Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Chỉ là nút 'tạm dừng' của cuộc sống

2020-03-11 01:30

Tác giả: Trái Đất Tròn


blogradio.vn - Đừng vì sợ tổn thương mà vờ xem thường tình yêu. Cũng đừng vì sai sót nhỏ mà muốn bỏ cuộc. Vì trên đời này chẳng có gì là chính xác tuyệt đối cả, sai số sẽ luôn xảy ra. Đừng “tạm dừng” lâu quá nhé, đã đến lúc nhấn “tiếp tục” rồi!

***

Đã bao giờ bạn từng ước được quay trở lại quá khứ? Đó hẳn là một ngày dài đằng đẵng không phải vì đồng hồ được tính quá 24 giờ. Có thể khi ấy bạn đang chơi vơi lắm, cả cơ thể chỉ thấy mệt nhoài. Bạn chưa từng nghĩ làm một người trưởng thành lại khó khăn tới vậy.

Lần đầu đặt chân trên mảnh đất phồn hoa nhưng cũng lắm xô bồ mà khi xưa lúc nào cũng thầm mong được tới, bạn cứ mãi loay hoay chẳng biết nên bắt đầu từ đâu. Ở đó sẽ chẳng bị bố mẹ quản thúc, dù bạn có cày cả vài bộ phim một ngày hay đi đá bóng tới muộn cũng chẳng ai rầy la. Ở đó giảng viên dễ tính hơn thầy cô những cấp dưới, bài tập có thể giao, có thể không. Bạn cũng có thể làm, có thể bỏ. Nhiều cái tên lạ bắt đầu xuất hiện trong danh bạ, nhưng hầu như phần lớn đều chỉ là những mối quan hệ thoáng qua.

Chỉ là nút “tạm dừng” của cuộc đời

Cuộc sống bon chen hơn với những lo toan, cảm giác bản thân cứ ngày một tự mình thu hẹp. Chúng ta cười nhiều hơn, nhưng thực chất là buồn nhiều hơn. Nhiều bạn bè hơn, nhưng lại ít người bên cạnh lúc buồn. Bạn bè trước đó cũng chẳng còn thân thiết, bao cuộc gặp mặt bắt đầu thưa dần, nhiều cuộc trò chuyện giảm bớt, tình cảm hao hụt, người dưng như lại hóa người dưng.

Tình yêu ở nơi đây, cũng ngược xuôi hơn bạn nghĩ rất nhiều. Thế giới xung quanh bạn rộng lớn hơn. Chúng ta không phải ngày nào cũng đối diện với nhau trong lớp học hay chạm mặt trên sân trường. Cũng không còn đơn thuần chỉ ở bên nhau vì thích. Mọi thứ đột ngột trở nên phức tạp hơn bạn tưởng. Còn bạn thì quá ư nhỏ bé, đơn thuần.

Lúc trước tôi vẫn cho rằng, lớn lên để được tự do. Nào ngờ lại quên mất, tự do đồng nghĩa với cô đơn. Bạn dần quen với việc đi học trong một lớp học gần trăm con người nhưng rất khó để tìm được một cạ cứng nói chuyện, dần quen với những bài toán cao cấp ngồi cả buổi chưa chắc đã làm nổi một câu. Bạn sẽ dần quen với con đường dài từ giảng đường về nhà trọ hay kí túc xá mà chỉ một mình độc bước. Nghe một bản nhạc hay xem một video hay mà lại chẳng có ai cùng thưởng thức.

Chỉ là nút “tạm dừng” của cuộc đời

Sẽ có những khoảnh khắc bạn bỗng cảm thấy cuộc đời mình bị trì trệ như thế, hệt một bộ phim vẫn cứ load mãi. Sẽ có những ngày như thế, bạn chọn bừa một chuyến bus và leo lên, ngồi đó đeo tai nghe rồi tiện tay chọn một bản nhạc, mặc kệ mọi thứ lang thang vô định như chính tâm trạng của bạn lúc bấy giờ.

Bạn nhận ra mình bị lạc rồi, không phải vì chỉ dẫn sai hay do bạn xuống nhầm bến, mà là bạn vốn chẳng biết chính xác nơi mình muốn đến. Bạn tự thừa nhận rằng mình vốn chẳng phi phàm như bạn từng tưởng tượng. Ước mơ vẫn mãi mắc cạn trong bao ý tưởng, danh sách mục tiêu đề ra còn chưa thực hiện được bao nhiêu, trái tim thì đã thôi tùy tiện loạn nhịp.

Sẽ có những lúc như thế, bạn nghĩ rằng cuộc đời mình có phải đã hỏng bét rồi không? Nhưng có mấy ai trưởng thành mà dám khẳng định mình chưa từng cảm thấy mịt mù cơ chứ? Mọi thứ chỉ đang ở trong chế độ “tạm dừng”, việc cần làm là gom đủ can đảm để nhấn “tiếp tục”.

Trong những lúc khó khăn, ngột ngạt ấy, điều gì sẽ khiến bạn an tâm đây? Là tin nhắn mới, một cuộc gọi nhỡ, một giọng nói quen thuộc hay chỉ một cái tên thôi? Bạn bỗng giật mình hiểu ra hạnh phúc đôi lúc thật đơn giản quá đỗi, và nó vẫn luôn luôn bên bạn, chưa từng rời khỏi.

Chỉ là nút “tạm dừng” của cuộc đời

Thì ra người bạn thân lâu ngày không gặp không phải vì đã quên mất bạn, mà họ cũng sợ bạn bận, nên vẫn luôn đợi điện thoại của bạn. Thì ra sẽ có một ngày bạn lại đem lòng yêu một ai đó, chỉ là trái tim cần thời gian nghỉ ngơi thôi. Thì ra những giấc mộng vẫn rực cháy trong tim bạn, chỉ đợi bạn gom đủ dũng khí để bắt đầu. Chỉ cần bạn không bỏ cuộc, sẽ có một ngày ngoảnh lại chợt phát hiện, mình đã đi được rất xa rồi.

Mỗi người trong chúng ta dường như đều đang chờ đợi điều gì đó. Có lẽ là đợi một người. Có thể là đợi cơ hội, hay kì tích. Có thể là đang đợi thời gian thay đổi chính mình. Mỗi người đều đang chờ đợi cái kết cho câu chuyện của riêng mình nhưng lại quên rằng người viết tiếp không ai khác chính là bản thân ta.

Đừng vì sợ tổn thương mà vờ xem thường tình yêu. Cũng đừng vì sai sót nhỏ mà muốn bỏ cuộc. Vì trên đời này chẳng có gì là chính xác tuyệt đối cả, sai số sẽ luôn xảy ra. Đừng “tạm dừng” lâu quá nhé, đã đến lúc nhấn “tiếp tục” rồi!

© Trái Đất Tròn – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:

Em yêu thành phố này vì nơi đó có anh

 

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Trái Đất Tròn

Hãy trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

Tan hợp

Tan hợp

Trong thoáng chốc, ánh mắt ta chạm nhau, anh có hay tim em lạc nhịp. Đèn đường phả lấp, em thấy anh quay mặt đi, rồi rất lâu sao đó, anh ngược về phía em.

back to top