Tập yêu lấy bão giông
2023-11-20 05:25
Tác giả:
An Thuần
blogradio.vn - Mong chúng ta của sau này luôn lạc quan, mạnh mẽ, tự do, oai phong và đầy dũng mãnh, dù thế nào cũng sẽ không bị quật ngã trước cuộc đời.
***
Gửi tôi, gửi bạn, gửi chúng ta - những đứa trẻ chập chững vào đời.
Có lẽ, chúng ta chỉ thật sự cảm nhận được vẻ đẹp của bầu trời đầy nắng khi đã trải qua những cơn mưa tầm tã, cũng như trân trọng những ngày hết sức bình thường khi đã trải qua đủ bão giông cuộc đời.
Sáng nay, khi tỉnh dậy sau giấc ngủ đêm qua, nhìn ra ngoài cửa sổ những bộ quần áo đang phơi trên chiếc sào bên ngoài khẽ bay nhẹ theo gió, từng tia nắng chiếu xuyên qua lớp kính của cửa, tôi rời khỏi giường và đi đánh răng, ngồi trên bàn ăn sáng với chiếc bánh mì sandwich và nhâm nhi ly cà phê sữa ngọt ngào, và tôi bỗng chợt thấy lòng mình bình yên đến lạ, sự bình yên đã lâu rồi tôi chưa cảm nhận được, có lẽ trên đường đời tấp nập tôi đã vô tình phớt lờ đi nó không biết bao nhiêu lần.
Tôi của trước đây, cụ thể là 2 năm trước, còn là một thiếu niên mang trong mình sự ngông cuồng và nhiệt huyết của tuổi trẻ, chạy theo những phù hoa mờ ảo vì nghĩ rằng đó là con đường sẽ dẫn tôi đến thành công và hạnh phúc mà không nhìn lại xem có phù hợp với mình không và rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi đã ngã thật đau trên con đường mình chọn, một con đường vốn chẳng thuộc về tôi.
Khi đó thật sự là một cú sốc với tôi, tôi như lạc khỏi quỹ đạo cuộc đời, mất phương hướng và chẳng còn nghĩ ngợi được gì, tôi cứ nghĩ bản thân sẽ sống mãi trong ký ức đau buồn đó suốt đời, nhưng tôi thật sự khôi phục nhanh hơn tôi nghĩ, những chuyện đó giờ đây lại chẳng khiến lòng tôi có chút dậy sóng nào khi nghĩ lại. Và nếu bây giờ bạn hỏi tôi rằng có hối hận không?
Tôi hết sức bình tĩnh và nhẹ nhàng trả lời rằng không, sau khi trải qua nhiều chuyện, bản thân biết suy nghĩ hơn tôi đã không còn trách bản thân của lúc đó, mà ngược lại còn rất biết ơn, biết ơn sự nhiệt huyết đó, sự ngông cuồng đó, vì nhờ chúng mà coi như tôi đã có một tuổi trẻ sôi nổi, và hơn hết nếu không như vậy có lẽ tôi sẽ mãi không nhận ra được những vẻ đẹp bình dị xung quanh mình, những thứ mà tôi từng không để tâm, nhờ bản thân nông nổi và dại dột của quá khứ mà giờ đây đã có một tôi tốt như hôm nay, một tôi biết quan tâm người khác, biết trân trọng từng thứ nhỏ bé xung quanh, và cũng cảm ơn bản thân khi ấy đã quay đầu kịp lúc, đã không ngần ngại đứng dậy sau cú ngã đầu đời kia.
Có thể bạn sẽ ghét mưa, vì nó khiến quần áo bạn lâu khô, làm đường trơn trượt và lỡ những cuộc hẹn với bạn bè, nhưng bên cạnh đó những giọt mưa đã giúp làm sạch không khí xung quanh bạn, mang lại nguồn sống cho tất cả sinh vật, góp phần giúp phát triển cây lúa để cho ra hạt gạo chúng ta ăn hàng ngày. Và cuộc đời thì cũng thế, những thất bại mang đến cho ta những cơn đau, nhưng nếu không có những thất bại ấy ta mãi mãi chỉ là những đứa trẻ giữa cuộc đời mênh mông.
Vậy nên, nếu gặp chông gai trong cuộc sống, bạn có thể gục ngã, có thể khóc lóc nhưng chỉ một thời gian thôi bạn nhé, sau đó hãy mạnh mẽ mà đứng dậy, vì vốn dĩ thế giới này rất đẹp, ta vẫn chưa ngắm hết, những người yêu thương ta vẫn đứng đó chờ ta, không có lý do gì để bạn đứng mãi trong vũng bùn cả, hãy biến cơn bão đấy trở thành hành trang cho cuộc sống tiếp theo, xem những vết sẹo như tấm huy chương ta nhận được trên đường đời.
Cuộc sống vốn không tránh khỏi những điều tồi tệ xảy ra, không mong cầu cuộc đời không giông bão, chỉ mong bản thân đủ mạnh mẽ vượt qua, không sợ giông bão đến chỉ sợ bản thân không đủ kiên cường.
Mong chúng ta của sau này luôn lạc quan, mạnh mẽ, tự do, oai phong và đầy dũng mãnh, dù thế nào cũng sẽ không bị quật ngã trước cuộc đời.
© An Thuần - blogradio.vn
Xem thêm: Em Không Còn Coi Anh Là Tất Cả
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”
Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?
Tình yêu – Một lần và mãi mãi
Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.
Can trường
Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.
Hạnh phúc buồn
Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.
Điều đúng đắn
Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.
Kí ức tuổi thơ
Những tiếng khóc òa chạy về nhà thay đồ thật nhanh rồi dặt dẹo nằm sấp lên bộ ngựa hay bộ vạt để chờ hỏi tội. Trẻ quê chúng tôi ai không lớn lên như vậy xem như mất đi một miền ký ức thú vị.
Hoà bình đẹp lắm
Hoà bình hôm nay mới đẹp làm sao Nắng rực rỡ vàng tươi trên ruộng lúa Tiếng trẻ thơ ê a vui ca múa Làng quê ta rộn rã bước vào mùa.
Nhân tướng học công sở: 3 đặc điểm trên gương mặt tiết lộ ai là người dễ thăng chức
Bạn không cần phải là người đẹp nhất, nhưng chỉ cần sở hữu 3 nét tướng này, con đường sự nghiệp của bạn chắc chắn sẽ rộng mở, dễ dàng chạm đến vị trí quản lý, lãnh đạo!
Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý
Thế gian luôn công bằng ở chỗ, ai cũng sẽ có một cơ hội để sống, và sống như thế nào: trọn vẹn cũng được, tương đối cũng chẳng sao, sai lầm đánh mất cơ hội sẽ không ai trách. Chỉ hy vọng một điều, đừng để bản thân sống trong lựa chọn không nguyện ý muốn của chính mình.









