Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao (Café Vlog)

2017-06-05 17:37

Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh

blogradio.vn - Nhớ lắm cánh chuồn tinh nghịch, tuổi thơ ta đội nắng, tắm sông năm nào. Nhớ lắm cánh chuồn mỏng mảnh, tình đầu ta như sợi khói lam chiều. Nhớ lắm cánh chuồn gầy guộc, mẹ ta một nắng hai sương suốt cả cuộc đời!

***
Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao

Bạn thân mến! Tuổi thơ ai cũng thuộc lòng câu ca dao:

“Chuồn chuồn bay thấp thì mưa,
Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm”.

Những ai sinh ra và lớn lên ở những làng quê đều không hề xa lạ với những cánh chuồn chuồn, để rồi mỗi khi bất chợt thấy một cánh chuồn chuồn mỏng manh bay qua lại bồi hồi nhớ về một thời bắt chuồn chuồn cắn rốn tập bơi. Hôm nay chúng ta cùng trở về tuổi thơ qua bài viết của tác giả An Viên với tựa đề Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao.


Mỗi một hình ảnh vụt qua trước mắt lại đem đến cho ta một bức ảnh. Có những bức ảnh lưu lại trong ta biết bao lần để rồi nó trở thành nỗi nhớ, những kỷ niệm không thể nào quên… Đứng giữa những ngày hè chênh chao, một cánh chuồn chuồn mỏng manh thoáng qua cũng đủ chở tâm hồn ta về miền ký ức năm nào với bao hoài niệm.

Thời còn thơ bé, chuồn chuồn như những người bạn thân thuộc chốn đồng quê, và ta đã bị chúng hấp dẫn, mê hoặc từ lúc nào chẳng biết. Trên luống rau giữa vườn, trên bờ rào cúc tần đầu ngõ hay những cánh bèo tím biếc giữa ao,… nơi nào ta cũng dễ dàng bắt gặp những chú chuồn chuồn cơ hồ đợi ta từ lúc nào để khoe những bộ áo sặc sỡ màu sắc. Ta thích thú đứng nép vào rào giậu ngắm nhìn những chú chuồn chuồn kim thuôn dài, mắt lim dim, mơ màng, sải đôi cánh mỏng tang được tô điểm kỹ càng trước nắng. Những cánh chuồn chuồn như những chiếc tàu bay nhỏ xíu, lúc lượn vòng trên không, khi lại dập dìu đáp xuống đạp mặt nước ao rồi bay lên, để lại trong ánh mắt trẻ thơ ta bao trầm trồ, tiếc nuối.

Thời đó, những đứa trẻ quê nghèo như ta hiếm khi biết đến giấc ngủ trưa. Những buổi trưa hè rát bỏng, với ta lại là những cuộc hội ngộ kỳ thú. Chỉ mỗi cái quần đùi, áo cọc, ta cùng đám bạn trong xóm rong ruổi khắp ao vườn, rào giậu, đường quê để tìm bắt chuồn chuồn. Bước chân ta rón rén, ta hồi hộp đến nín thở khi đã nấp gần một chú chuồn chuồn đang thiu thiu ngủ, rồi bỗng cười phá lên thích thú khi chú chuồn chuồn đã nằm gọn trong vợt, trong tay ta. Rồi cả đám lại túm tụm một chỗ, cột những sợi chỉ đủ màu sắc vào đuôi chuồn chuồn, xem chuồn chuồn của ai bay đẹp hơn trong niềm vui khôn xiết. Những ngày chuồn chuồn vắng bóng, ta lại hẹn lũ bạn cùng làm những chú chuồn chuồn bằng tre, lá dừa, hay bằng giấy để chơi cho thỏa nhớ.

Chuồn chuồn một thuở nghiêng chao

Mải mê với những cánh chuồn suốt một thời thơ dại, còn lại trong ta là những kỷ niệm nhớ đời không thể nào quên được. Có lần, vì muốn được thỏa sức vẫy vùng dưới dòng sông quê xanh mát giữa trưa hè, ta đã bị chúng bạn lừa để cho một chú chuồn chuồn ngô cắn rốn đau đến ứa cả nước mắt. Và thế là cả đám bạn được một trận cười ngặt nghẽo, ta thì vẫn phải ngồi trên bờ sông nhìn xuống dòng nước mà cam chịu nỗi bực tức, thèm thuồng. Đó còn là những lần đuổi theo những cánh chuồn chuồn lượn lờ trước mặt như trêu ngươi để rồi ngã sướt cả đầu gối, và cũng đã bao lần bị ba cho ăn đòn vì thú vui bắt chuồn chuồn mà giẫm nát luống rau, hay làm hỏng bờ giậu.

Một sáng mai thức dậy, ta thấy thương sao một cánh chuồn gầy guộc đã thức dậy từ lúc nào nơi góc vườn. Bộ áo cánh rách lả tả, bạc phếch sương đêm như tấm áo tơi không còn nguyên vẹn, một thời, mẹ ta vẫn cố khoác lên mình để che mưa che gió. Rồi mỗi sớm mỗi chiều, ta lại thấy chuồn chuồn chở nắng cõng mưa, cùng mẹ ra đồng làm bạn với ruộng nương. Hay những chiều hè sân phơi ngập lúa, nhờ có chuồn chuồn sà xuống lượn kín sân mà mẹ đã kịp đưa lúa vào nhà để tránh cơn mưa rào ập tới. Và rồi, suốt một thời thơ bé, trên những đường quê ngõ xóm, ta cứ thích thú hát mãi những câu ca quen thuộc: Chuồn chuồn bay thấp thì mưa/ Bay cao thì nắng bay vừa thì râm.

Làm sao có thể quên được những ngày hè khi ta sắp sửa phải chia tay ngôi trường cấp ba thân thương. Trong cái nắng vàng rót mật xuống sân trường, từng cánh chuồn chuồn cứ thế lững lờ phiêu trong gió nhẹ. Những chú chuồn chuồn ớt dạo quanh khắp trường như thắp lửa cho những ngày cuối hạ cháy nhanh hơn khiến lòng ta rạo rực một nỗi niềm lắng lo, nuối tiếc. Ngày cuối khóa chia tay thầy cô, bạn bè, có ai đó đứng ở cuối hành lang học đường, lòng nao nao lục lại những kỷ niệm của mối tình đầu vụng dại, để rồi nhận ra: Tình đầu như cánh chuồn chuồn/ Khi vui thì đậu khi buồn lại bay (Tình đầu – Huỳnh Ngọc Anh Kiệt).

Nhớ lắm cánh chuồn tinh nghịch, tuổi thơ ta đội nắng, tắm sông năm nào. Nhớ lắm cánh chuồn mỏng mảnh, tình đầu ta như sợi khói lam chiều. Nhớ lắm cánh chuồn gầy guộc, mẹ ta một nắng hai sương suốt cả cuộc đời!

© An Viên – blogradio.vn

Giọng đọc: Tuấn Anh
Biên tập và sản xuất: Hằng Nga, Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top