Thân gửi tôi
2023-03-30 01:30
Tác giả:
Xiao Yu
blogradio.vn - Nhưng chính vào lúc mình cảm thấy “yên ổn”, cái khát vọng, đang cháy một cách mãnh liệt, từ đâu xuất hiện và đẩy mình vào hố sâu bất tận của việc tìm ra bản thân. Tìm ra cái mình đại diện cho, chứ không phải cái mình mình có thể làm.
***
Thân gửi: Tôi! Người lúc nào cũng có một khao khát cháy bỏng về một điều xa xăm gì đấy khó mà nắm bắt được, và cũng không biết nắm bắt thế nào!
Lại thân gửi một lần nữa đến tôi, người lúc nào cũng đòi hỏi những thứ vượt ra khỏi khả năng của mình.
Và thân gửi một lần cuối cùng tới tôi! Người đang bất mãn vô cùng với cái thiết lập nhạt nhẽo của cuộc sống này.
Tôi từng có nhiều câu hỏi, cũng có nhiều thắc mắc về cách người lớn vượt qua cuộc đời sóng gió của họ, cách họ đã (hoặc sắp) định hình được con người họ. Họ có đang cảm thấy bình yên và thỏa mãn về mặt tâm hồn không? Họ có đang vui vẻ sống cái cuộc đời có hạn sử dụng này hay không?
Rồi tôi hỏi ngược lại tôi, tôi cần gì, tôi nghĩ gì và muốn đạt được điều gì khi hỏi những câu hỏi ấy.
Thật ra tôi nghĩ rằng việc không định hình được bản thân xuất phát từ việc không định giá được giá trị của bản thân. Khi bản thân không biết mình có thể tạo ra giá trị gì cho cuộc sống thì chắc chắn sẽ rơi vào một vòng lặp mờ ảo vô hạn.
Mà trong cái vòng lặp ấy mình sẽ thấy bản thân khổ sở vô cùng, chạy vạy khắp nơi tìm kiếm một con đường mà đến cái địa chỉ cũng chẳng rõ ràng. Vậy thì xin hỏi làm cách nào có thể vươn chân ra và bước đi trên “con đường trong mơ” ấy?
Tuy thế, khi nghĩ sâu hơn, mọi chuyện có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu không có cái gọi là “khát vọng”. Khát vọng sẽ nhấn chìm tất cả những suy nghĩ lý tính, mà theo tôi, vốn được mặc định cho cuộc đời này.
Ví dụ, mình học một nghề, mình có thể kiếm ra tiền với nghề đó, số tiền mình kiếm ra đủ (hoặc dư) để ổn định cuộc sống của mình. Và tuyệt vời hơn nữa, mình còn vạch ra được sẵn một kế hoạch rõ ràng giúp mình dễ dàng thăng tiến trong sự nghiệp. Còn gì “yên ổn” hơn điều đó, nhỉ?!
Nhưng chính vào lúc mình cảm thấy “yên ổn”, cái khát vọng, đang cháy một cách mãnh liệt, từ đâu xuất hiện và đẩy mình vào hố sâu bất tận của việc tìm ra bản thân. Tìm ra cái mình đại diện cho, chứ không phải cái mình mình có thể làm.
Nó cứ lặp đi lặp lại một điều trong đầu: Đây đâu phải cuộc sống mình muốn? Mình không muốn vẫy vùng à? Mình đang làm gì trong sự bình yên đấy? Mình thực sự muốn ổn định đến như vậy ư?
Tuy nhiên, đáp lại cái khát vọng ấy, thường là sự hèn nhát! Bản thân khao khát điều gì… chẳng lẽ mình thật sự không thấy rõ sao? Ngược lại, mình mới là người luôn sống với “mình” từ trước đến nay. Cái mình nhìn thấy, luôn nhiều hơn rất nhiều cái người khác thấy.
Vấn đề đặt ra là: Mình có dám buông bỏ cái ổn định để sống với cái khát vọng “mập mờ” đó không.
Về chuyện này, dù cho “khát vọng” có gào to mồm đến đâu cũng vô ích, nó hoàn toàn không giúp gì được. Thậm chí, nó còn vứt thêm cho mình một đống vấn đề hỗn độn, mà để giải quyết được cũng tốn rất nhiều thời gian và sức lực.
Vòng đi vòng lại, hóa ra chìa khóa của mọi việc lại nằm ở sự quyết đoán. Quyết đoán để biết mình thật sự muốn gì và quyết đoán để theo đuổi điều mình muốn.
Điều ấy khó không? Khó lắm chứ! Ai mà chẳng có những vấn đề liên đới cần giải quyết. Chẳng hạn như mình chết mê chết mệt cái bộ môn nghệ thuật nhưng nhà mình 3 đời làm công chức nhà nước thì việc bỏ nhà nước theo nghệ thuật thật sự là một cái gì đó rất khó để trình bày với các cụ ở nhà.
Các cụ hiểu cho là một chuyện, nhưng có ủng hộ hay không lại là một chuyện khác. Và quan trọng hơn mình liệu có làm nên cơm cháo gì? Đấy cũng là một câu hỏi cần suy xét.
Nếu theo không tới, hoặc “giữa đường đứt gánh tương tư” thì khi muốn quay lại vòng tay của các cụ nhà cũng khó lòng giữ được mặt mũi. Dù biết các cụ cùng lắm là túm cổ mắng cho một trận, nhưng cái tôi của người trẻ thì hừng hực như lửa, động đến một cái là bất cứ lúc nào cũng có thể bùng cháy. Mà vết thương do lửa gây ra thì luôn sần sùi và xấu xí.
Dẫu biết cái tôi là quan trọng, cũng biết rằng luôn phải yêu lấy cái tôi của mình, phải trân trọng, nâng niu nó. Nhưng dù thế nào cũng nên quản nó thật chặt, không thể để nó khiến người khác tổn thương.
Dù vậy hy vọng nó (cái tôi) không trở thành lí do để mình bị chùn bước trên con đường thỏa mãn khát vọng của bản thân.
© Xiao Yu - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
22 tuổi, cô đơn đến không ngờ cô gái nhỉ? | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)
Trái tim anh chỉ thuộc về Hà Lam, một khi cô bước ra rồi anh sẽ đóng chặt trái tim cất nó vào nơi lạnh giá nhất, không ai có thể khiến trái tim anh rung động một lần nữa.

Chặng đường tôi lớn
Tôi bây giờ không được tính là yêu đời, nhưng tôi cũng biết thế nào là hạnh phúc. Thay vì mơ mộng trở thành nhà văn như 5 năm trước, tôi của hiện tại mơ ước được sống lặng lẽ với công việc nhân viên văn phòng bình thường

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành
Một tình yêu đẹp trong đời tôi với một người hoàn hảo. Có lẽ chính sự hoàn hảo của anh ấy đã chia cắt chúng tôi nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh và những điều đẹp đẽ nhất. Tôi vẫn yêu anh và chờ anh đến ngày hai người có thể nắm tay đi hết cuộc đời.

An nhiên bạn nhé
Rực rỡ khắp nơi nơi Cứ an nhiên bạn nhé Tĩnh tâm tự đáy lòng Hoa bình an sẽ nở Một mai này, biết không?

Tấm lòng người chiến binh
Tấm lòng người cựu chiến binh Sắt son chung thủy nặng tình nước non Mấy mươi năm chí không mòn Gian nan thử thách vẫn còn hôm nay.

Về hang Pác Bó
Cột mốc biên cương nơi Bác hôn đất mẹ Sau bao năm hải ngoại nước ngoài Bàn đá, sàn nằm nơi Người tĩnh tại Giản dị đơn sơ vĩ đại làm sao.

Những nụ cười ấm áp ở Sài Gòn
Tôi đứng chết lặng trước quán, tay cầm hộp xôi nóng ấm mới làm, tự dưng thấy nó nằng nặng. Tôi đã nhận ra rằng bà dù nghèo về tiền bạc, nhưng lại rất giàu khi cho tôi một nụ cười rất đẹp và ấm áp,. Nụ cười của bà là nụ cười của những người đang lưu lạc làm ăn giữa thành phố sôi động dấu yêu này.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 2)
Cô và anh đều biết trong tim đối phương chỉ có mình, bất cứ điều gì xảy ra, một lòng chung thủy, không hề thay đổi, đó cũng là điều mà hai người cảm thấy hạnh phúc.

Phẩm chất tốt đẹp của 12 cung hoàng đạo khi yêu
Một số chòm sao sẽ để cảm xúc dẫn dắt trong mọi trường hợp, một số khác lại để hành động lên tiếng thay cho trái tim.

Ta khi ấy chỉ mong mình đừng cũ
Người ấy nợ mình mười mấy mùa xuân Nợ chất chồng, chưa có ngày để trả Mình vì người, nên từng là tất cả