Mùa hè kỉ niệm của riêng tôi
2023-05-02 01:10
Tác giả:
Nguyễn Thùy
Tôi yêu mùa hè nắng chói chang chang
Yêu cái đơn sơ, yêu cái mộc mạc
Xa quê rồi, lòng tôi chợt man mác
Nhớ những ngày hè yêu dấu của tôi.
Bao lâu rồi, bao lâu rồi, hỡi người ơi?
Tôi nhớ cảm giác ngắm nhìn buổi sáng
Quê hương tôi đằm thắm tình lãng mạn
Gió thổi liu riu dưới ánh bình minh.
Tôi nhớ tiếng gà cục tác lá chanh
Tiếng ò...ó...o của đàn gà trống
Báo thức cho những con người lao động
Đêm cũ đã qua, ngày mới lại đến.
Tôi nhớ những trưa hè đầy nắng nóng
Gió Lào thổi qua như quạt lửa hồng
Ve kêu râm ran trong từng kẽ lá
Nắng vàng “đun sôi” cả những dòng sông.
Tôi yêu quê tôi trong từng lời hát
Cái võng đung đưa, Nội hát ầu ơ
Cái quạt mo cau mang làn gió mát
Ru tôi chìm dần vào giấc ngủ trưa.
Rồi có những ngày tôi về bên ngoại
Ngoại đưa tôi ra rạng tre sau nhà
Gió thổi rì rào theo từng khóm nhỏ
Ôm tôi vào lòng, ngoại hát à ơi.
Tôi yêu quê bằng tình yêu cháy bỏng
Trong những món ăn dân giã ngày thường
Lá lằng, cá khô, canh chua, cà muối
Nuôi lớn đời tôi, vững bước mai sau.
Tôi yêu cả những vụ mùa rám nắng
Yêu những con đường phủ kín rơm tươi
Yêu những cánh đồng sặc mùi lúa chín
Yêu những bờ đê xanh mát làng tôi.
Nhớ những chiều trời nắng đổ mồ hôi
Đám trẻ con cùng nhau đi tắm mát
Nhà thuỷ lợi mang theo những điệu nhạc
Tiếng nước ồ ạt hoà lẫn tiếng cười.
Mùa hè của tôi, mùa những rong chơi
Mùa của bài ca cất hát thành lời
Mùa của cánh diều thẳng bay vi vút
Và mùa dạo chơi, tung cánh muôn nơi.
Ôi mùa hè kỉ niệm của riêng tôi
Chan chứa bao nhiêu chân tình êm ái
Tràn đầy vần thơ, câu ca mềm mại
Thắp sáng tuổi thơ, dẫn lối tôi về.
© Nguyễn Thùy - blogradio.vn
Xem thêm: Chẳng Cơn Bão Lớn Nào Bằng Bão Lòng
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...
Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình
Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Bây giờ là mùa đông
Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ
Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn
Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu
Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh
Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.