Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bông hồng đỏ

2024-09-10 15:05

Tác giả: Rin


 

blogradio.vn - Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

***

Cơn mưa hôm nay lớn quá phải không? Không biết khi nào ánh sáng mới ló dạng. Mưa đã lâu lắm rồi, lâu đến nỗi tôi còn chẳng nhớ ánh sáng trong như thế nào, bầu trời cứ u ám, không một ánh sáng của ngày mai. Một bông hồng dần bị héo tàn đi sau cơn mưa lớn, màu sắc trên đó cũng không còn nguyên vẹn

Tiếng máy đo nhịp tim vang vọng khắp căn phòng tĩnh lặng như một hồi chuông lớn, tiếng nức nở của đứa trẻ ở căn phòng cũng dần lớn hơn. Tôi nhìn chị mình, người dường như chẳng còn chút cảm xúc nào với mọi thứ đã diễn ra. Chị chỉ im lặng ngồi bên giường bệnh nắm lấy tay người mẹ của mình, nhìn chị tôi chẳng biết chị đang nghĩ gì, chị cứ ngồi yên lặng ở đó. Chị vẫn luôn như thế, với tôi chị bình tĩnh đến khó tin, làm sao có thể? Hay chị đang chết lặng vì mọi thứ? Người đàn ông chúng ta coi là gia đình có đáng không?

Tôi đã luôn nghĩ chị là một người ích kỉ, không biết nghĩ vì người khác, cũng từng nghĩ chị thật sự ghét tôi.

- Lần nào nói chuyện chị cũng chả nói chuyện với em vậy?

- Vì ghen tị.

Chị cũng hay la mắng tôi nhưng chị thật sự chưa một lần đánh tôi lần nào, những lần tôi sợ hãi khi nghe tiếng đàn ông đó đánh mắng người thân yêu của mình, chị luôn ở bên đến khi giọng nói đó hoàn toàn ngưng hẳn. Tôi chưa từng thấy chị khóc. Nhưng vô tình một lần, tôi vô tình đi ngang qua phòng chị, tôi đã nghe thấy tiếng nức nở bên trong, khóc dường như đến nghẹt thở của chị. Chị có thể hay la mắng tôi nhưng tôi biết chị thương tôi đến nhường nào, chỉ là chị không dám nói. Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

Tôi nhìn gương mặt chị, tôi biết bây giờ chị đau đến nhường nào, dù có mạnh mẽ tới đâu nhưng nhìn người mẹ phải cam chịu như thế vì con cái rõ ràng rất đau.

Hóa ra có người có thể buồn đến nỗi không nói lên lời, cảm giác họ nhìn mọi thứ đều trở nên trống rỗng. Im lặng nhìn, không gào khóc, không tức giận. Đôi khi, lớn đến mức làm họ không còn sức lực để biểu hiện nó ra bên ngoài, bình thản đến lạnh lùng.

Nhìn vào mắt người, đôi mắt dường như chẳng còn chút ánh sáng nào. Tại sao đôi mắt lại trống rỗng như thế? Mẹ ơi liệu mẹ còn chút hi vọng nào về tình yêu? Hay sự cứu rỗi nào đó từ chính thần linh?

- Tình yêu, vâng hạnh phúc là như nào thế mẹ?

-  Là khi con yêu người, người thật sự yêu con.

Nhưng như nào mới thật sự là yêu?

Nói với cả thế giới người là của ta, không được ai đụng đến? Nói với người khác rằng ta yêu người? Hay chỉ đơn giản tình yêu với một số người lại là để có người nối dõi?

Kẻ vô ơn tại sao lại luôn bảo người khác không tốt?

Khi mọi thứ nhuốm đẫm máu chỉ toàn lời cay nghiệt xung quanh, làm sao một người có thể chịu được, nhìn người cố gắng làm mọi thứ, nhẫn nhịn chỉ để người khác có một cuộc sống tốt liệu có đáng? Cầu nguyện, tin vào một thứ gì đó liệu có đem lại cuộc sống tốt hơn?

Người liệu có muốn chìm vào giấc mơ vĩnh viễn? Nơi không một giọt nước mắt, không hề có thân thể lý trí. Em nghĩ em đã trải đủ mọi thứ để hiểu chưa? Thân xác, tình cảm là quái gì. Làm gì có tình yêu đó? Cuộc sống lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn, người bảo cuộc sống rất đẹp nhưng ta không thấy thế, mọi thứ chỉ toàn là mặt tối trong mắt ta. Năm tháng của em như một dải lụa, ngắn dừng đi.

© Rin - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mọi Cuộc Gặp Gỡ Trên Đời Đều Có Lý Do | Radio Tâm Sự

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

back to top