Một thời đã xa
2024-07-31 17:45
Tác giả:
Nguyễn Thùy
blogradio.vn - Kết thúc một ngày mệt mỏi là mâm cơm đơn giản, đạm bạc với những món mang hương vị miền quê như canh lá lằng, cà muối cùng mắm tôm, một ít cá đồng kho,... ấy vậy mà lại cảm thấy vừa miệng hơn cả!
***
Mỗi dịp hè về, chứng kiến cái nắng gay gắt, chói chang và bức bối của miền Trung; tôi thường hồi tưởng lại những ngày lên tám, lên chín đã qua.
Ngày ấy, bố mẹ đều đi làm xa, tôi sống với Ngoại là chủ yếu. Ngoại tôi làm nghề nông: chăn nuôi và trồng trọt trên một vùng trang trại hẻo lánh, tách biệt với dân làng. Bởi thế, tuổi thơ tôi cũng khác hẳn so với các bạn đồng trang lứa. Chiều đến, đi học về, thay vì chơi thả diều như những đứa trẻ trong xóm thì tôi chỉ ru rú bên Ngoại theo từng bước chân ra vườn, vào bếp hoặc lủi thủi một mình trước sân nhà cho đến lúc khói lam chiều đã hòa cùng màn tối mù u và bóng đèn điện được thắp lên từ khi nào chẳng biết.
Kết thúc một ngày mệt mỏi là mâm cơm đơn giản, đạm bạc với những món mang hương vị miền quê như canh lá lằng, cà muối cùng mắm tôm, một ít cá đồng kho,... ấy vậy mà lại cảm thấy vừa miệng hơn cả!
Ngày ấy, khi màn tối bao phủ, vây quanh là những đêm trăng thanh gió mát thổi vi vút qua từng khóm dừa sau nhà hay những khóm khế trước sân. Đặc biệt, ngoài đồng vọng vào trong là tiếng kêu ríu rít của những đàn ếch, nhái chẳng ngừng.
Hết ngày này qua ngày khác, thời gian vẫn cứ lặng trôi từng phút từng giây.
Ngày mới bắt đầu, đồng hồ điểm đúng năm giờ sáng, Ngoại đã dậy từ bao giờ và bắt tay vào công việc thường ngày: nào là cho gà vịt ăn từ chuồng này qua chuồng nọ, nào là đi nhặt trứng,... Hai bàn tay lam lũ lao động không ngừng nghỉ, tay phải bắt tay trái từ việc này qua việc khác chẳng rời. Công việc bận bịu là vậy nhưng Ngoại luôn thu xếp bữa sáng cho đứa cháu đủ đầy để nó còn đi học.
Thời ấy, may mắn thay, hợp tác xã Lam Cầu đã đầu tư xây dựng đường sá để dân thuận tiện đi lại. Vậy nên con đường đi học của tôi là đoạn đường thẳng dài bằng bê tông bắc qua đồng cùng chiếc xe đạp làm bạn. Còn nhớ như in những buổi sáng mùa đông trong cái lạnh buốt giá lúc sáu giờ sáng, khi trời còn mờ mịt đen tối âm u chẳng nhìn rõ mặt người, mỗi mình tôi đạp xe qua con đường ấy đi học mà tay chân run cầm cập, môi tím tê tái, lặng lẽ đạp những vòng xe ngược gió để rồi thở hổn hển vì mệt. Bây giờ nghĩ lại, đó cũng là một kí ức đáng nhớ của tuổi thơ.
Chớp nhoáng, mười hai năm đã trôi qua, cuộc sống đã thay đổi rất nhiều so với trước. Khoảng thời gian ấy có những niềm vui lẫn nỗi buồn, tiếng cười hạnh phúc lẫn nước mắt đau thương. Nhưng biết làm sao khi số phận đã an bài, không thể thay đổi. Chỉ tiếc rằng, trên chặng đường tiến về phía trước, tôi chẳng còn ông Ngoại để thủ thỉ, sẻ chia.
© Nguyễn Thùy - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mười Năm Đợi Ngày Xương Rồng Nở Hoa: Phần 1 - Hợp Đồng Hôn Nhân | Blog Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.