Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…
2024-03-27 17:30
Tác giả: Trần Linh
blogradio.vn - Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.
***
Hôm nay lại một đêm khó ngủ, mình lại nhớ đến thời gian hạnh phúc trước đây và nhớ đến cậu...
Đêm nay muộn rồi, vậy mà trong lòng của một ai đó, lại thao thức những nhung nhớ bạc màu. Chẳng biết nguyên do nào đã tạo thành thói quen sau khi không còn bên nhau nữa ta cứ lại vô thức tìm về những đoạn tin nhắn cũ, dù cho nó lại một lần nữa lại làm trái tim mình nhói lên. Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.
Mình không trách nữa, không còn trách, nhưng đôi lúc lại ước thời gian đừng vô tình đến vậy. Mình kéo lê ngón tay mình trên màn hình điện thoại, liên tục kéo qua những hộp thư cách đây, vài ngày, vài tháng và vài năm trước thật không ngờ mình lần cuối mình trò chuyện lại cách đây hai năm.
Mình chợt nhớ đến những ngày khung chat ấy rất sôi nổi nó còn được mình ghim đầu cũng như cậu ở trong trái tim của mình. Có lẽ khi yêu rồi ai cũng vậy ha, luôn đặt người ấy ở vị trí đặt biệt, chuyện gì cũng muốn chia sẻ cho người ấy biết đầu tiên, và luôn muốn được ở bên nhau mãi mãi.
Mình không nhớ rõ dũng khí của năm ấy đã cao và nhiều đến bao nhiêu, để mình có thể liên tục nhắn tin cho cậu mà không sợ hãi điều gì. Mình cũng nhìn thấy được niềm hạnh phúc trước đây của mình, khi còn trò chuyện với cậu. Viết đến đây mình bỗng lại buồn cậu ạ. Buồn cho mình, buồn cho cậu, buồn cho chúng ta, buồn cho mối quan hệ phải cũ theo sự chảy trôi của dòng đời.
Khi đọc lại những đoạn tin nhắn lúc chúng ta còn nồng nhiệt với tình yêu của nhau nó khiến mình lại hạnh phúc thêm một lần nữa, ấy vậy mà đến những đoạn tụi mình giận nhau lại khiến mình suy nghĩ sâu xa hơn so với lúc đọc tin nhắn ấy. Giá mà mình có thể quay ngược thời gian lại giây phút đó để không phải làm tổn thương nhau. Đôi lúc chỉ cần một cái ôm là ta có thể hóa giải mọi giận hờn mà lúc đó ta không còn đủ can đảm để làm được điều đó.
Yêu một người thì luôn muốn bản thân tự mình mang hạnh phúc cho họ, nhưng khi đã không thể ở bên một người, thì điều tốt đẹp nhất chẳng phải cầu mong cho họ sẽ hạnh phúc bên người khác hay sao? Cũng bởi vì vậy mà có người vẫn luôn mong ngóng tin tức của họ, luôn muốn quan tâm xem họ béo hay gầy, cuộc sống ra sao, yêu người thế nào… Bởi luôn có một mặc cảm canh cánh trong lòng, rằng mình đã không làm được cho ai kia hạnh phúc, thì người mà họ chọn sau này nhất định phải xứng đáng.
"Có những điều đầy nuối tiếc, mà mặc nhiên, con người ta vẫn phải giấu nhẹm vào lòng. Không thể thốt lên vì bấy nhiêu câu từ cũng đều không đủ nghĩa, để giãi bày tâm tư sâu trong mình. Chỉ có những khi ấy, người ta lật ra và xem lại, người ta bỗng chợt bồi hồi. Vì khi đó, chữ “tiếc thương” mới vừa vặn trái tim mình."
© Trần Linh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Cuộc Gặp Gỡ Đẹp Nhất Là Gặp Được Phiên Bản Tốt Hơn Của Chính Mình | Radio Chữa Lành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Quay trở về nhà
Hơn ai hết thì con cũng là người buồn nhất. Bởi ước mơ dường như sắp thực hiện của con phải tạm gác lại. Giờ đây, con lại phải cô đơn và có thể lạc lõng nơi xứ người. Chuyến đi này là lần đầu tiên con xa nhau lâu đến vậy.
Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!
Dù mối quan hệ có thân thiết đến đâu, cũng đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Dù khó chịu đến đâu, cũng đừng tùy tiện phán xét.
Âm thầm chờ anh quay về
Tất cả kí ức về anh vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí của em như ngày nào nhưng với anh thì nó sẽ là dĩ vãng nhạt nhòa trong quá khứ mà thôi.
Cho đi từ những điều nhỏ bé
Tôi nhìn thấy chính mình trong họ – những lúc tôi gặp khó khăn và nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Tôi biết rằng, dù nhỏ bé nhưng sự chia sẻ có thể làm thay đổi cuộc sống của ai đó theo những cách bất ngờ. Và đôi khi, điều đó đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.
Về quê...
Anh đến quê em một ngày xa Cơn gió lao xao tựa đón chào Để nhìn thấy cánh đồng lúa chín Bên rặng tre lũ trẻ thường chơi
Mùa xuân sau cơn giông
Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"
Giữa chốn phồn hoa gặp được người
Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.
Cuộc sống bạn muốn là gì?
tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống
Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước
Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.
Đoạn đường cũ
Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.