Tôi đã chẳng còn là tôi của ngày xưa nữa
2018-10-10 01:26
Tác giả:
Tôi lặng nhìn về phía bên kia con phố đi bộ, những chú bồ câu nhẹ chao tìm chốn để có một giấc ngủ yên lành. Một cảm giác cô đơn đến lạ lùng. Những lúc như thế, trong một vài mảnh ký ức nhạt nhòa tôi lục tìm nhớ lại - một người cũ đã xa.
Trong những vụn tưởng chừng bỏ quên ở phía sâu mảng tối của tâm hồn, một thời áo trắng hiện về như chỉ mới ngày hôm qua. Buổi học vừa kết thúc, chúng tôi đang cùng trở về từ ngôi trường bé nhỏ. Từ phía sau, tôi nhanh nhảu tiến đến bước cùng em.
Em cười, một nụ cười rạng ngời, làn môi đỏ hình trái tim nhỏ nhắn yêu kiều. Kể hết làm sao cái cảm giác lúc ấy, tim dường như hẫng đi một nhịp, cảm giác rộn ràng, lâng lâng, càng về sau càng thổn thức dồn dập. Em hỏi tôi một vài câu hỏi nhỏ trong bài học vừa kết thúc gần đây, một vài bài toán khó trả lời, vài bài văn chưa thực sự hiểu ý. Cứ như thế tháng năm trôi nhẹ nhàng xa xăm.
Tôi nhớ về những ngày mưa tầm tã, con đường làng lấm lem bùn đất, tà áo dài buộc cao vẫn nhuốm màu xám ruộng đồng. Những cơn mưa kéo dài vài ngày, chiếc áo mưa là người bạn cận kề, đôi khi điểm xuyến vài chiếc dù sặc sỡ màu sắc. Những ngày như thế, chúng tôi vẫn hay nán lại lớp học, cho cơn mưa ào ào đang đổ, thưa ngớt đi những giọt nước. Em và tôi hay tán gẫu vài câu chuyện của tuổi học trò thơ ngây, của những cảm xúc ban đầu. Sau những ngày mưa tầm tã, cuối đông cái giá lạnh sẽ về kèm theo những cơn mưa phùn buốt giá. Em và tôi cuộn tròn trong những ấm áp, từ chiếc áo len hay từ tình yêu vừa chớm nở. Một năm học trôi qua, một điều gì vừa chớm nở trong tôi.
Trong tất cả khoảng thời gian xa xưa, những gì tồn tại giữa hai chúng ta là tình bạn đơn thuần, che lấp đi tình yêu đang nồng cháy. Tôi đã yêu em trong muôn vàn khoảnh khắc, từ mái tóc, nụ cười, ánh mắt thơ ngây. Từ giọng nói, cử chỉ hằng ngày. Nhưng chưa bao giờ, phút giây nào tôi ngỏ lời yêu em.
Thủa học trò thơ ngây với cái nắm tay khiến hai trái tim loạn nhịp, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng in hằn sâu lắng. Nhiều lần tôi hẹn em, em hẹn tôi, nhưng chẳng ai nhắc đến một nỗi niềm khắc hoải tường chừng đã bỏ quên.
Ngày hạ cuối, tôi cố tìm em để nói ra hết lòng mình, để mai này chẳng còn sự hối tiếc. Nhưng ai biết được, một vài bí mật mãi bị thời gian vùi lấp. Chúng tôi đã lặng im, cho đến cả hôm nay, cho đến những ngày hồi tưởng trở lại chỉ đầy những hối tiếc:
“Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước"
Tình đầu mấy khi kết màu hoa thắm, chỉ là những cảm xúc thiêng liêng để nhớ để thương. Tôi đã từng nghe người ta bảo tình đầu chỉ là để nhớ. Mà đúng vậy, tất cả chỉ là những ký ức tôi giữ, tôi tìm. Mùa hè năm trước tôi trở về, thăm lại làng quê nuôi tôi lớn lên, cũng là để tìm em, như một thói quen mà hoài niệm cũ tạo thành. Trên chiếc xe, màn đêm buông thả, em ngồi phía sau lặng thinh, làn tóc rối xõa đều. Chúng tôi ôn lại những ngày cũ, những ngày có bạn có bè, có trường có lớp, có thầy tôi, cô tôi. Nhưng cũng ngập ngừng một vài lời đáng lẽ sẽ phải nói. Ra về tôi dồn hết can đảm, níu tay em lại, dành cho em một nụ hôn nhẹ, mà đáng lẽ phải xảy ra từ 3 năm trước. Em cũng nhẹ nhàng đáp lại, như là để trả lại điều chúng tôi nợ nhau từ thủa ngày xưa. Và thế, chỉ có thể...
“Chiều nay nhặt cánh phượng hồng bỗng nhớ
Dấu chân xưa ai để lại sân trường
Tự trách mình chẳng nói được yêu thương
Để bay mất cánh phượng hồng thủa ấy!”
Em hỏi tôi có gì gì vậy, còn tôi muốn hỏi rằng em đang nghĩ gì?
“Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên”
Thật ra chúng tôi đều hiểu, nhưng quá khứ đã lùi xa, tuổi học trò đã nhanh chóng lướt quá rồi dần lặng đọng trong ký ức mỗi chúng ta. Đã 3 năm rồi, tôi có còn quen với cô ấy hôm nay, và người cô ấy thương là tôi của quãng thời gian về trước, những ngày áo trắng học đường. Còn hiện tại, chúng ta có thật sự quen biết nhau không, hay chỉ là bạn cũ lâu năm không gặp?
Hôm ấy trời bỗng đổ mưa bất chợt. Tôi chợt nhận ra, “cơn mưa mùa hạ đã cuốn trôi tất cả, chôn dấu những nỗi niềm” và những bí mật rồi sẽ bị thời gian vùi lấp. Hạ không còn nhẹ nhàng, không còn ngây thơ như ngày đầu tháng tư, và tôi cũng không còn là tôi của cơn cơn mưa mùa hạ năm ấy...
“Thanh xuân mà chúng ta bỏ lỡ mà những phút giây cùng nhau bước tới. Ký ức mà ta gìn giữ là nhưng mảnh vụn của thương đau. Ta còn nợ nhau, nợ cả thanh xuân, nở cả mộng tình một lời xin lỗi vì đã lặng im.”
Tạm biệt nhé, thanh xuân!
© Nguyễn Ngọc Nhật – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ
Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.
Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần
Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.
Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!
Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống
10 thói quen dành cho người bắt đầu tìm kiếm cuộc sống chất lượng, làm được 5 điều cũng đủ tiến bộ đầy bất ngờ
Muốn cuộc sống sang trang, hãy bắt đầu với những thói quen này.
Lời hứa tháng mười (Phần 3)
Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.
Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng
Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?
Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ
Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.
Vòng tròn hiu quạnh
Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.
Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân
Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.