Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tớ vẫn luôn chờ mong dù những cơn mưa sau này không còn cậu nữa

2020-09-08 01:27

Tác giả: Na Na


blogradio.vn - Những cơn mưa sau này, không có cậu nữa nhưng tôi lại chẳng thể nào ghét mưa được. Mưa đẹp bởi vì trong mưa có bóng dáng cậu. Tiếng mưa thổn thức bởi vì trong tiếng mưa có tiếng cậu. Và tớ vẫn là cô nhóc năm nào mong chờ một hình bóng trong mưa dù biết sẽ không bao giờ bắt gặp được nữa.

***

Một giọt, hai giọt rồi cả một màn mưa trắng xóa giăng đầy trước mắt.

Tôi tắt màn hình máy tính, đóng lại trang sách còn dang dở, xếp gọn gàng những bộn bề công việc, những lo toan thường nhật vào một góc nhỏ.

Người ta hay nói ngày mình buồn nhất trời sẽ đổ mưa. Nhưng tôi thì không thấy vậy. Với tôi, mưa chỉ đơn giản là mưa, là một thứ gì đó đến và đi rất tự nhiên, rất buồn và cũng rất đẹp.

Mở lên bài nhạc không lời tôi vẫn hay nghe, nghe nhiều đến nỗi mỗi giai điệu của nó dường như đã hằn sâu trong trí óc. Tôi đẩy nhẹ cánh cửa sổ, cảm nhận từng hạt mưa mát lạnh phả vào mình. Tôi lại nhớ cậu nữa rồi.

Tôi yêu mưa. Không hiểu vì sao tôi lại yêu mưa nhiều đến thế. Có lẽ vì mưa đẹp. Vì màu mưa trắng suốt, thuần khiết đến. Vì tiếng mưa dìu dặt, đều đặn rót vào tai khiến lòng tôi bình yên thổn thức. Và vì mưa có cậu.

mua-tinh-yeu-1

Buổi chiều năm ấy, trời mưa rả rích không ngừng. Tôi ở lại hoàn thành nốt mớ giấy tờ thầy giao, khi công việc thì nhìn quanh sân trường đã chẳng còn ai. Tôi thở dài, ngước mặt nhìn bầu trời đã nhá nhem tối, cơn mưa rào không có dấu hiệu sớm kết thúc. 

Không có áo mưa, không có ô, không có mũ…, tôi đánh liều đội cặp sách chạy về. Ra đến cổng trường, chợt tôi va vào một người con trai - là cậu. Tôi lúng túng xin lỗi rồi vội vã chạy đi. Cậu kéo tôi lại, dúi chiếc dù vào tay tôi :

“Cậu cầm đi. Con gái dầm mưa không tốt đâu”.

Tôi tròn mắt, trong đầu không thể nghĩ đến điều gì gì. Đến khi định thần lại thì chỉ còn thấy bóng dáng người con trai khuất dần trong cơn mưa.

Sáng hôm sau, tôi tìm gặp cậu, trả lại chiếc ô và mời cậu bữa cơm thay lời cảm ơn chưa kịp nói trong buổi chiều mưa ấy.

Năm 17 tôi đã gặp cậu như thế. Nhẹ nhàng, ấm áp trong một cơn mưa rào. Sau lần đó, tôi và cậu gặp nhau nhiều hơn, trò chuyện nhiều hơn, hiểu nhau nhiều hơn. Tình cảm tôi dành cho cậu cứ thế mà hình thành. Nó tự nhiên, thuần khiết và đều đặn hệt như mưa, giăng giăng hoài chẳng dứt. Nhưng mà, cậu có thích tôi không.

mua-tinh-yeu-3

Ngày tổng kết, trời mưa. Cậu cầm ô đứng đợi tôi ở cổng trường. Vẫn là bóng dáng quen thuộc ấy, bóng dáng chứa đựng tất cả sự ấm áp và an toàn giữa cơn mưa ồn ào lạnh mát. 

Tôi đã quyết định sẽ tỏ tình cậu vào ngày hôm nay. Tuy không chắc là cậu cũng thích tôi, không chắc tình cảm này sẽ được đón nhận và đền đáp. Nhưng tôi muốn nói, muốn cho cậu biết trái tim tôi đã loạn nhịp thế nào mỗi khi vô tình bắt gặp ánh mắt cậu, gương mặt tôi rạng rỡ ra sao khi thấy bóng dáng cậu lướt qua, khi cậu cười với tôi thế giới quanh tôi như bừng sáng, trời xanh hơn, mây trắng hơn, mưa ấm áp hơn,..muốn cho cậu biết nhiều, rất nhiều.

Chúng tôi đi chung ô dưới làn mưa. Suốt cả một chặng đường cậu không nói gì. Tôi nhận ra nét lo âu đượm buồn trong ánh mắt cậu, đôi môi mím chặt chẳng còn mỉm cười và nói với tôi đủ thứ chuyện trên đời. Cậu khác hẳn mọi ngày. Tôi nắm lấy tay cậu, vừa định mở lời thì...

"Cảm ơn cậu”.

Đột nhiên cậu dừng lại, quay sang nhìn tôi đầy dịu dàng nhưng tận sâu đáy mắt chất chứa nỗi bi thương cô độc. Tim tôi thắt lại. Một cảm giác bất an, hoang mang như điện chảy giật khắp cơ thể. Tôi siết tay, cố giữ để giọng mình không lạc đi

"Tại sao?"

Cậu ôm ghì lấy tôi.

"Vì cậu đã xuất hiện trong cuộc đời tớ, cho tớ hiểu thể nào cảm giác thích một người. Nhưng có lẽ...tớ xin lỗi ..xin hãy đợi tớ".

mua-tinh-yeu-2

Giọng cậu nghẹn lại. Cậu khóc, khóc trên vai tôi. Tôi chết lặng đi, không hỏi gì thêm nữa. Chỉ biết ôm chặt lấy cậu, lắng nghe cậu khóc, cảm nhận nhịp tim cậu đập hòa cùng tiếng mưa lách tách ngoài kia.

Lời tỏ tình vẫn chưa thốt ra, cất sâu vào góc nhỏ trong tim bằng tất cả sự nâng niu và quý trọng.

Sau ngày hôm ấy, tôi không gặp được cậu thêm lần nào nữa. Họ nói cậu bị bệnh nặng, gia đình đã chuyển sang nước ngoài để điều trị.

Mưa đưa cậu đến bên tôi nhẹ nhàng rồi cũng mang cậu đi nhẹ nhàng như thế. Câu chuyện của chúng ra không ồn ào nhưng lại cứ thổn thức vọng về mãi trong tiếng mưa. 

mua-tinh-yeu-4

Những cơn mưa sau này, không có cậu nữa nhưng tôi lại chẳng thể nào ghét mưa được. Mưa đẹp bởi vì trong mưa có bóng dáng cậu. Tiếng mưa thổn thức bởi vì trong tiếng mưa có tiếng cậu. Và tớ vẫn là cô nhóc năm nào mong chờ một hình bóng trong mưa dù biết sẽ không bao giờ bắt gặp được nữa.

Sáu năm rồi, tôi vẫn ở đây đợi cậu sáu năm rồi. Đợi một ngày mưa mang cậu về bên tôi. Ở phương trời nào đó, mỗi khi mưa rơi, liệu cậu có còn nhớ đến cô nhóc 17 tuổi năm nào đã va phải cậu trong buổi chiều hôm ấy không?

© Na Na - blogradio.vn

Xem thêm: Ai sẽ cũng em đắm mình trong cơn mưa thanh xuân ấy lần nữa?

Na Na

Cuối cùng rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Chưa ổn chưa phải là cuối cùng.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top