Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác
2024-09-13 14:50
Tác giả:
Phan Cố Gia
blogradio.vn - Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.
***
Con yêu, nơi con được sinh ra và lớn lên không phải là nơi phồn hoa đô hội, mà là một vùng quê nghèo nhưng đậm tình người. Mảnh đất Miền Tây với nắng gió hai mùa, nơi người ta sống giản dị, chân thành và đầy ắp tình thương. Chính nơi đây, má đã dạy con những bài học đầu đời, những điều giản đơn nhưng sẽ là hành trang quý giá cho con trên hành trình trưởng thành.
“Má dặn mà dặn con nghe
Ngoài kia đời bao giông gió.
Phải lo tu thân giữ gìn
Phải luôn yêu thương gia đình.
Đời dù có nghèo hay sang
Thì con ơi nhớ mấy câu má thương con hoài.”
(Trích lời bài hát: Má thương con hoài
Sáng tác: Phạm Hồng Biển)
Má dạy con lòng biết ơn: Được lớn lên trong vòng tay ấm áp của gia đình, con đã cảm nhận được tình thương vô bờ bến mà tía má dành cho con. Mỗi buổi sáng má ra đồng, con biết rằng từng giọt mồ hôi của má là để con được no ấm, được cắp sách đến trường như bao đứa trẻ khác. Đừng bao giờ quên những hy sinh thầm lặng đó, con nhé. Má không phải là người má vĩ đại nhưng nếu được má sẽ chọn hy sinh đời má, để cho con của má được hạnh phúc. Khi mang thai con, lần đầu làm một người má với bao điều bỡ ngỡ, chưa biết gì và cũng không biết làm sao để nuôi dạy con thành nhân. Rồi nội dạy má, bà ngoại con đã dạy má, cũng từ đó má đã biết thương ngoại con hơn. Sau này con làm má, con sẽ hiểu, nếu được chọn lựa, má sẽ chọn lựa gánh cả bầu trời gian khó, vất vả để bước đường con đi sẽ dịu dàng hơn.
Má bảo: xưa nhà ta nghèo, chạy vạy từng lon gạo, những lần con bệnh, ba thì đi buôn bán tận miệt ngã bảy vùng kinh cùng, nhờ có bà con hàng xóm, chèo xuồng trong đêm đưa con đi trạm xá, bao lần con bệnh là bao lần cái ơn cái nghĩa lại được chất đầy thêm ti tí. Má bảo: nếu ngay cả việc mang ơn người đã từng giúp mình mà con chẳng làm được thì mãi mãi con không thể trở thành người giàu, phải biết mang ơn và chịu ơn người đã cưu mang ta.
Má dạy con sự kiên trì: Dẫu cuộc sống nơi quê nghèo không ít khó khăn, nhưng má luôn dặn con không được bỏ cuộc. "Nắng mưa hai mùa, nhưng ước mơ con chữ không bao giờ phai mờ," má thường nói. Chính sự kiên trì đó đã giúp con vượt qua những trở ngại trên con đường học tập, để từng bước tiến gần hơn đến ước mơ con chữ. Trên mảnh đất này, tuy con đường đến trường còn bao gập ghềnh nhưng nếu con biết sự gian khó đó không là gì đối với thế giới khắc nghiệt ngoài kia. Má không thể chở che cho con suốt đời nên con đường là do con chọn, đi như thế nào là quyết định của riêng con nhưng con hãy tin một điều: Má luôn bên con, nhà mình mãi là mái nhà che mưa che nắng cho con khi con trùng chân mỏi bước.
Má dạy con tình người: Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó. Đừng để những cám dỗ của cuộc đời làm mờ đi phẩm chất tốt đẹp mà con đã được nuôi dưỡng từ thuở ấu thơ. Con biết tại sao đám giổ ông bà, má hay nấu nướng đồ ăn nhiều, là vì má muốn mang sang biếu bà con hàng xóm, đó gọi là cái tình xóm làng tối lửa tắt đèn có nhau. “Người ta ăn còn mình ăn hết” là câu mà má luôn nói với chị em chúng tôi mỗi khi có đám tiệc trong nhà.
Má dạy con sự trưởng thành: Trưởng thành không chỉ là lớn lên về thể xác mà còn là sự chín chắn trong tâm hồn. Má muốn con hiểu rằng, dẫu cuộc đời có bao khó khăn, gian nan, con vẫn phải giữ vững niềm tin và lòng tự trọng. Hãy luôn nhớ về nguồn cội, về những tháng ngày dãi nắng dầm mưa cùng mẹ trên cánh đồng, để con thấy mình mạnh mẽ hơn trước những thử thách của cuộc sống.
Con yêu, má biết rằng cuộc đời phía trước còn nhiều chông gai, nhưng má tin con, một đứa con được nuôi lớn từ tình yêu thương và lời dạy bảo của má, sẽ biết cách để trưởng thành nên người. Hãy luôn giữ trong tim những lời má dạy, như ngọn đèn soi sáng con đường con đi.
Mong mùa vu lan đến, con xin chúc má của con và mọi người má trên thế gian này thật nhiều, thật nhiều sức khỏe, mãi hạnh phúc và mãi bên cạnh chúng con.
Dù là cài bông hồng gì thì chúng ta đã luôn hạnh phúc khi được làm con của má, dù ở phương trời xa xôi nào thì hãy tin má mãi bên chúng ta.
Mùa vu lan – mùa của báo hiếu và mùa nào trong năm cũng là mùa để chúng ta yêu thương người đàn bà vĩ đại ấy.
Trân trọng, Má của con.
Cảm ơn Quý đọc giả đã chọn đọc bài viết của tôi.
© Phan Cố Gia - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Cảm Ơn Vì Đã Xuất Hiện Và Yêu Thương | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.