Blog Radio 42: Em còn nợ Anh...
2011-04-27 14:41
Tác giả:
Giọng đọc:
Chit Xinh, Gà Quay
Trích đoạn Blog Radio 42: Em còn nợ Anh...
Hôm nay Hà Linh Ngọc gửi tới Blog Radio dòng tâm sự mang nặng ưu tư về tình yêu, sự chọn lựa của chính mình, mời các bạn lắng nghe:
![]() |
Hình ảnh: Deviantart - Ma_kota |
“Khi Em buồn hãy đến gõ cửa trái tim Anh, Anh sẽ ra mở. Khi Em rơi xuống hố sâu của tuyệt vọng hãy đưa tay, Anh kéo lên. Khi Em đau khổ nhất hãy gọi tên và hãy về đây bên Anh…”
Em đang có tất cả mọi cảm giác: buồn, đau, tuyệt vọng… nhưng Em không thể gọi Anh, không thể chạy đến bên Anh…
Dù Em biết lúc nào, lúc nào anh cũng đợi và mong Em đến dẫu Em đang Hạnh phúc hay khổ đau…
Anh kém tuổi nhưng Em vẫn gọi Anh là Anh bởi Anh luôn biết xoá mọi gianh giới về tuổi tác và còn vì một điều nữa, ở bên Anh lúc nào Em cũng thấy mình nhỏ bé, ngốc dại và được chở che.
Em vui khi có lần Anh nói: “Anh muốn cưới Em làm vợ” nhưng Em không thể, không thể Anh ạ.
Ngày trước Em vẫn thường nghe Mẹ hát những câu thế này: “Trai tân lấy gái nạ dòng/ Như nước mắm cáy chấm lòng lợn thiu…”
Em chợt nhận ra… Anh còn quá trẻ và còn cả một tương lai ở phía trước. Em thì đã hơn một lần lỡ dở…
![]() |
Hình ảnh: Deviantart - Amber_Wol |
Dẫu Em biết Em vẫn còn đẹp như rất nhiều cô thiếu nữ ở trên đời này và hoàn toàn “tương xứng” khi sóng đôi cùng Anh, về hình thức. Nhưng muộn rồi anh ạ. Muộn mất rồi…
Em đang chuẩn bị cho một cuộc sống mới. Có lần ngồi cafe ngắm Hồ Gươm cùng Anh, Em đã nói với anh rằng: “Em sắp đi xa…Và nếu đi Em sẽ nhớ lắm một người…Em thấy mình đã nợ người ấy rất nhiều…và Em biết, nếu đi Em sẽ mang theo ánh mắt của người ấy, ánh mắt đầy thương yêu và đọng sâu trong đó là cả một nỗi buồn, mỗi khi người ấy nhìn Em”. Người ấy là Anh, là Anh đấy thương mến ạ.
Anh là người thông minh và Anh biết cả từng suy nghĩ nơi em. Em có nói: “Em muốn yêu và lấy một người nào khi Em khóc người ta biết Em khóc, khi Em cười người ta biết Em cười”. Nhưng Em lại không thể yêu, không thể lấy Anh. Giữa chúng ta là cả một khoảng cách mà cả hai càng cố lấp cũng chẳng bao giờ đầy. Đó là tuổi tác, hoàn cảnh và còn một lý do nữa: Con tầu chở cuộc đời Em sắp chuyển bánh đến một sân ga khác. Ở đó đang có một người đợi Em và sẽ đưa Em đi một nơi thật xa…thật xa… Anh đến muộn rồi…
![]() |
Hình ảnh: Deviantart.com |
Anh nói: “Nếu Em đi đâu, dù xa mấy, Anh sẽ chạy đến đó trước để mang Em về với Anh…”
Đừng Anh nhé. Em đã quyết định. Chúng ta không thể đi cùng trên một con đường. Thời gian đã lệch mất rồi. Cả Em và Anh hãy dành cho nhau một góc nhỏ, thật nhỏ thôi trong tim mỗi người. Để nhớ và để thấy cuộc đời này còn có những tấm lòng đáng trân trọng biết bao…
Em không muốn làm tổn thương Anh- Chàng trai ạ. Anh còn trẻ lắm và còn đầy ước mơ. Đừng nhìn Em như thế. Đừng nhớ Em như thế. Đừng khổ vì Em như thế. Em sẽ thấy mình có lỗi lắm đấy Anh!
Và Em biết, Em lại nợ Anh một lời hứa…
Blog Radio thực hiện theo Blog Hà Linh Ngọc
Về tác giả Blog Hà Linh Ngọc: “Đứng dậy sau khi ngã, nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua!”
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)
Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)
Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)
Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.

Đứng vững vàng trên đôi chân nhỏ bé (Blog Radio 856)
“Nước mắt lưng tròng, tôi đọc hết lần này đến lần khác, nhưng không thể không chấp thuận rằng, thanh xuân là một cuốn sách quá đỗi vội vã”. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc con người ta tháo ra những ngụy trang trên gương mặt của mình. Cởi bỏ dáng vẻ vô tư, lộ ra đôi mắt đỏ hoe; rũ bỏ nụ cười gắng gượng trên môi, giọt nước mắt đã lăn dài trên má.