Phát thanh xúc cảm của bạn !

Người gieo mầm trên những chặng đường

2023-04-07 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Là người luôn gieo những mầm vui, những điều tốt đẹp cho mọi người xung quanh, trên những chặng đường mà bạn ấy đã trải qua, dù không liền mạch.

***

Tôi làm việc ở đó trước bạn ấy một thời gian.

Lần đầu tiên gặp bạn, tôi thoáng nghĩ chắc sẽ không có ai có thể gầy hơn bạn ấy, một người đàn ông thật gầy với ánh nhìn rất linh hoạt và một giọng nói rất dễ gây thiện cảm và sự quý mến cho người tiếp xúc.

Tôi làm việc ở một phòng, bạn ấy làm việc ở một phòng khác. Nhưng cả hai chúng tôi đều ít tiếp xúc cùng nhau, đơn giản vì nếu có việc gì đó để phản ảnh hay đối thoại thì tôi đã có sếp riêng của phòng, còn bạn ấy lúc ấy là trợ lý của hiệu trưởng.

Những gì tôi nhớ về bạn ấy như thế này.

Đó là một lần vào dịp cao điểm của công việc của phòng tôi, cũng là thời gian cao điểm của công việc của toàn trường, bạn ấy đến tận bàn làm việc của tôi và hỏi tôi có cần sự hỗ trợ hay giúp đỡ gì không, và tôi đã cười rất tươi, tôi nhớ tôi đã trả lời bạn ấy rằng tôi cần nước uống để phục vụ cho các phụ huynh và các học sinh khi họ đến.

Bạn ấy cũng cười.

Tôi nhớ đến nao lòng đã rất nhiều lần cái dáng đi vô cùng nhanh nhẹn và có phần tất bật của bạn ấy, một dáng đi của người luôn lo lắng và đặt công việc chung lên đầu tiên. Rồi chắc là chúng tôi có duyên nên một thời gian ngắn sau đó bạn ấy chuyển về trực tiếp lãnh đạo công việc của phòng tôi, nhưng dù vậy bạn ấy luôn dành cho tôi một sự trân trọng và quý mến, không hề tỏ ra ta đây là sếp thế này thế kia.

Với tôi, bạn ấy là một người bạn, là một đồng nghiệp đúng hơn là một người cấp trên, và tôi tin với tất cả mọi người cũng thế, một người rất am hiểu và tinh tế trong giao tiếp, cũng như rất khéo léo trong việc mang lại cho mọi người niềm vui, dù là rất nhỏ, để mọi người thấy an tâm hơn, thoải mái hơn dù công việc có bộn bề hay khó khăn dường nào.

Ngày đầu tiên nhận công việc ở phòng tôi, tôi nhớ bạn ấy nói bạn ấy chưa bao giờ làm công việc này nên chắc chắn sẽ lúng túng và vất vả nhiều, nhưng tôi lại thấy ngược lại. Với tất cả những nỗ lực không mệt mỏi cho công việc, bạn ấy đã làm rất tốt làm rất tròn vai trò trong công việc của mình, của phòng và còn hơn thế, bạn ấy luôn động viên mọi người trong công việc bằng những câu chuyện hài luôn làm tôi bật cười, và cũng nhờ vậy mà không khí trong phòng luôn dễ chịu, mọi người thấy gắn kết và cùng hết sức cho công việc chung.

Tôi đã xúc động và nhìn theo bạn ấy khá lâu khi bạn ấy chào tôi vào đầu giờ sáng của một ngày làm việc bằng việc cho tôi xem một mảnh giấy nhỏ, trong đó ghi vội rất nghệch ngoạc những ý tưởng mà bạn ấy chợt nghĩ ra ngay trong giấc ngủ.

“Em phải bật dậy ghi vội ra chứ để sáng thức giấc sẽ quên mất.”

Đó là những ý tưởng để phục vụ cho công việc của phòng.

Tôi nhìn bạn ấy ngay cả khi bạn đã quay lưng đi, tôi tin và cảm mến người đồng nghiệp của mình. Tôi chuyển công việc qua một phòng mới mà luôn thấy có lỗi với bạn ấy, nhưng mãi tôi vẫn chẳng thể mở lời để giải thích với bạn về chuyện ấy. Người ta nói nếu bạn đúng thì không cần phải giải thích, còn nếu bạn sai thì càng không cần phải giải thích, tôi nghĩ bạn ấy đã hiểu và tin tôi rồi, nên lần gặp bạn ấy vừa mới đây nhất, tôi chỉ biết cười và nói chuyện với bạn ấy thật nhiều mà thôi.

Tôi biết trước khi về làm cùng nơi với tôi, bạn ấy đã làm việc ở một lĩnh vực rất khác mà tôi thì chẳng có chút kiến thức gì về lĩnh vực ấy, nhưng với tất cả những gì bạn ấy thể hiện, từ những lời nói, từ cách đi lại, từ trang phục và nhất là sự chân thật toát ra từ bạn ấy nên tôi tin đó là một người bạn sống thật và làm thật, là người luôn gieo những mầm vui, những điều tốt đẹp cho mọi người xung quanh, trên những chặng đường mà bạn ấy đã trải qua, dù không liền mạch.

Tôi nhớ bó hoa rất xinh trong sinh nhật năm nào của tôi, đó là bó hoa đầu tiên và duy nhất tôi được tặng nhân dịp sinh nhật ở nơi đó, là do chính bạn ấy đã tặng tôi.

Bạn ấy luôn là vậy, quan tâm đến bạn bè đồng nghiệp ngay cả khi tôi không còn làm việc chung. Tôi nhớ có lần quá căng thẳng trong công việc nên chắc nhìn mặt tôi nhăn nhó khó coi, bạn ấy đến gần và nhắc tôi một câu mà tôi thấy vui, dù giọng bạn ấy lúc đó nghe như một mệnh lệnh vậy đó:

“Cười lên một cái coi.”

Rồi có lần tôi cần bạn ấy hỗ trợ công việc nên đã gởi email cho bạn ấy và tôi đã cố tình viết câu cuối cùng, như một lời xin lỗi vì đã rời khỏi phòng khi công việc chung đang rất ngổn ngang:

“Chị vẫn là chị nha em.”

Và bạn ấy đã trả lời tôi ngay lập tức, cũng viết câu cuối cùng:

“Chị là chị là đúng rồi.”

Chúng tôi vẫn vậy đó, dù không còn làm việc chung cùng nhau, nhưng chúng tôi không quên nhau, đó là điều chắc chắn.

Đó là một người mà tôi tin cho dù ở bất cứ công việc nào, cho dù ở bất cứ nơi đâu, ý tôi là cho dù bạn ấy có làm việc ở bất cứ đâu, thì bạn ấy vẫn hết sức và cố gắng ở mức cao nhất, nên tôi tin nơi nào có bạn ấy thì thật là may mắn đó nhé.

Mọi người cứ hỏi bất cứ ai đã từng hay đang làm việc chung cùng bạn ấy, sẽ biết vì sao tôi gọi bạn ấy là người gieo mầm trên những chặng đường. Một người bạn, một đồng nghiệp trong số rất ít ỏi những người bạn của tôi ở nơi đó, mà tôi luôn trân trọng, ghi nhớ và thương yêu, không phải vì những gì bạn ấy đã đối xử với tôi, mà vì tôi cảm nhận được những điều thiết tha nhất, chân thành nhất ở bạn ấy, cũng như ở những người bạn khác, những người sống thật và làm thật, trong công việc và cả trong cuộc sống.

Bạn ấy gieo mầm những điều đơn giản mà tốt đẹp nhất, còn tôi lại như được uống lấy những điều ấy, dù chỉ là không nhiều, nhưng đủ để tâm hồn tôi trong sáng hơn, và nhắc tôi không quên tất cả những gì tôi đã trải qua, để tự tin nhiều hơn cho những chặng đường tiếp theo phía trước.

Bạn ấy luôn trong tôi, những người bạn ở nơi đó luôn trong tôi, những người mà tôi không thể quên và luôn rất mong chúng tôi là những người bạn của nhau, dù có ở phương trời nào, dù không còn bên nhau cùng chung công việc như trước. Tôi mong bạn ấy được tăng cân và mãi tiếp tục gieo mầm cho bao người.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Khi lạc bước hãy lặng thầm suy nghĩ, nhiều việc trên đời đâu đáng phải bận tâm | Góc Suy Ngẫm

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

back to top