Chúng ta chung đường khi gian khó nhưng chẳng sánh bước lúc an nhiên (Vlog Radio)
2017-06-05 17:31
Tác giả: Giọng đọc: Hằng Nga
Mưa! Mưa rồi! Lặng bước trên những con phố ngày Hà Nội mưa giao mùa, nhìn những hạt mưa rơi từ không trung như những pha lê trong suốt rồi vỡ tan. Mưa không vội vã nhưng thấm đượm u buồn. Là tiếng mưa rơi, là mưa buồn hay là tiếng nức nở của một trái tim đang ngập tràn bi thương?
Hạnh phúc có được thật khó phải không? Người ta hứa hẹn, trả giá rồi hy vọng cuối cùng vẫn chỉ là hư vô. Ai đã từng nói: "Khi bình yên, người ta thường quên những lời thề trong giông bão”. Câu nói ấy nghe sao mà xót xa, cay đắng thế! Chung đường lúc gian khó mà chẳng thể sánh bước lúc an nhiên!
Em từng không hiểu được cảm giác ấy, từng mộng mơ mà chắc chắn rằng sẽ chẳng bao giờ trải qua nó, vì người đó là anh! Thế mà, cuộc sống cứ như một ẩn số mà không ai biết trước, vận mệnh kia lại thích trêu đùa người.
Em không hiểu là trò đùa số phận, là anh thay đổi hay em đã đổi thay. Chắc là tất cả anh nhỉ? Có lẽ là do ta đã hết duyên, nợ cũng đã trả xong. Có thể thời gian đã bào mòn sức chịu đựng và tình yêu của anh. Và cũng vì em đã chẳng còn là cô gái thuở ban đầu anh thương.
Mọi thứ đã thay đổi như thế đấy, chúng ta đã nhận ra từ lâu nhưng vẫn cố chấp để rồi chạm vào giới hạn mới tổn thương đến thế!
Những ngày tháng ấy, em là cô gái trẻ con nhiều vụng dại đã trót thích thầm chàng trai ưu tú là anh.
Những ngày tháng ấy, em đỏ mặt nói thích anh...
Những ngày tháng ấy, em và anh đã trở thành bạn trai, bạn gái của nhau...
Những ngày tháng ấy, lần đầu tiên anh tặng em món quà sinh nhật bằng những đồng tiền vất vả làm thêm...
Những ngày tháng ấy, có một người con trai đã nói dù phải chịu vất vả cũng không muốn em mệt mỏi, dù khó khăn cũng sẽ không buông tay em...
Những ngày tháng ấy, có một người con trai nói nhất định sẽ lấy em làm vợ, người đó bảo em đợi...
Những ngày tháng ấy, đã từng có một người dắt cô gái nhỏ như em cùng nhau từng bước trưởng thành, em và người ấy cùng vui cùng buồn, cùng ở cạnh, cùng động viên nhau lúc tưởng chừng như gục ngã, cùng chứng kiến những lần người ấy từng bước đạt được mộng ước, chứng kiến người ấy từ cậu sinh viên tay trắng trở thành người đàn ông có sự nghiệp nhưng cuối cùng lại chẳng thể chung bước cùng nhau tới cuối chặng đường!
Chúng ta bắt đầu mâu thuẫn và cãi vã nhiều hơn... Em không rõ chúng ta vì sao mà trở nên như vậy? Em chỉ nhớ dù là những vụn vặt cũng có thể khiến chúng ta tranh cãi. Làm hòa rồi lại tranh cãi, tranh cãi rồi im lặng. Nó cứ như một vòng tuần hoàn mệt mỏi đến đáng thương. Cái gì mệt quá cũng làm ta chán nản, gượng ép quá cũng sẽ vụn vỡ.
Ngày anh nói: “Chúng ta chia tay đi”. Em biết ngày này sẽ đến, biết kể từ khi thấy anh nhìn cô ấy - cô gái anh mới quen. Ánh mắt đó, trong suốt 7 năm nó đã từng thuộc về em. Em biết đấy nhưng sao vẫn thấy bất ngờ và bàng hoàng quá! Lý trí vẫn chẳng thể ngăn nổi nước mắt yếu đuối. Lúc này đây, anh biết không ai đau đớn bằng lòng em đang đau đớn! Lòng em se lại, nghẹt thở!
Hận anh không? Có chứ, hận lắm, nhưng chỉ là lúc này thôi. Không phải em cao thượng mà đơn giản chỉ vì trái tim em không còn sức nữa rồi! Không thể hận cũng chẳng còn yêu... Nó chỉ có những mảnh vụn chẳng thể ghép lại...
“Anh sắp lấy vợ, em sẽ đến chứ?”
Khẽ đáp lại “Em sẽ”. Em sẽ đến, em sẽ đến để nhìn chàng trai em đã dành cả thanh xuân để yêu để thương... Em sẽ đến để nhìn người ấy đọc lời thề với cô dâu của mình mà người đó không phải em... Em sẽ đến để khẳng định: Hứa ư, thề ư, đều là hư ảo thôi. Sẽ đến lúc nó nhạt nhòa và trở thành cát bụi...
Hôm nay, em thấy anh tay trong tay với cô ấy, anh cười đẹp lắm! Giá như có thể, em sẽ ước anh và em sẽ chẳng trưởng thành, sẽ mãi như lúc đầu gặp nhau! Mà không, em sẽ ước, ta chưa bao giờ gặp, để chưa từng yêu, và cũng chẳng có đau!
Hạnh phúc nhé, người dưng em từng yêu, yêu bằng cả thanh xuân của một người con gái!
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Giọng đọc: Hằng Nga
Biên tập và sản xuất: Tuấn Anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ
"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".
Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)
Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.
Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)
Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.
Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)
Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.
Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)
Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.
Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.
Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)
Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.
Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)
Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...
Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)
Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.
Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)
Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.