Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bao nhọc nhằn của mẹ con nhớ mãi không quên

2020-10-22 01:10

Tác giả: Phùng Văn Định


blogradio.vn - Mới đó mà cũng đã ngót mười mấy năm. Mười mấy mùa đám giỗ, tôi vẫn không sao quên được cái thời “nghèo khó” thuở nào mẹ còn sống nhưng nỗi nhọc nhằn của mẹ tôi ngày xưa ấy, tôi khắc ghi mãi chẳng lúc nào quên.

***

Chiều mùa mưa miền Nam, cơn mưa phủ trắng trời rồi ào ào như vũ bão trút xuống mặt đất thật khủng khiếp. Trong phút chốc không biết nước ở đâu mà ngập hết đường phố rồi tạnh hẳn. 

Tôi đang thả tầm nhìn vào những đường hốc xoáy của cái ống cống thì chuông điện thoại reo. Tôi lấy ra xem thì anh trai tôi gọi tới. Gạt ngang nút để nghe thì nét mặt tôi đổi sắc và tưởng như xung quanh chao đảo quay cuồng tin sét đánh “Mẹ tôi đã không còn nữa, người đột ngột qua đời do đột quỵ”.

Cảm giác lúc ấy nếu như ai bị đau tim thì có lẽ đã trôi theo dòng nước đang chảy xiết vào xoáy nước của cống nước lúc ấy. Còn tôi thì rất chi là điềm tĩnh. Cú sốc tinh thần không làm tôi mất phương hướng. Nét u buồn tôi giấu trong tim nghĩ về quãng thời gian khi còn ấu thơ bên mẹ, thương mẹ đến nhường nào.

Ngày mai đáp chuyến bay về  quê hương tiễn đưa mẹ về “chốn bình yên”. Xót thương vô hạn. Thương mẹ một kiếp nghèo vương vào đời thuở ấy đã lùi xa.

Tuổi thơ của tôi qua rất nhanh rồi không bao giờ gặp lại nữa. Có ai đong đếm được thời gian ngày xưa ấy vơi đầy như thế nào? Và có ai kể hết được nỗi vất vả của mẹ khi sinh ta ra và dưỡng dục ta thành người? Có lẽ chỉ có ai thương mẹ mới thấu hiểu được thôi. 

nhocnhan

Hình như rất nhiều người trong đời thời xa ấy cũng có một tuổi thơ đầy sâu nặng in mãi khoảng lặng đến khó quên. Tuổi thơ ở lại chứa đựng bao nỗi niềm xúc cảm đến lạ kì. Những kí ức ấy nhắc lại là khoé mắt cay cay, nhạt nhoà, rung động rồi vỡ oà dâng tràn mạnh mẽ, nuối tiếc, chơi vơi.

Trong sâu thẳm cuộc đời, mẹ là người dành cho chúng tôi nhiều tình cảm nhất. Mẹ là chỗ dựa tinh thần cũng như vật chất để các con trân quý biết nhường nào. Dù có đi đâu xa, chúng tôi không bao giờ quên được sự vất vả, tình yêu thương vô bờ mà mẹ dành cho anh em tôi với những tháng ngày lận đận, lao đao thuở ấy đã xa. 

Giấc ngủ say nồng đêm hè oi ả có tiếng ru “à ơi” qua làn điệu dân ca, lời thơ lục bát khuyên lẽ sống trên đời cứ thấm sâu vào lòng, làn gió mát từ chiếc quạt mo cau thoang thoảng phía hiên nhà mẹ phe phẩy, vẫy quạt đều đều đưa chúng tôi vào giấc ngủ một cách nhẹ nhàng. Hình ảnh ấy khắc ghi và ai mà quên được. 

Quả chuối tiêu thơm lừng mùi trứng cuốc. Rổ mận đỏ au chín ngọt, chùm khế ngọt, chùm dổi chua quen thuộc, rẻ, thơm sau buổi chợ về, mẹ giấu trong thúng gạo, vại lúa dành phần cho chúng tôi chan chứa tình thương bao la.

Nước mắt nuốt vào tim, mẹ không cho ai biết khi đêm đông buốt lạnh tràn về xoa cay mắt. Đống than hồng sưởi ấm ngày đông dài mẹ truyền vào cho chúng tôi sao quên thế nào được. Ai hiểu thấu chăng mẹ tôi khổ biết đến bao giờ?

Sinh ra trong thời khắc khi đất nước còn nghèo, cuộc sống khó khăn vương vào đời mẹ. Chúng tôi lớn lên trong “tình thương” của mẹ giấu trong cát bụi thời gian, lẫn trong nghèo đói, cháo rau thay cơm triền miên. 

nhocnhan1

Thương đôi vai gầy gánh cuộc đời hằn trên bờ vai mà mẹ tôi chẳng tiếng thở than mệt nhọc. Thương đôi bàn tay chai sần làm biết bao nhiêu việc nhưng mẹ vẫn nhẫn nại vượt qua. Thương bao bước chân băng mọi nẻo đường hằn in nơi đồng sâu, ruộng cạn quanh năm mẹ vẫn vững chãi với sóng gió, bão giông. 

Cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, cuộc sống thăng trầm thiếu trước, hụt sau đằng đẵng bao nhiêu tháng, năm dài kể sao cho xiết. Ngày lại ngày lặn lội thân cò “gánh nắng qua sông”. Cảnh đói nghèo vin vào đời như hai đầu đòn gánh mòn, nón lá thâm mưa ngâu, thúng bung miệng không cọng mây quấn chặt mẹ đâu than thở. 

Mẹ tôi lao đao, chạy vạy trong tháng ngày “giáp hạt” để làm sao có những bữa cơm thơm thoảng dậy mùi hương chan lẫn nhọc nhằn. Giọt mồ hôi khô mặn trắng sau lưng áo rách. 

Nước da sạm đen in đậm vết nắng hè. Bao nhiêu mồ hôi là bấy nhiêu vất vả mẹ nghiêng ngả với đời. Năm tháng qua đi, cứ tưởng rằng, thời gian của những gian truân ấy, mẹ gục ngã trên đường đời. Nhưng không, trời thương cho mẹ sức khỏe vô biên. 

Mẹ tôi nuôi chúng tôi khôn lớn thành người mang nặng nỗi gian truân. Chúng tôi lớn lên mỗi đứa một phương kiếm sống, tự lập gia đình. Thuở đó lùi xa, mẹ tôi còn trong mỗi giấc chiêm bao.

nhat-ki

Thoáng cái, chuyến bay đã đáp xuống sân bay Vinh. Tôi lên xe của hãng hàng không về quê với mẹ. Chặng đường dài quá, 3 tiếng sau mới tới nhà. Nhà tôi, bà con lối xóm, anh em xa gần đông đúc. Không thèm để ý tới ai bởi trời nhá nhem tối, tôi chạy đến bên giường mẹ nhưng mẹ đã mất, bỏ chúng tôi về với “nơi bình yên của một kiếp người”.

Không kìm nổi xúc động, nước mắt tôi chực trào trong tận đáy lòng. Người làng đẩy tôi ra không cho tôi đụng vào người sợ nước mắt người sống rơi vào người “thiên cổ” gặp chuyện chẳng may. 

Mẹ tôi đã lìa cõi trần về với chốn “bình yên” nơi miền xa xăm ấy. Mẹ để lại những tháng ngày vất vả vào quá khứ để mỗi khi nhắc tới, chúng tôi lại trào dâng nỗi nhớ khôn nguôi. Tấm quà, miếng bánh ngày nào nay chôn vào kí ức, nỗi nhọc nhằn của mẹ bao tháng, bao năm ai đong đầy cho được.

mevacontraia

Xong đám cho mẹ, tôi phải chia tay vì công việc bộn bề. Xuống nơi “yên nghỉ của mẹ” lần cuối, tôi thủ thỉ nhiều lắm, nước mắt chảy khô đôi gò má thương mẹ. Trong sâu thẳm, tôi vẫn thương mẹ nhiều lắm. Khi nhắm mắt xui tay mẹ chẳng thấy mặt tôi. 

Mới đó mà cũng đã ngót mười mấy năm. Mười mấy mùa đám giỗ, tôi vẫn không sao quên được cái thời “nghèo khó” thuở nào mẹ còn sống nhưng nỗi nhọc nhằn của mẹ tôi ngày xưa ấy, tôi khắc ghi mãi chẳng lúc nào quên.

© Phùng Văn Định - blogradio.vn

Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?


Phùng Văn Định

Thích văn học

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

Những năm tháng không quên

Những năm tháng không quên

Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Có những ngày ta vô tình bước ngang qua một ký ức cũ — chỉ một mùi đất, một tiếng cười, hay một vệt nắng trên tường cũng đủ khiến lòng chùng lại. Tôi gọi đó là vùng ký ức — nơi tuổi thơ vẫn nằm im lặng, trong veo và dịu dàng đến lạ. “Ngày tôi chạm vào vùng ký ức” là một lát cắt nhỏ, không có gì lớn lao ngoài vài buổi trưa đầy nắng, vài đứa trẻ nhem nhuốc và những trò chơi tưởng như chẳng nghĩa lý gì. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng: hạnh phúc đôi khi chỉ là được sống trọn trong một ngày mà ta không biết sẽ nhớ cả đời.

back to top