Cảm ơn vì những vết thương trong quá khứ
2023-04-11 01:35
Tác giả:
Phương Nguyễn
blogradio.vn - Những tổn thương trong quá khứ là hành trang để nó vào đời, giúp nó mạnh mẽ hơn, là động lực để nó tiến bước. Nó vẫn tràn đầy niềm tin vào cuộc sống, về tình người, dù nó đã từng vấp ngã, từng bị tổn thương về thể xác lẫn tinh thần, nhưng nó tin rằng chỉ cần nó cố gắng thì sẽ thực hiện được những gì nó mong muốn. Cảm ơn vì những vết thương trong quá khứ.
***
Nó sinh ra trong một gia đình không mấy hạnh phúc. Trong ký ức non nớt từ bé đến giờ, nó đã nhiều lần chứng kiến bố mẹ cãi nhau đến nỗi suýt ra tòa ly dị. Nó còn nhớ năm nó 4, 5 tuổi, bố mẹ cãi nhau một trận rất to, nó và chị vừa bưng chén cơm vừa khóc mếu máo “Làm ơn đừng cãi nhau nữa mà, bố mẹ có còn thương tụi con nữa không?”.
Mẹ nó nói bố mẹ khắc khẩu, cứ nói chuyện vài ba câu là lại gây sự. Nó thầm nghĩ “Nếu đã không hợp nhau thì lấy nhau làm gì, sao cứ phải làm khổ nhau như thế”. Sau đó lớn hơn một chút, nó lờ mờ nhận ra nguyên nhân bố mẹ cãi nhau có phần là do nó, vì nó sinh ra là con gái mà bố nó là con trai trưởng, nhà nội trách mẹ nó không sinh được cháu đích tôn nối dõi tông đường.
Nó không hiểu tại sao lại phân biệt con trai hay con gái, con nào mà chẳng là con, đều là máu mủ ruột thịt cả mà. Nó ghét cái tư tưởng trọng nam khinh nữ, ghét nhà nội đối xử tệ với mẹ, ghét việc bố lúc nào cũng chỉ chăm lo cho nhà nội mà bỏ mặc vợ con. Lương một tháng ba cọc ba đồng mà chia năm xẻ bảy, phần đưa mẹ để chăm lo gia đình, phần giữ lại để tiêu, phần gửi về nhà nội, chưa kể các cô các chú mượn tiền là bố cho luôn chứ không đòi lại. Nhà thì nghèo, mẹ tằn tiện hết mức có thể vẫn không đủ chi, mẹ phải lấy tiền làm thêm để bỏ vào, nhưng vẫn bị nói là ở nhà ăn bám chồng, tiêu xa hoang phí. Nó cười nhạt. Có người phụ nữ nào hoang phí mà không có nổi một hộp phấn hay thỏi son không? Có người phụ nữ nào tiêu xài mà không sắm đồ mới không?
Biết điều kiện gia đình không dư dả nên nó cố gắng học hành, để bố mẹ vui và có phần thưởng là tập vở, đỡ phải mua tiết kiệm tiền. Nhưng dù có cố gắng thế nào thì nó cũng không học giỏi bằng chị nó, nên lúc nào bố mẹ cũng so sánh. Nó buồn chứ, nó cũng nỗ lực rất nhiều nhưng khả năng cũng chỉ đến thế.
Nó còn nhớ cái ngày nó bị học lực trung bình, bố mẹ đã la mắng nó rất nhiều. Nó tổn thương. Chương trình học quá khó với nó, nó không theo kịp, bố mẹ không cho đi học thêm, nó không hiểu những gì giáo viên giảng. Mãi đến khi cô chủ nhiệm gọi cho mẹ thì bố mẹ mới cho nó đi học thêm, cô thương nó, cô sợ nó không đủ điểm.
Lên cấp ba nó học khá hơn, còn nhận học bổng, mẹ nói lấy tiền đó trả tiền học thêm, nó cũng vui vẻ đồng ý. Nhiều thầy cô thương nó còn giảm tiền học phí cho nó, nó biết ơn lắm, càng cố gắng nỗ lực nhiều hơn nữa. Năm lớp 12 nó đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, có giải, nó vui lắm, tuy chỉ là giải nhỏ nhưng nó cũng đã cố gắng hết mình. Nó vui vẻ về khoe với bố mẹ thì chỉ nhận được câu nói “Sao không thi Toán hay Tiếng Anh mà lại thi Văn?” từ bố, nó im lặng, cất bằng khen đi và không muốn khoe ai nữa. Nó nhớ lại năm nó được học sinh giỏi, bố xem bảng điểm xong chỉ nói “Mày đứng thứ 5 trong lớp nghĩa là mày đội trên đầu tới 4 đứa”, nó nghĩ “À thì ra được học lực giỏi là chưa đủ, còn phải đứng nhất nữa”.
Lúc nào cũng phải học giỏi, lúc nào cũng phải đứng nhất đứng nhì, vì “Ngày xưa tao đi học toàn trong top 2 của lớp, lỡ rớt xuống thứ 3 là bị đánh”, nhưng học giỏi như vậy rồi có làm ông to bà lớn gì đâu, cũng lương ba cọc ba đồng, nhưng nó không dám nói. Bố mẹ luôn so sánh nó với “con nhà người ta”, nhưng nó chưa từng so sánh bố mẹ với bố mẹ nhà người ta, vì nó biết bố mẹ đã lo cho nó ăn học vất vả như thế nào, nên dù nó bị tổn thương nó cũng không dám nói ra điều đó. Nó chỉ buồn vì bố mẹ không ghi nhận nỗ lực của nó, chỉ muốn nói khích để nó cố gắng hơn, nhưng bố mẹ không biết rằng nó chỉ cần một câu khen ngợi hoặc động viên thôi, nhưng nó cũng quen rồi.
Nó không có nhiều bạn, bạn thân lại càng ít, nhưng nó thấy thoải mái với điều đó. Vì những lúc nó vui, buồn, hạnh phúc hay tổn thương, chỉ có bạn thân luôn ở bên quan tâm, chia sẻ với nó. Từ nhỏ nó đã biết nó xấu xí, vừa mập vừa có mụn, nó tự ti lắm, không muốn tiếp xúc với ai cả. Nhìn những bạn gái xinh đẹp xung quanh mà nó vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, tại sao họ lại đẹp đến thế mà nó lại xấu như vậy. Nó điên cuồng giảm cân, nhịn ăn đến nỗi kiệt sức, dùng đủ loại mỹ phẩm để cải thiện da mụn. Nhưng sau đó nó chợt nhận ra nó đã tự hành hạ bản thân mình, nếu ngay cả nó còn không yêu thương chính mình thì ai có thể yêu thương nó đây.
Nó bắt đầu tìm hiểu những biện pháp giảm cân khoa học hơn, dần dần cũng cải thiện đáng kể. Nó tự tin hơn đôi chút, mạnh dạn bắt chuyện với mọi người xung quanh. Không còn ai gọi nó là “mập” như ngày trước nữa, những tổn thương vì bị bodyshaming cũng dần nguôi ngoai. Nó hiểu ra nếu bản thân không tự thay đổi thì chẳng thể nào phát triển tốt được, mỗi người sinh ra với vẻ ngoài khác nhau, ngoại hình không đẹp thì cố gắng cải thiện. Nó cũng cố gắng thay đổi những tính xấu, cười nhiều hơn, luôn giữ trạng thái vui vẻ và lạc quan, dù trước đó nó là đứa luôn ủ rũ, bi quan, hay quan trọng hóa vấn đề.
Nó vẫn là một đứa trẻ to xác – như lời bố mẹ nói hay nói, một tâm hồn nhỏ bé trong thân xác người lớn, nhưng bố mẹ không biết trái tim nó đã đầy những vết xước như thế nào. Nó âm thầm giấu kín mọi thứ, gặm nhấm nỗi đau một mình, vì không muốn mọi người lo lắng, không muốn thể hiện bộ mặt yếu đuối…nhưng nó biết quãng đời của con người đều phải trải qua mọi cung bậc cảm xúc, những thử thách khác nhau, và nó đã sẵn sàng với điều đó.
Những tổn thương trong quá khứ là hành trang để nó vào đời, giúp nó mạnh mẽ hơn, là động lực để nó tiến bước. Nó vẫn tràn đầy niềm tin vào cuộc sống, về tình người, dù nó đã từng vấp ngã, từng bị tổn thương về thể xác lẫn tinh thần, nhưng nó tin rằng chỉ cần nó cố gắng thì sẽ thực hiện được những gì nó mong muốn. Cảm ơn vì những vết thương trong quá khứ.
© Phương Nguyễn - blogradio.vn
Xem thêm: Học Cách Yêu Bản Thân
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 thói quen của người có tinh thần tốt, ắt đón nhiều may mắn, phước lành
Những người có tâm thái tốt thường có 3 thói quen tốt dưới đây, chỉ cần một thói quen thôi cũng đã rất tuyệt vời.

Cuộc sống như cơn mưa, người khôn ngoan cầm ô và tiến về phía trước
Mọi thứ sẽ biến chuyển và cuối cùng sẽ ngọt ngào. Chỉ cần bạn đủ kiên cường, đủ dũng cảm, thủy triều sẽ rút, đường lầy sẽ khô, trời âm u sẽ sáng, những điều tốt đẹp bạn mong muốn sẽ từ từ đến.

Phía sau một người phụ nữ…
Người phụ nữ hạnh phúc là khi gương mặt họ luôn toát lên vẻ rạng rỡ, tươi tắn, thần thái tự nhiên. Họ hạnh phúc là vì người đàn ông phía sau họ cũng hạnh phúc.

Tháng 3 rồi…
Tháng 3 rồi, hoa gạo cứ đỏ tươi Đỏ như màu của những lời ước hẹn Như đôi gò má ai kia lúc thẹn Cháy cả vùng trời cháy cả những giấc mơ

Tình em da diết hương tràm
Có những lần, mải miết với khung cảnh thanh bình, lãng mạn, tôi và em quên cả hoàng hôn đang thấp thoáng trên dòng kênh. Hai đứa về nhà khi trời đã tối om. Tôi ngồi ngắm em trong bóng đêm để nghe tim mình thổn thức, dạt dào tình yêu…

Phố thị xa hoa những mảng màu
Chiều tan làm trên dòng đường hối hả, có phút giây nào bạn chợt tranh thủ lấy ít phút dừng đèn đỏ mà ngắm nhìn người xe ngược xuôi vội vã, ngắm nhìn những mảnh đời mưu sinh trên chốn đô thị này chưa? Ngắm cùng tôi nhé!

Tướng lông mày trăng non tiết lộ điều gì về tài vận của một người?
Người sở hữu tướng lông mày trăng non sẽ có tài vận như thế nào?

Thanh xuân anh nợ em một người
Tôi tự nhủ mình phải quên đi, thế nhưng mỗi lần gặp anh, trái tim tôi lại không nghe lời. Anh kể về cô ấy với ánh mắt sáng rực như sao trời, còn tôi thì chỉ biết nhìn anh, lòng đầy những cơn mưa không tạnh.

Nơi bình yên
Hay những khi có chút tóp mỡ, má lại làm món canh tóp mỡ hành thơm lừng, cả nhà xúm xít bên mâm cơm, tiếng cười nói rộn rã. Hương vị ấy, đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn thấy như còn vương vấn trên đầu lưỡi, như một thứ gia vị níu giữ những tháng ngày ấu thơ.

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con…
Thỉnh thoảng mẹ gọi điện nhắc nhở chuyện ăn uống, nghỉ ngủ, công việc của tôi. Mẹ buồn khi tôi cứ đi biền biệt, mẹ đau lần tôi vấp ngã. Những lời dạy xưa của mẹ giúp tôi đứng lên, bước tiếp trên con đường đời đầy chông gai, gập ghềnh, đầy xô bồ, bon chen...