Yêu muộn màng
2023-07-06 02:10
Tác giả:
blogradio.vn - Đám cưới diễn ra chóng vánh đơn giản đến độ cô không tin mình đã cưới. Ngày cưới, trong khi chú rể vẫn tất bật với mọi mâm cỗ và tiếp đãi họ hàng hai bên, cô dâu thậm chí đến muộn không kịp thử váy cưới của chính mình
***
Cô lấy Quốc năm cô bước vào tuổi ba mốt, đối với gia đình cô như một sự giải thoát nhưng đối với cô, dường như mọi oán trách trên đời này cô đều trút vào anh. Rõ ràng là anh không có lỗi gì, nhưng lấy một người cô không yêu thì với một người phụ nữ bướng bỉnh như cô, đó là cả một cực hình.

Cô là một người phụ nữ ham mê công việc. Có thể nói tình yêu công việc đã khiến cô bỏ dở nhiều tình cảm của cuộc đời, sự thăng tiến của công việc tỉ lệ nghịch với mọi loại tình cảm mà cô đang có: tình bạn thưa thớt sau khi cô từ chối những cuộc hẹn chỉ để tăng giờ làm; tình đồng nghiệp e dè, kiêng sợ và cả ghét bỏ vì cô là một cấp trên nghiêm túc; và cả tình yêu, cô không chấp nhận được những người đàn ông thua kém mình. Sự quyến rũ của việc thăng tiến trong công việc cứ như mùi hương của những đóa hoa về khuya, khiến cô không dứt ra được. Thời trẻ, cô cho rằng mình vẫn còn khối thời gian để bắt đầu yêu một ai đó, và sau khi bước vào ngưỡng ba mươi, cô hay tìm đọc về những phụ nữ thành công trong công việc và cả mớ báo chí thống kê về việc ngày nay phụ nữ kết hôn muộn như thế nào để đối phó với gia đình và cả để trấn tĩnh chính cô.
Anh dường như là sự hội tụ đủ của mọi điều mà cô cho rằng không tương xứng. Anh là một người lái xe công trường, lại xuất thân ở quê nên khá chân chất và cục mịch, anh là hàng xóm của gia đình cô ở quê nhưng kể từ khi lên phố, sống với một môi trường mới hiện đại, cô dường như chối bỏ thân phận của mình. Một cơn bạo bệnh khiến mẹ cô nằm liệt trên giường bệnh và trở thành nguyên nhân cho việc cô kết hôn với anh. Anh vẫn yêu cô từ bấy, và cũng chính vì tâm nguyện cuối cùng của mẹ cô là được thấy cô có một chốn về, chính anh đã tìm đến cô và nói :
- Mình kết hôn đi Kỳ, sau khi kết hôn chúng ta vẫn có thể có thế giới riêng.
Đám cưới diễn ra chóng vánh đơn giản đến độ cô không tin mình đã cưới. Ngày cưới, trong khi chú rể vẫn tất bật với mọi mâm cỗ và tiếp đãi họ hàng hai bên, cô dâu thậm chí đến muộn không kịp thử váy cưới của chính mình… Sau khi kết hôn, hai người lên phố, vì sự linh hoạt của công việc nên anh dễ dàng có công việc mới, dù cũng là nghề lái xe. Vì tính chất công việc nên lúc nào anh cũng về nhà trong tình trạng mướt mồ hôi, còn với một người dân văn phòng lúc nào cũng ở trong phòng máy lạnh, dường như mỗi khi thấy anh, câu đầu tiên của cô luôn là:
- Anh tắm đi là được rồi đấy.
Và lúc nào anh cũng cười hì hì tránh vội ánh nhìn của cô. Anh dường như luôn tìm mọi cách để hài lòng cô, người mà anh vẫn luôn tậm niệm là “vợ”, còn cô dường như chỉ xem anh là một đối tác trong một bản hợp đồng. Vậy mà thời gian vẫn cứ trôi qua, nên duyên vợ chồng đã tính bằng năm nhưng mọi thứ trong mối quan hệ dường như vẫn còn rất mới. Dù cô luôn nghĩ mình không yêu anh nhưng cô luôn đặt ra những tiêu chuẩn bắt anh phải thực hiện. Dù anh chân chất nhưng mỗi ngày kỉ niệm – dù chỉ là với riêng anh - anh cũng cố gắng thành toàn. Nhưng ở thành phố này, mọi nơi đều là rất mới đối với một người chỉ đi làm rồi về nhà, tranh thủ về sớm vào bếp để nấu chờ “vợ” một bữa cơm ngon. Anh cũng tập tành tới kỉ niệm ngày cưới nấu ăn thật ngon, lại còn bóc tôm cho cô khiến đôi khi cô cười, dù rất hiếm hoi:
- Học ở đâu cái tính ga lăng đó vậy?
- Anh xem trên phim đấy. – Và với điệu bộ lúng túng – Không phải khi đi ăn con trai phải bóc tôm cho con gái sao em?
Cô vẫn hay thấy anh xem phim rất nhiều và cẩn thận ghi lại vào một cuốn sổ ghi chép.
Nhưng đôi khi muốn ra ngoài ăn, anh luôn để cô lựa chọn và đôi khi làm cô giận lẫy:
- Con gái ai cũng thích sự bất ngờ, không phải cứ đi ăn ngoài là em phải lên lịch, phải chuẩn bị.
- Em thông cảm cho anh nhé, anh không rành đường phố, hơn nữa, em có thể tự lựa chọn món em thích, anh thì sao cũng được.
Cũng có nhiều hôm, đột nhiên xem được một điều gì đó, cô hỏi anh:
- Sao anh không ra ngoài chơi đi? Hoặc đi uống café với bạn bè.
.jpg)
Nhưng đáp lại, anh chỉ nói:
- Em đi làm về mệt rồi lại ăn cơm tiệm thì anh lo lắm, hơn nữa, anh chỉ muốn để dành tiền lo cho cuộc sống của chúng ta sau này thôi.
Thực ra lời anh nói cô chưa bao giờ ngờ vực, vì anh quá chân chất và lạc quan. Anh luôn tỏ ra tự hào về cô, và cô cũng luôn kiêu hãnh với chính mình, đôi khi, cô nhìn sự lấm lem vất vả của anh và thầm so sánh sự hào nhoáng nơi văn phòng của mình. Cô vẫn nhớ như in ngày anh đưa cô tháng lương đầu nơi phố của anh, rõ ràng nó còn cao hơn của cô nhưng anh chưa bao giờ nói, mỗi khi nhìn cô thăng tiến anh luôn thật thà:
- Em giỏi lắm luôn, ước gì được như em. Anh hãnh diện lắm.
Năm thứ ba, hai người là “vợ chồng”, bóng nắng bắt đầu tràn về thành phố. Ngồi máy lạnh nhưng chỉ mới ra ngoài đã kịp mướt mồ hôi. Đột nhiên, cô nghĩ đến anh nơi công trường nắng cháy, nghĩ đến sự vất vả và những bữa cơm nóng anh đợi cô về với thái độ dửng dưng. Cô lấy điện thoại ra nhắn vội một tin: “Uống nước vào đấy, chứ đang nắng rồi chóng mặt.” Đột nhiên có tin nhắn trả lời ngay, mà cô dường như thấy cả sự reo vui trong đó. Cô nhoẻn miệng cười, mà cô còn không tin mình đã cười. Tim cô đột nhiên trở nên hây hẩy, cô… đang lo lắng sao? Hôm nay cô được về sớm, cô chợt nghĩ đến việc nấu một món gì đó, nhưng chắc sẽ không ngon lắm. Nhưng không hiểu sao, cảm giác chuẩn bị một thứ gì đó cho người mình yêu thật khác lạ, dù cô chưa từng có cảm giác ấy nhưng không có nghĩa là quá muộn.
© Lê Hứa Huyền Trân - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tuổi trẻ, tình yêu và lý tưởng | Radio Truyền Cảm Hứng
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."






