Phát thanh xúc cảm của bạn !

Điều nuối tiếc của thanh xuân chính là tình yêu

2018-05-16 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta chẳng thể nào có được trọn vẹn cả tình yêu lẫn sự nghiệp. Nhưng khi chúng ta đã có một trong hai, thì cái còn lại cũng đã biến mất tự lúc nào, đó là điều nuối tiếc!

***

blog radio,   Điều nuối tiếc của thanh xuân chính là tình yêu

Gửi thanh xuân của em!

Vậy là chính thức chúng ta xa nhau thật rồi, cách nhau là cả bầu trời khoảng cách châu lục. Chưa bao giờ em thấy mình xa nhau như thế này, mặc cho trước đó tình cảm xuất phát từ hai đất nước thật xa xôi.

Chúng ta đã nói chuyện trước khi anh chính thức trở lại đất nước mặt trời mọc, tiếp tục công việc và sự nghiệp nơi anh ấp ủ, em cũng trở về với vị trí ban đầu từ một đất nước khác. Người ta bảo tuổi trẻ không thể chọn lựa hoàn hảo giữ tình yêu và sự nghiệp. Đã nhiều lần em xem bộ phim La La Land – Những kẻ khờ mộng mơ, em thấy bóng dáng đôi ta trong đó. Khi còn trẻ, chúng ta chẳng thể nào có được trọn vẹn cả tình yêu lẫn sự nghiệp, anh nhỉ!

Anh còn nhớ ngày đầu tiên mình quen nhau không? Lúc đấy, hai đứa mình đều xa thành phố và đất nước mình sinh ra. Ngoài công việc dường như cả hai chúng ta đều cô đơn ở giữa những thành phố xa lạ. Nên em hay có lí do để thức khuya và anh cũng vậy. Tối đó, em để lại một bình luận vui trên diễn đàn và sáng hôm sau có một người lạ kết bạn cùng với đó là tin nhắn làm quen. Em cũng tò mò vào xem người này là như nào, để nhận ra anh là IT đang làm việc và sinh sống tại đất nước mà em rất thích đến. Vì ấn tượng bởi một người như thế em đã chấp nhận màn chào hỏi của anh với mục đích học tập từ anh – vì anh là IT, công việc có liên quan đến mảng của em đang phát triển. Từ đó cuộc sống của em thêm màu sắc…

Ngày trước thay vì từ công ty về nhà và chỉ có công việc, thì giờ có thêm anh để nói chuyện và tám dóc sau những giờ làm, lệch múi giờ 2 tiếng nhưng anh vẫn luôn là người chờ em mỗi đêm nói chuyện đến tối. Chúng ta đã chia sẻ về cuộc sống, công việc văn hóa giữa hai đất nước chúng ta đang sống và làm việc. Vì những người trẻ tự lập, đi xa, nên em với anh dễ dàng đồng cảm. Chúng ta khá hợp nhau nhiều quan điểm đến độ em nghĩ tại sao có người giống em đến thế.

Những cuộc nói chuyện lớn dần lên, càng ngày càng nhiều, thật xa mà thật gần. Cảm giác anh về em và em về anh đều khá giống nhau. Nhiều lần anh cũng thừa nhận cuộc sống sẽ thú vị biết bao nếu đi cùng một người mà nói chuyện từ sáng đến tối không biết chán thế này.

Chúng ta trải qua mùa sinh nhật, đón lễ qua màn hình và những cuộc nói chuyện, như một thói quen không thể thiếu trong cuộc sống mỗi ngày. Anh thú vị và thông minh, luôn khiến em có cảm giác mình thật kiêu hãnh biết nhường nào mặc dù trước đó em là một cô gái đơn thuần, tự ti một chút.

Là bạn thân, là tri kỉ hay là người yêu tiềm năng như chúng ta hay chọc nhau mỗi ngày, tất cả gói gọn những ngày dài chờ đợi cùng nhau cho một điểm hẹn tại Thủ đô – Nơi đất nước chúng ta sinh ra.

blog radio,   Điều nuối tiếc của thanh xuân chính là tình yêu

Và rồi… em gặp anh – người khiến em rung động... Em có chuyến công tác, còn anh trở về nước theo lịch nghỉ, chúng ta gặp nhau. Cảm xúc thật bối rối người đứng sau cánh cửa kia là anh bằng da bằng thịt, là người cùng em chia sẽ buồn vui suốt chừng ấy thời gian. Người không định nghĩa mối quan hệ của chúng ta nhưng cả hai đều hiểu nó có ý nghĩa là quan trọng biết nhường nào. Khi em tỏ ra lung túng và khá bối rối khi thấy anh thì vòng tay ấm áp của anh đã ôm em để em bớt sợ như một người yêu lâu năm gặp lại, cả hai có những giây phút cảm xúc vỡ òa. Thú thực lúc đó em đã yêu mất cái giọng nói ấm áp đó, không phải chỉ là qua màn hình máy tính hay điện thoại, khuôn mặt rạng rỡ khi nhìn thấy em và cả nụ cười đó… Tất cả là anh!

Tình cảm của chúng ta lớn dần và chắc chắn hơn trong dịp nghĩ lễ ấy, cả hai đứa đều cảm thấy một nửa kia không phải là ảo như những chuyện tình quen nhau qua mạng ngoài kia, chúng ta giống như trong tưởng tượng của đối phương và còn vượt ngoài mong đợi nữa.

Cùng nhau café, gặp gỡ bạn bè, đi dạo như những cặp đôi thực thụ và lâu năm. Hết kì nghỉ như một giấc mơ – chúng ta phải đưa ra quyết định cho chính mình. Thì ra, chúng ta đều là những người trẻ, có một trái tim khao khát cháy bỏng yêu và được yêu. Nhưng còn sự nghiệp ở hai nơi và còn nhiều thứ phía trước và còn tuổi trẻ. Chúng ta buộc phải lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp. Thậm chí, chúng ta còn phải học cách hy sinh để đạt được mục đích.

Em thương anh, chàng trai ạ!

Đó là quyết định sau cùng của em, trả anh về với vị trí lúc đầu, anh cần phát triển sự nghiệp nơi đó, nơi tương lai và mọi thứ đều tốt. Em thích cái cách anh làm việc và cố gắng vì sự nghiệp, chính điều ấy khiến anh trở nên hấp dẫn em hơn bao giờ hết và quyết định chọn lựa như thế nào chưa bao giờ là một điều dễ dàng đối với em.

Em không muốn kéo anh về bên em để mai một tài năng của anh. Bởi em biết anh đã học hành và theo đuổi ngôn ngữ, sự nghiệp ở đó lâu rồi. Không thể vì em mà bỏ ngang tạo dựng chỗ đứng ở một môi trường khác, nhất là từ một nước phát triển về một nơi đang phát triển. Trái tim em thực sự nhói đau khi phải trả lời anh câu hỏi “Em để anh đi thật à ?”

Cả hai chúng ta đều không muốn chấp nhận mao hiểm sự nghiệp của đôi bên. Anh đã nhiều lần bảo vệ em vì lí do – Anh muốn nhìn thấy em trong công việc và anh thực sự yêu thích em phát triển đam mê riêng thay vì kéo em về an phận bên anh – tới một đất nước hoàn toàn xa lạ.

Khi cuộc đời ép chúng ta phải đưa ra những quyết định khó khăn như thế, thì cũng là lúc nó giúp chúng ta tìm ra được bản ngã của mình để sống thực tế hơn

Em sợ tình cảm lớn dần khiến chúng ta không thể quyết định được và mất nhiều thời gian của nhau. Em hiểu sự lựa chọn của mình là làm thế nào để mang lại hạnh phúc cho anh?

Em phải trở lại với cuộc sống của mình thôi!

Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta chẳng thể nào có được trọn vẹn cả tình yêu lẫn sự nghiệp. Nhưng khi chúng ta đã có một trong hai, thì cái còn lại cũng đã biến mất tự lúc nào, đó là điều nuối tiếc!

Gặp anh là định mệnh,

Yêu anh là nằm ngoài sự kiểm soát của em,

Và rời đi là sự lựa chọn của em!

Em hi vọng anh hạnh phúc!


© TYNA LE – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top