Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng Năm

2024-05-25 18:05

Tác giả: Nguyễn Thùy


blogradio.vn - Dẫu thế nào đi chăng nữa, khi đã đi qua những ngày tháng tươi đẹp ấy, tôi mới biết trân trọng từng khoảng khắc chớp nhoáng ấy. Nhanh thôi, ai rồi cũng sẽ ra đời, đi làm và tự lập, cuộn vào vòng xoáy của thời gian mà quên mất mình đã đi qua những ngày còn trẻ đầy ngây ngô năm nào.

***

Những ngày đầu tháng Năm, cái nắng tỏa ra chói chang "bao phủ" cả muôn loài. Đường phố dập dìu những khóm bằng lăng nở rộ sặc đầy tim tím mà dịu mát, ngát hương. Tháng Năm về, ôi sao thật đẹp!

Tháng Năm, mùa của ôn thi, mùa của tất bật của những cô cậu học sinh, sinh viên khi chuẩn bị kết thúc năm học, mùa của sự vất vả đè trên vai người nông dân chân lấm tay bùn, rám nắng thu hoạch mùa màng. Mỗi người đều có mỗi trách nhiệm, đúng như bố tôi hay nói: "Mỗi người mỗi việc!"

Tháng Năm về mang theo cái oi bức, nóng như đổ lửa của mùa hạ. Bởi thế mà cũng chẳng ai "ưa nổi". Ấy nhưng, những đêm trăng thanh gió mát không ngủ được, ra ngồi trước hiên hóng gió tán chuyện thì miễn bàn miễn chê đi đâu được.

Mùa hạ tháng Năm đâu chỉ trời nắng gay gắt, nóng ran. Lâu lâu, có những ngày trời mưa như trút nước, "hòa giải" và làm dịu cái không khí chẳng ai "ưa" ấy. Mọi vật lại được một dịp tắm mát hả hê khi mà cơn mưa mùa hạ đổ xuống như những trận lũ chỉ trong tích tắc một đêm.

Dân gian thường có câu: Đêm tháng Năm chưa nằm đã sáng, ngày tháng Mười chưa cười đã tối. Tháng Năm về, ngày dài hơn đêm, mọi người thường phải dậy sớm để bắt đầu một ngày mới. Thời điểm này thường là vào thu hoạch mùa màng nên nhiều người hay đùa vui rằng: "Chưa mở mắt đã nghe thấy tiếng xe chở lúa rồi!"

Nói vui là vậy, thế nhưng ai làm nông hoặc xuất phát từ nhà nông mới hiểu, mới thấm nỗi vất vả của người dân dựa vào nghề lúa nước để nương thân. Mỗi một hạt lúa được thu về là cả đống công sức lẫn mồ hôi nước mắt của bà con đánh đổi. Sức người thì có hạn mà nỗi vất vả và cơ cực thì trăm bề phải lo, phải chịu vì cuộc sống mưu sinh. Còn nhớ, sau mỗi vụ mùa, đêm về tôi vẫn thường nghe tiếng bà, tiếng mẹ than thở vì những cơn đau lưng, mỏi gối âm ỉ trong người. Mỗi lần như thế không khác gì những kiếp nạn dành cho họ.

Tháng Năm cũng là thời điểm gần kết thúc năm học, là mùa chẳng có cô cậu học sinh nào thích nổi (tôi nghĩ là thế). Bởi đơn giản, nghỉ hè rồi bọn họ đâu được gặp người họ thích như thường ngày đi học hoặc đôi khi, nghỉ hè rồi ở nhà thì lại bị sai vặt nhiều hơn.

Dẫu thế nào đi chăng nữa, khi đã đi qua những ngày tháng tươi đẹp ấy, tôi mới biết trân trọng từng khoảng khắc chớp nhoáng ấy. Nhanh thôi, ai rồi cũng sẽ ra đời, đi làm và tự lập, cuộn vào vòng xoáy của thời gian mà quên mất mình đã đi qua những ngày còn trẻ đầy ngây ngô năm nào. Để rồi quên mất rằng, tháng Năm về không còn là lúc nghỉ hè nữa và những ngày đi học đã xa, lưu mờ trong dĩ vãng của ấu thơ. Ai rồi cũng phải lớn, phải trưởng thành và sống có trách nhiệm. Lúc ấy, tháng Năm thì vẫn còn đó, chỉ là chúng ta đã đổi thay.

© Nguyễn Thùy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Một Khi Bỏ Lỡ Chính Là Bỏ Lỡ Cả Đời | Radio Tâm Sự

Nguyễn Thùy

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân năm ấy của chúng ta

Thanh xuân năm ấy của chúng ta

Nhìn thì cũng có vẻ bình thường nhưng chúng tôi cũng có cho mình những hoài bão và cố gắng hết mình. Thế nhưng áp lực cũng đã xuất hiện với những đứa trẻ đang tuổi lớn và có những cái tôi riêng. Có những điều mà đôi khi nó thật khó để bày tỏ với bất kì ai thậm chí là người mình thân thiết.

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9

Em biết không, cô gái tháng 9 có điều gì đó rất riêng biệt. Em không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không quá trầm lặng như ngày đông giá rét. Em dung hòa giữa tất cả, giữa sự mạnh mẽ và mềm mại, giữa những khát khao cháy bỏng và nỗi lo âu thầm lặng.

Xa nhưng không cách

Xa nhưng không cách

Những điều giản dị nhưng chân thành từ Minh khiến Đan nhận ra rằng, giữa những mất mát và thử thách, có những giá trị và tình cảm bền chặt vẫn có thể sinh sôi và phát triển.

Mùa thu chết...

Mùa thu chết...

Cuộc sống thật đau đớn, thật nhiều khổ sở, nhưng tôi vẫn mỉm cười. Tại sao à? Bởi khi tôi khóc, nó cũng chẳng khác gì cười, không thay đổi được gì cả.

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Sự kỳ diệu của những nỗi đau

Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.

Tình lỡ

Tình lỡ

Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc

Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Cậu chỉ đến một lần phải không?

Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!

Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.

back to top