Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bay như mảnh lá lộc vừng

2013-07-01 10:19

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Jun

Rất khẽ khàng, một mảnh lá bứt mình theo gió. Trang đưa tay ra chờ. Lá xoay xoay rồi rơi ngay trên tay. Nó nói với Hiếu: “Mày đem về, giữ lại ngày hôm nay. Nhớ lá lộc vừng bay ra sao. Khi nào thấy “đủ” thì tự nó xoay vòng, tự nó trôi. Chuyện này và những chuyện tương tự của mày, lúc nào đến sẽ đến. Không vội được mà cũng chẳng thể lập trình! Đừng cố gồng mình cũng như đừng chạy trốn.”

04:15 AM

Sớm tinh mơ, tờ mờ. Thế mà nỡ lòng nào, Hiếu gõ như vỡ kính cửa sổ căn phòng tầng thượng của nhà hàng xóm mà nó đã hì hục trèo sang. Ấy là “đại bản doanh” của láng tỏi láng giềng mười bảy năm có lẻ. Để rồi “nạn nhân” ngáp ngắn, ngáp dài mở cửa chui ra, dụi mãi quầng thâm trên mắt:

- Chuyện gì thế? Ngồi xuống cho bình tĩnh cái!

Ngồi bệt.

5 phút trôi qua trong yên lặng.

10 phút trôi qua trong yên lặng.



Trang, chủ nhà, ngoái cổ nhìn lại cái cửa sổ mà bên trong là căn phòng ấm áp thôi rồi của nó, xong hất hàm:

- Thế là quá đủ! - Đoạn định bỏ mặc thằng bé để quay lại “thiên đường trong chăn ấm”.

- 2 giờ sáng, tao nhắn tin tỏ tình, à, bày tỏ tình cảm với nó. 15 phút sau nhận được tin nhắn từ chối. 4 giờ, chuyện đến tai 2 người nữa. Giờ là mày.

Hiếu bình thản như đọc nội dung chương trình tivi sắp phát sóng. Trang, tất nhiên: há hốc mồm, đờ đẫn.

- Mày đã làm gì thế? -Trang thì thào cứ như vừa nghe một vụ trọng án, mà bị can là thằng bạn mười bảy năm cái “bánh đa mỏ vịt” chia đôi - Mày điên à?

Trang học chuyên ngữ. Cá tính, học hành tanh tưởi và… n điểm cộng. 2 điểm trừ duy nhất: vụng về kinh hoàng và… mù internet toàn tập!

Tất nhiên đây là Trang khác: Trang CNN. Không phải là Trang hàng xóm (vốn “tốt bụng” – cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng).

Thây kệ! Quan trọng là, sau một vài năm cấp hai học cùng nhau, một năm tiếp theo cùng ở trong nhóm bạn bè thường xuyên tụ tập và từng ấy thời gian rất ít tình cảm với một đứa con gái không biết (lẫn không chịu) làm gì cả, thì: Vào hồi 13h ngày 13 tháng 10 năm 2006, trên đường từ nhà cái Linh đến trung tâm chiếu phim quốc gia, trái tim Hiếu bỗng ngân lên một giai điệu thảng thốt trước Trang CNN!

Mất thêm một vài ngày ngụy trang sau vẻ bề ngoài ương ương dở dở, ngu ngu ngơ ngơ những mong đào sâu chôn chặt “khối tình”, thì sáu ngày trước, hàng xóm mới “được” rõ đầu đuôi cơ sự.

- Tao phải làm gì đây? Tao biết làm thế nào bây giờ? Tao sắp đi rồi! Nhỡ đến lúc tao về, nó… đã….ấy…thì sao??

- Cho tao nghĩ đã. Mày bình tĩnh, chuyện này không thể vội được!

Thế, Trang (hàng xóm) lại lụi cụi ngày ngày mài quần ở trường rồi lớp học thêm. Bù đầu. Chỉ biết rằng sẽ khuyên Hiếu đừng nói, nhưng vẫn đang lăn tăn xem phải khuyên thế nào để nó nghe cái rụp?



Trong khi đó, Hiếu chỉ ở nhà chờ ngày lên đường “tây du…học”, chờ …tư vấn của quân sư láng giềng. Ôi thảo nào! Nhàn cư vi bất thiện đây mà! Khổ lắm!

- Nguyên văn, mày đã nói gì hả Hiếu?

- Cái Linh đã bảo tao nói vừa phải thôi, không sau này không nhìn mặt nhau được nữa thì… bách nhục! Thế nên tao nói… bình thường, đại khái là bảo quý nó.

- Rồi nó nói rằng: Tớ bất ngờ, tớ cảm ơn vì ấy đã dành tình cảm cho tớ, nhưng tớ không thể…

- Cái Linh kể với mày à? Hay thằng Cường?

- Không! Tự tao biết! Tao kinh nghiệm đầy mình, mày hiểu chưa?

Hiếu không cần hiểu, cũng chẳng muốn hiểu vì sao, thế nào mà Trang – hàng xóm đầy mình kinh nghiệm. Mối quan tâm của nó là Trang CNN cơ. Sao nàng lại từ chối nó?

Cái mặt thẫn thờ, gà mờ và lờ đờ của Hiếu làm thui chột bất cứ ý tưởng thông thái nào chấp chới loé lên trong đầu Trang. Cái nhìn xa xăm của nó làm Trang mủi lòng, Chẹp, không nhớ “first love” của mình có thế không nhỉ?

- Bây giờ mày đang thế nào hả Hiếu? Mặt mày như phủ một màn sương bí hiểm, quả thực là từ hồi mày kết nó, tao chả hiểu mày nghĩ gì trong đầu?

- Tao nghĩ gì? Tại sao tao lại thích nó? Tại sao… Trời ơi sao lại quá đáng thế? Tao đang chuẩn bị đi học cơ mà, tao định học xong rồi về mới yêu cơ mà! Sao tao lại thích nó, sao lại vào lúc này và sao lại là nó chứ không ai khác?

Hiếu cáu kỉnh đầy… bất lực. Cái đầu theo khối tự nhiên của nó không chấp nhận bất cứ một câu hỏi nào không lời giải hoặc đáp án nhập nhèm. Ngô ra ngô và khoai phải là khoai, trừ khi chính tay Hiếu đây “chế tạo” ra cái nửa khoai nửa ngô!

Trang mủm mỉm, lắc đầu:

- Nghĩ lại, con trai tụi mày cũng thật kì lạ. Cái gì cũng lên kế hoạch sắp xếp rõ ràng. Chỗ này là ngăn gia đình, kia là ngăn đánh giặc, yêu đương cũng cho vào ngăn riêng.

Ngừng lại vài giây ngẫm ngợi, Trang chợt quay sang Hiếu, giọng bỗng “bức xúc” thấy rõ:

- Không phải kì lạ, mà là quái đản! Lập trình cả tình yêu! Này, sao mày không biết nâng niu cái cảm xúc lần đầu tiên sống 18 năm trên cõi đời này mày mới biết đến, đồ ngốc?

- Thế cứ đầu tiên là mày nâng niu thôi à? Thứ hai, thứ ba thì sao? Thất bại ê chề thế thì nâng niu cái nỗi gì?

- Ahhhhh! Thế mày xem phim lần 3 cũng giống lần 1 à? Tất nhiên mỗi lần mỗi khác, nhưng lần đầu tiên luôn có ấn tượng đặc biệt! Tất nhiên, tao nâng niu tất cả! Và nói chung, kết quả không quan trọng, cảm xúc mới là đáng quý. Mà mày vừa nói gì? Thất bại à?

- Đúng, tao đang chơ vơ như kẻ thua trận! Thảm quá! Nản quá! Ức quá! Sao nó lại từ chối tao?

Hiếu đọc thấy cái gì bức bối và ngùn ngụt tức giận trong ánh mắt Trang đang nhìn nó không chớp. Chả hiểu gì cả. Nó có nói sai gì đâu?

Tác giả : LAX

Được thể hiện qua giọng đọc : Jun

Kỹ thuật : Jun


Click nghe truyện teen cực hay: Thế Giới họ đang Sống

(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top