Phát thanh xúc cảm của bạn !

Xin lỗi vì đã không nói cho cậu biết tớ vô cùng thích cậu

2020-07-26 01:30

Tác giả: Mộc Chi


blogradio.vn - Tớ xin lỗi vì năm ấy đã không nói cho cậu ấy biết tớ vô cùng thích cậu. Xin lỗi vì đã không đuổi theo cậu.

***

Tôi đã từng có một cô bạn thân.

Chúng tôi học chung với nhau từ năm lớp 1 và chơi thân từ đó. Hai đứa cứ như gia đình ruột thịt vậy. Đồ dùng học tập, chúng tôi đều mua giống nhau. Thói quen này mãi tới năm lớp 8 chúng tôi mới bỏ được. Tôi và cậu ấy cứ như hình với bóng, đi đâu, làm gì cũng đều có nhau.

Chúng tôi cùng nhau trưởng thành, cùng nhau tận hưởng những trải nghiệm đáng nhớ nhất của tuổi trẻ. Là khoảnh khắc nhảy cẫng lên vì sung sướng khi biết chúng tôi đều thi đỗ cấp ba, là tiếng cười khúc khích sau lưng thầy giáo khi bị phạt chung đứng ngoài hành lang vì hai đứa đã đi học muộn lại còn trèo tường, là những lần bùng học đi ăn bánh tráng trộn, là những chuyến du lịch tự túc đầu tiên bằng xe bus chỉ có hai đứa.

Chúng tôi cùng nhau sẻ chia mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống của đối phương. Là những lần ôm nhau khóc nức nở khi chuyện tình yêu của tôi và cậu ấy đều không được trọn vẹn, là những lần gia đình của một trong hai đứa có chuyện không vui thì nhất định sẽ tìm đến nhau để động viên, an ủi.

Nhưng hiện tại, người bạn đồng hành cùng tôi trong hành trình thanh xuân năm ấy, giờ chỉ còn gói gọn trong hai chữ đã từng mà thôi.

3ef71a54a27eb2dcaac239855bc0a898

Tốt nghiệp xong, chúng tôi bị tất bật lo cho sự nghiệp riêng.

Giữa chốn thành thị và guồng quay của cuộc sống không ngừng chuyển động, tôi và cậu ấy đều có những đam mê khác nhau và mục tiêu phấn đấu khác nhau.

Cậu ấy đã thay đổi rất nhiều, có những mối quan hệ mới, những người bạn thân thiết mới. Chúng tôi không còn tìm được chủ đề chung khi nói chuyện, chuyện cậu ấy hứng thú, quan tâm thì tôi lại không biết và ngược lại.

Lúc đó tôi mới chợt nhận ra, hai đứa khác nhau quá nhiều.

Cậu ấy hướng ngoại, thích bầu không khi ồn ã, náo nhiệt, thích giao du kết bạn. Còn tôi lại là một người hướng nội, ưa sự yên tĩnh và có xu hướng thích ở một mình. Không chỉ khác biệt trong phong cách thời trang, sở thích cá nhân mà cả lối sống lẫn tư duy của chúng tôi đều trái ngược hoàn toàn.

Hẳn cậu ấy cũng nhận ra sự khác biệt quá lớn đó giữa chúng tôi. Bởi vậy mà những lần hẹn gặp mặt nhau đi cà phê cũng thưa dần, những tin nhắn hỏi han cũng không còn thường xuyên như trước nữa.

Cứ thế, hai đứa dần rời xa khỏi cuộc sống của đối phương mà chẳng có lấy một lời tạm biệt chính thức.

Thỉnh thoảng, tôi vẫn nhớ về cậu ấy. Nhớ về những kỷ niệm thời còn ngồi trên ghế nhà trường của hai đứa, có lúc tôi bật cười ngây ngốc, có lúc tôi lại thấy đau nhói trong tim.

Mười hai năm bên nhau giờ chỉ là những mảnh ký ức vụn vặt được chắp nối hiện lên trong tâm trí tôi mà thôi.

Tôi vốn không có nhiều bạn. Cậu ấy là người bạn thân duy nhất mà tôi có. Kể từ khi không còn liên lạc với nhau, tôi cứ lầm lũi một mình. Không phải là tôi không có người bạn nào, tôi vẫn giao du kết bạn như bình thường nhưng không có người bạn thân thực sự nào cả.

lon_3

Tình bạn vốn là cần sự đồng điệu trong tâm hồn của đôi bên. Khi cả hai đứa đã không còn tìm được tiếng nói chung, rất khó để duy trì mối quan hệ bền vững được.

Cũng là lỗi tại bản thân tôi. Do tôi không chịu thay đổi, không bắt kịp được với nhịp sống của cậu ấy.

Tôi cứ đứng mãi ở phía sau, còn cậu ấy không ngừng tiến về trước. Tôi cứ dậm chân tại chỗ, còn cậu ấy không ngừng bước tiếp.

Tôi cứ ôm lấy mãi hình ảnh cô bạn ngồi cùng bàn năm nào mà quên đi rằng cô ấy đã trưởng thành. Dường như, chỉ có mình tôi cứ bị mắc kẹt trong quá khứ mà thôi.

Khoảng cách của hai đứa ngày càng xa. Xa tới mức chẳng thể nào quay lại được như ngày xưa nữa.

Qua những người bạn cùng lớp ngày xưa, tôi biết được cậu ấy đã chuyển công tác vào miền Nam và định cư luôn ở đó. Môi trường năng động ở đó đúng là rất thích hợp để cậu ấy phát triển sự nghiệp. Tôi mừng cho cậu ấy.

Hai đứa có lẽ sẽ chẳng bao giờ gặp lại nhau được nữa.

Nhưng nếu như, nếu như một ngày nào đó, chúng tôi còn có cơ hội gặp lại. Tôi muốn nói lời cám ơn và xin lỗi chân thành tới cậu ấy.

yeu1

Cám ơn bởi 12 năm gắn bó với nhau, cậu luôn lắng nghe mọi tâm sự của tôi, luôn an ủi, động viên mỗi khi tôi có chuyện buồn. Cám ơn vì đã dành cho tôi tất cả những tình cảm chân thành và thuần khiết nhất của một đứa trẻ cho tới khi chúng ta lớn lên. Cám ơn vì đã là thanh xuân của tôi.

Tớ xin lỗi vì năm ấy đã không nói cho cậu ấy biết tớ vô cùng thích cậu. Xin lỗi vì đã không đuổi theo cậu.

Xin lỗi vì không thể đồng hành cùng cậu trong suốt chuyến hành trình sau này.

Mong cậu luôn được bình an và hạnh phúc.

© Mộc Chi – blogradio.vn

Xem thêm: Tớ thích cậu rồi, cứ thế có khi yêu mất thôi

Mộc Chi

Một cô gái cô đơn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

Nhảy việc hoàn hảo

Nhảy việc hoàn hảo

Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.

Ánh đèn cuối phố

Ánh đèn cuối phố

Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.

back to top