta trong mỗi giai đoạn của đời người”. Bạn nhìn đời bằng lăng kính màu gì thì cuộc đời và sự hạnh phúc của bạn sẽ phản chiếu lại như thế.
***
Khoảng thời gian bình yên nhất của cậu là khi nào?
Bao lâu rồi cậu không tìm lại được cái bình yên đó?
Chắc có lẽ nhiều người trong chúng ta thấy bình yên nhất là khi chúng ta còn là một đứa trẻ, nếu cho tôi một điều ước chắc tôi ước “xin một vé về với tuổi thơ”. Tôi chẳng dám mong ước cao sang, cũng chẳng dám mong ước thật lớn lao vì tôi biết sức của chính mình đi được đến đâu và biết được mình đang ở vị trí nào trong xã hội. Ngày còn bé thơ, khi không có gì, khi mọi thứ thiếu thốn vậy mà lúc đó lại là lúc đủ đầy nhất, đủ đầy theo kiểu biết đủ và đủ đầy theo kiểu không bộn bề lo toan. Không biết sao thời đó tôi mong mình lớn thật nhanh, chạy thật nhanh đến chân trời xa xôi, mua những thứ đồ cao sang, ăn những món ngon, được nhìn bầu trời rộng lớn ngoài kia.
Rồi đến lúc lớn lên, đi qua chặng đường của cuộc đời, thưởng thức những món ngon, đi nhiều nơi (thật ra tôi đi không nhiều), nhiều theo định nghĩa của riêng tôi. Gặp được nhiều người, biết được thế giới rộng lớn ngoài kia tôi lại phát hiện rằng: nơi đẹp nhất là quê tôi ở, món tôi thưởng thức ngon nhất là món ăn đạm bạc thiếu thốn của thời thơ dại, bạn chân thành là ban ngày cãi nhau, chiều về làm hòa là người bạn quê. Hương vị của sự thiếu thốn của sự nhọc nhằn dãi nắng dầm sương mà tía má chắc chiu từng đồng cho chúng tôi ăn học, lội đồng giăng lưới để có bữa ăn ấm áp và cảm xúc nhất.
Cuộc đời mổi người luôn có khoảng thời gian để nhớ để hoài niệm và để bước tiếp chặng đường tiếp theo, đơn giản là vậy. Thỉnh thoảng kí ức chúng ta như trang nhật kí, lâu lâu lại được mở ra đọc lại và tự thấy “tiếc nuối” rồi lại “mỉm cười” tự hỏi sao lúc nhỏ mình khờ vậy ta? Sao lúc đó mình lại giành miếng cá với bạn A vậy ta? Từng trang được đọc lại và từng trang cũng được khép lại làm hành trang tặng bản thân trong những chặng đường tiếp theo.
Trong dòng trải vô thường của cuộc sống, bình yên đơn giản mà đôi khi chúng ta phải kiếm tìm thật xa xôi, chạy theo bình yên riết trùng chân mỏi gối nhưng có người khuyên hãy dừng lại thì bạn chẳng dám dừng. Vì nếu dừng lại thì chúng ta lại mông lung, lại sợ thế giời này đào thải ta mất. Guồng quay cuộc sống, cơm, áo, gạo, tiền, sẽ quay lấy ta, rồi ta lại tiếp tục bước, tiếp tục tiến về phía trước, tiếp tục tìm sự bình yên qua những khát khao về một tương lai mà chúng ta tự vẽ ra. Suy cho cùng kiếm thật nhiều tiền, ở nhà lầu, đi xe sang, vân vân và mây mây thì chốt lại cái con người ta tìm kiếm và mong muốn nhất là bình an và sức khỏe khi về già.
Từ khóa được tìm gần đây nhất chắc có lẻ là từ khóa “chữa lành”, có lẽ chúng ta ai cũng mệt mỏi và áp lực nhỉ? Tôi thường bảo với bạn tôi rằng: mệt mỏi quá thì dừng lại bên đường ngắm hoa, đón nhận cảnh vật xung quanh, hoa đẹp nhất chẳng phải hoa ven đường sao, vì chúng chả được chăm bón mà vẫn ra hoa theo cách của chúng. Cậu cố lên nha!
Không phải tôi mệt mỏi với cuộc sống này đâu, vì tôi biết mọi thứ trên đời này đều rất công bằng kể cả hạnh phúc và bình yên. “Hạnh phúc sẽ được chia quân bình cho mỗi chúng ta trong mỗi giai đoạn của đời người”. Bạn nhìn đời bằng lăng kính màu gì thì cuộc đời và sự hạnh phúc của bạn sẽ phản chiếu lại như thế.
“Rực rỡ đi góp nhặt những khoảnh khắc vui vẻ rồi để dành lại cho những ngày u tối có cái lấy ra để mà chiếu sáng bản thân” - Trích Nam Nhân.
Bài viết trước tôi đã nói là tôi chuyển nhà về vùng nông thôn ở Nhật, nếu so với trước kia thiếu thốn mọi thứ, nhưng lạ kì tôi lại bình yên và sức khỏe ổn hơn rất nhiều, tìm lại được cảm giác bản thân muốn gì và cần làm gì. Trồng được mảnh rau sau nhà, trò chuyện với chú mèo Hera, không nhiều bạn nhưng tôi sống an yên theo định nghĩa của riêng tôi. Nếu bạn trải qua một giai đoạn khủng hoảng rồi bệnh nặng sau đó được chữa lành như một phép màu của cuộc sống ban tặng, dường như bạn sẽ hiểu bình yên là như thế nào.
Đừng gượng ép chính mình phải làm cho bằng bạn bằng bè rồi lại tự buồn khi thế giới người ta sao rộng lớn và sao món đồ xa xỉ kia không thuộc về mình. Bạn thử nghĩ xem: hàng năm những thương hiệu lớn ra hàng trăm sản phẩm mổi năm, quảng cáo không ngừng nhằm thu hút túi tiền khách hàng, vậy rồi chúng ta phải theo đuổi vật chất hào nhoáng bao lâu mới dừng? Và chẳng phải trần gian chỉ là "cõi tạm" hay sao? Đừng vội đánh mất chính mình. Có những ngày tôi chỉ lẩn quanh trong căn phòng của chính mình chỉ để không suy nghĩ gì, ai cũng bảo: đi ra ngoài giao thiệp gặp người này người kia cho vui. Nói thật lòng tôi đã qua cái tuổi phải lấy lòng một ai, cũng chẳng cần ai lấy lòng tôi, tôi cũng đã trải qua vừa đủ vui có buồn có, cảnh đẹp cũng đi đủ nhiều, nên thứ cần của tôi là cả tuần vất vả, cả năm tất bật chỉ muốn an yên làm chuyện mình thích.
Ai mà chẳng phải lo, ai mà chẳng có cuộc đời cá nhân tự gánh vác, tuổi nào mà chẳng chông chênh.
Tuổi đời chân đơn côi, gót mòn đại lộ buồn, đèn đêm bóng mơ nhạt nhòa.
Trân trọng rồi lại trân trọng!
Cảm ơn các bạn đã chọn đọc bài viết của tôi giữa hàng trăm bài viết hay ngoài kia!
© PhanCoGia - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Cảm Ơn Vì Chúng Ta Đã Bên Nhau | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.