Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích
2024-04-28 18:00
Tác giả:
Tâm Thanh
blogradio.vn - Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?
***
Ai đó đã từng nói rằng: “Người sống nghèo nhất trong xã hội không phải người không có một xu dính túi, mà là người không có lấy một ước mơ”. Quả thực, nếu sống thiếu ước mơ và hoài bão ta chỉ “tồn tại” chứ không thực sự sống.
Nhà văn Mai-a-cốp-xki đã từng tâm niệm:
“Phải tốn nghìn cân quặng chữ
Mới thu được một chữ mà thôi
Những chữ ấy làm cho rung động
Triệu trái tim trong hàng triệu năm dài.”
Thật vậy, mỗi một tác phẩm nghệ thuật là sự kết tinh của biết bao tâm huyết và trải nghiệm của bản thân. Là quá trình mà người nghệ sĩ gieo những “hạt bụi vàng” vào đời sống để chữ ấy sống mãi với “Triệu trái tim trong hàng triệu năm dài”. Và “Câu chuyện của hai hạt mầm” của tác giả Thảo Nguyên được in trong sách “Hạt giống tâm hồn tập 3” là một tác phẩm như vậy. Chỉ qua một câu chuyện ngắn nhưng nhà văn đã mang đến cho độc giả một thông điệp và quan niệm sống tích cực vô cùng ý nghĩa - Hãy sống có ước mơ, hoài bão và sẵn sàng đương đầu với khó khăn, thử thách để hoàn thành mong ước của bản thân. Đừng vì khó khăn trước mắt mà sợ hãi, chùn bước.
Câu chuyện kể về việc hạt mầm thứ nhất muốn lớn lên thật nhanh, muốn bén rễ, đâm chồi nảy lộc, nở ra những bông hoa dịu dàng. Ngược lại với người bạn của mình thì hạt mầm thứ hai lại sợ chồi non của mình bị côn trùng cắn và khi hoa mình nở sẽ bị trẻ con hái mà đùa nghịch. Vì vậy nó đã nằm yên, chờ đợi mong muốn mình được an toàn. Nhưng một thời gian sau, hạt mầm ấy đã bị một chú gà mổ. Thảo Nguyên đã mượn câu chuyện về hạt mầm để khẳng định một quan niệm nhân sinh đúng đắn và tích cực. Sống trên đời phải có ước mơ, hoài bão và lý tưởng sống. Dám đương đầu với khó khăn, thử thách của cuộc sống. Bởi nếu không làm mà chỉ biết sợ hãi thì bạn sẽ không bao giờ có được thành công, thậm chí còn bị huỷ diệt.
Ước mơ, hoài bão là những điều mà mỗi chúng ta cần có trên con đường đi tới thành công. Ước mơ, hoài bão trước hết là những mục tiêu, dự định và khao khát mà ta mong muốn đạt được. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nếu ta biết ước mơ và phấn đấu. Sống là phải có ước mơ, phải nghĩ đến những điều tốt đẹp. Có ước mơ nhỏ bé, cũng có ước mơ vĩ đại. Mơ ước nào cũng đáng được trân trọng. Còn “dám đương đầu với khó khăn thử thách” chính là hành động dám tiến về phía trước dù biết ở đó có đầu chông gai, thử thách thậm trí là nguy hiểm. Khi bạn hèn nhát, không dám đi trên con đường đó thì sao có thể vượt qua chính mình để đi đến một tương lai tốt đẹp.
Tại sao trong cuộc sống cần có ước mơ và hoài bão? Bởi ước mơ và hoài bão có vai trò vô cùng quan trọng với mỗi người. Điều này giống như ngọn đuốc soi sáng trái tim mỗi người. Nó có thể định hướng ta đi đến thành công hay thất bại. Và cũng chính là động lực giúp ta vững vàng trên con đường đầy chông gai và thử thách. Ngoài ra, ước mơ và hoài bão còn là một chiếc đồng hồ đánh thức ta mỗi ngày. Khi ta có được yếu tố này ta sẽ trở nên lãng mạn, bay bổng hơn và nó cũng giống như liều thuốc bổ kích thích mỗi người không ngừng phấn đấu, kiên trì để đạt được mục tiêu và mong ước của mình.
Tuy nhiên con đường đi đến ước mơ chưa bao giờ là dễ dàng, nó đầy rẫy những chông gai, khó khăn, thậm chí là nguy hiểm. Bởi nếu chỉ có ước mơ mà không dám làm thì khó có thể thành công và đạt được những điều mình mong muốn. Giống như Shakespeare đã nhận định: “Ước mơ mà không kèm hành động thì dù hy vọng có cánh cũng không bao giờ bay tới đích”. Quả đúng như vậy, ước mơ thì ai cũng làm được, nhưng cố gắng để đạt được mong ước mới khó. Nhưng nếu bạn sống bản lĩnh, dám đương đầu với khó khăn và tiến lên phía trước sẽ khó bị ảnh hưởng bởi những cám dỗ của cuộc sống. Khi ta có được điều này, ta sẽ dễ dàng vượt qua khó khăn của cuộc sống. Ngoài ra, chúng ta cũng cần phải không sợ thất bại. Đâu phải ai cũng luôn thuận lợi trong công việc, luôn đạt được thành công. Vì vậy, ta không được sợ sai, sợ vấp ngã bởi khi ta ngã ta mới có thêm kinh nghiệm và bài học để đi đến ước mơ.
Hãy thử nghĩ xem, khi đứng trước sóng gió của cuộc đời, gia đình xảy ra nhiều biến cố, những người thân và bạn bè lần lượt bỏ bạn mà đi. Nếu bạn suy sụp, gục ngã sẽ chỉ đi sâu vào vũng bùn. Thay vào đó bạn phải tự mình vực lại tinh thần. Kiên cường gánh vác mọi chuyện, tự đương đầu với cuộc sống đầy phong ba để đến con đường đầy ánh sáng của thành công. Phẩm chất ấy còn còn giúp bạn không phải băn khoăn, lo nghĩ trong tình huống trớ trêu của cuộc đời và giúp bản thân trở nên quyết đoán hơn. Và nó còn là đòn bẩy để bạn thực hiện ước mơ và hoài bão của bạn thân.
Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào? Nếu không có được ước mơ và hoài bão bạn sẽ trở thành một người mất phương hướng, không có mục tiêu và lý tưởng sống. Sống trong cuộc sống vô nghĩa, nhàm chán, điệu và tẻ nhạt. Và bản thân cũng mất đi động lực phấn đấu, học tập và làm việc, luôn hoạt động giống như một cỗ máy được người ta lập trình sẵn mà không biết mình sống, mình làm việc vì điều gì. Từ đó nhận thức của ta về thế giới cũng bị hạn hẹp và luôn nhìn nhận thế giới một cách tiêu cực. Bên cạnh đó, nếu ta sống một cuộc đời có ước mơ nhưng lại không dám vượt qua khó khăn, thử thách thì cũng khó có thể thành công, luôn bị bỏ lại phía sau. Những người như vậy rất dễ dàng bị tha hoá bởi những hố đen của xã hội. Ta có thể thấy rõ qua hình ảnh hạt mầm thứ hai luôn lo sợ, không chồi non vì sợ côn trùng cắn và sợ khi nở hoa sẽ bị trẻ con vặn hoa đùa nghịch. Dẫn đến cuối cùng lại bị gà mổ.
Câu nói được lặp đi lặp lại trong bài diễn văn của mục sư M. Luther King:
“I have a dream” (Tôi có một ước mơ) đã trở thành câu nói bất hủ. Steve Job - CEO của Apple là một người đam mê mãnh liệt với công nghệ máy tính. Chắc ít người tin rằng ông đã từng bị Apple sa thải. Nhờ đam mê, ước mơ và bản lĩnh không cho phép ông nản lòng và chùn bước trước thất bại. Người đàn ông ấy vẫn kiên trì, không ngừng sáng tạo, rút ra bài học từ những sai lầm trước kia, không ngừng học hỏi và nỗ lực phát minh ra những công nghệ có sức ảnh hưởng mới mẻ và đột phá.
Thật đáng buồn, trong xã hội hiện nay đang tồn tại những bộ phận giới trẻ không có ước mơ, hoài bão và lý tưởng sống. Nhất là hiện nay có một bộ phận học sinh - những mầm non tương lai của đất nước đang ngày đêm học tập vì mong muốn và sự sắp đặt của ba mẹ và gia đình. Những đứa trẻ ấy học không có những mong ước, dự định của mình và không đặt ra mục tiêu của mình. Bên cạnh đó, có một số học sinh học tập vì thấy bạn bè học, không có chính kiến riêng của mình. Họ đang không ngừng học và phấn đấu để khoác lên mình cái mác “con nhà người ta”. Trở thành niềm tự hào của bố mẹ nhưng lại không biết mình nỗ lực vì điều gì rồi dần dần mất đi cái “tôi” của chính mình. Ngoài ra, còn có những người có ước mơ nhưng lại không có cố gắng, không dám đương đầu với khó khăn và thử thách. Luôn mong muốn có cuộc sống bình yên, sợ đi trên những con đường gồ ghề, chông gai và sợ sóng gió ập đến. Và có cả những người có ước mơ về lợi ích vị kỷ, nhỏ nhen hay hết sức xa vời với thực tại.
Bạn có biết không, nếu bạn “Tự ngăn mình bằng những sợi dây tưởng tượng, yên vị trong vùng an toàn. Là bạn đang tách biệt bản thân với thành công”. Vậy nên sống trên đời nhất định phải có ước mơ và cất cánh ước mơ. Hãy tự trả lời câu hỏi: “Bạn thích điều gì?” Ước mơ của chính bạn vậy nên đừng theo cái bóng của người khác, đừng lung lay trước những lời chê bai của người khác. Xong bạn cần biết chọn lọc ý kiến của người khác để xác định và hành động đúng đắn vì ước mơ bạn nên làm. Bên cạnh đó, bạn có ước mơ nhưng không dám bước ra khỏi “vùng an toàn” của bản thân thì ước mơ ấy chỉ mãi là ảo tưởng. Đầu hàng trước nỗi sợ đồng nghĩa với việc bạn sẽ chẳng thể thấu hiểu nói chuyện với trái tim của mình nữa.
Như Tam Mao đã từng nói: “Một người phải có ít nhất một ước mơ, có một lý do để mạnh mẽ. Nếu như trong lòng không có nơi chốn dừng chân, vậy thì đi đến đâu cũng là lang thang cả”. Hãy cứ mơ ước và phấn đấu từng ngày. Hãy xem “ước mơ” là người bạn tri âm, tri kỷ cùng đồng hành với ta trên con đường đi đến tương lai tươi sáng. Ước mơ sẽ là lí do để bạn mạnh mẽ, là đôi cánh giúp bạn bay cao, bay xa hơn nữa. Điều tuyệt vời nhất sẽ đến với những người xứng đáng. Cứ đi rồi sẽ đến, cứ kiên trì rồi sẽ thành công.
© Tâm Thanh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Thế Gian Rộng Lớn, Em Vẫn Yêu Anh Thêm Lần Nữa (Phần Cuối) | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.