Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy cứ nỗ lực, dẫu ngày mai ra sao

2025-10-07 21:30

Tác giả: An Thuần


 

blogradio.vn - Cuộc sống là một hành trình dài, một đoạn đường u tối không có nghĩa là những đoạn đường phía xa kia cũng đều tăm tối theo, nhưng nếu bạn dừng bước cứ mãi chôn chân mình trên con đường u tối kia thì bạn sẽ kẹt mãi trong bóng tối vĩnh viễn.

***

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng rơi vào trường hợp bản thân rất cố gắng nhưng kết quả lại không như mong đợi, thậm chí bằng không. Dẫu chúng ta đều biết đó là điều hiển nhiên trong cuộc sống, không phải lúc nào cứ cố gắng là cũng được kết quả tương xứng, mà nó còn dựa vào nhiều yếu tố khác như may mắn là một điển hình. Nhưng dù biết vậy, sự buồn bã vẫn là điều không thể tránh khỏi khi rơi vào tình trạng như thế. Khi nỗi buồn bủa vây, chúng ta dễ có những suy nghĩ sai lầm, những cái nhìn tiêu cực đối với cuộc đời.

Và bạn cũng biết đó, người khác chỉ nhìn vào kết quả chứ chẳng ai nhìn vào quá trình, vì kết quả là thứ họ thấy được và rõ ràng trước mắt. Người ta có thể thấy cậu học sinh này đạt được điểm 10 và khen cậu giỏi nhưng làm sao người ta có thể thấy được những hôm cậu ấy thức đến đêm muộn để học bài. Hay là người ta có thể thấy cậu ấy đạt điểm kém trong bài thi, nhưng cũng đâu thấy sự vất vả mà cậu đã bỏ ra trong những ngày ôn thi. Mà kết quả thì lại dựa vào những gì cậu ấy làm trên giấy mà chấm, đâu ai chấm điểm nỗ lực của cậu ấy tới đâu. Vì vốn nó là thứ định tính, không thể cân đo đong đếm được.

Đó là quy luật của xã hội này, chúng ta buộc phải chấp nhận, vì chúng ta - những con người sống trong lòng xã hội, tuân theo quy luật của xã hội là một điều tất yếu. Nhưng không vì thế mà bạn ngừng nỗ lực, buông xuôi. Bạn biết không? Dáng vẻ đẹp nhất của một người chính là dáng vẻ người đó đang từng ngày nỗ lực, một người luôn hết mình với những thứ mình làm. Đó là hình ảnh đẹp nhất thế gian này mà không một máy ảnh nào có thể chụp ra được.

Đã bao giờ bạn nghi ngờ bản thân mình chưa, nghi ngờ bản thân mình chỉ là một kẻ tầm thường trong thế giới này? Tôi thì có đấy, tôi phải học cách chấp nhận bản thân mình không giỏi như những gì mình nghĩ, khi bước ra xã hội kia hàng trăm ngàn người giỏi hơn tôi rất nhiều, dù tôi cố gắng thế nào thì kết quả vẫn luôn nằm lại phía sau. Lúc đó, tôi cũng như bao người khác, tôi cũng rất buồn, mọi thứ qua mắt tôi như có một lớp màn chắn tăm tối.

Người ta thường nói người ngoài cuộc thì sáng suốt hơn. Đến một hôm tôi nhìn thấy một người bạn của tôi gặp trường hợp tương tự, thì tôi nhận ra rằng đời này chúng ta sống cho rất nhiều điều, không thể để chỉ đôi ba điều thất bại mà làm nhục chí, phủ nhận bản thân mình. Và hơn hết, luôn có những người thân yêu vì chúng ta mà tự hào dẫu với ngoài kia bản thân mình tệ dường nào. Vậy nên, dù thất bại cũng mong bạn không buông bỏ mình, vẫn luôn là người sống nhiệt huyết và nỗ lực với những thứ bản thân làm. Vì sự cố gắng có thể không mang đến một kết quả tốt đẹp cho bạn nhưng chắc chắn rằng nếu không cố gắng bạn sẽ không có gì cả.

Tuy nhiên, không mong bạn vì cố gắng mà lao mình vào như thiêu thân. Một ngày nào đó, khi đôi chân mỏi mệt, hãy dừng lại và ngồi xuống nghỉ ngơi, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, bật một bản nhạc yêu thích để thấy cuộc sống vẫn đẹp hơn những gì chúng ta tưởng. Hãy cứ cho bản thân được lười biếng một ngày để nạp lại năng lượng, vì hơn hết sức khỏe và tinh thần luôn là thứ cần được ưu tiên hàng đầu. Trái tim này vẫn cần được nuôi dưỡng để ngày mai lại đập mãnh liệt vì những giấc mơ và hoài bão.

Cuộc sống là một hành trình dài, một đoạn đường u tối không có nghĩa là những đoạn đường phía xa kia cũng đều tăm tối theo, nhưng nếu bạn dừng bước cứ mãi chôn chân mình trên con đường u tối kia thì bạn sẽ kẹt mãi trong bóng tối vĩnh viễn. Ở phía xa kia – nơi chân trời, biết đâu là ánh bình minh rực rỡ, biết đâu là bầu trời trong xanh, biết đâu là miền đất hứa đang đợi ta ghi dấu chân.

Sự cố gắng dẫu không phải lúc nào cũng được đền đáp xứng đáng, nhưng ít ra bạn biết rằng bản thân mình đã cố hết sức và hơn hết bạn không thẹn với lòng, không phải nuối tiếc mà nói “giá như”. Cũng hi vọng bạn sẽ yêu thương bản thân một chút, học cách nhìn nhận bản thân. Bởi khi một chuyện qua đi, chúng ta thường có xu hướng quên mất cảm giác lúc đó ra sao, rồi quay lại hoài nghi chính bản thân mình và cho rằng lúc đó bản thân chưa thực sự nỗ lực hết sức mà quên mất lúc đó đã phải dằn vặt ra sao, cố gắng như thế nào, chịu bao khổ cực.

Cuối cùng, tôi muốn mượn một hình ảnh để nhắn gửi đến bạn: nếu ví sự nỗ lực là nước, những khó khăn trong cuộc sống là đá, để có thể làm đá mòn đi, buộc nước phải chảy thật mạnh và kiên trì không nghỉ. Chúc tôi và bạn một ngày nào đó có thể khiến nước chảy đá mòn, một ngày nào đó có thể nhìn đời bằng con mắt hư không, mọi thứ nhẹ tựa lông hồng.

© An Thuần - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ngôn Tình Giữa Đời Thực Là Sự Hòa Quyện Giữa Vị Ngọt Và Nước Mắt | Blog Radio

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Con nhà nghèo

Con nhà nghèo

Càng lớn nó càng nhận ra nghèo không phải là một cái tội, vì ai sinh ra cũng mong mình được sống sung sướng đủ đầy, chẳng ai mong một cuộc sống nghèo khó túng thiếu. Nhưng đúng là khi người ta quá nghèo thì người ta hay có những suy nghĩ cực đoan và bi quan, rồi người ta hay so sánh này khác. Nó mong sau này nó sẽ đi làm để mẹ nó được nghỉ ngơi, nó chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ

Có một sự khác biệt đặc biệt trong sự lạc quan của những người đã từng thất vọng nhưng vẫn chọn sống đầy hy vọng. Sự lạc quan của họ khác với sự lạc quan tươi sáng, chưa từng bị thử thách của những người thiếu kinh nghiệm. Nó sâu sắc hơn, có chủ đích hơn và đáng tin cậy hơn.

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong

Từng là tất cả của nhau, từng câu hứa vẹn tròn, từng yêu đến điên dại. Giờ đây, kẻ khóc người cười, người hận đến xương tuỷ, kẻ đau thấu tận tâm can.

Bình dị hoa sen

Bình dị hoa sen

Tuổi thơ của mẹ ngọt ngào như những đóa sen thơm ngát trong đầm. Diệu vợi miền nhớ với mẹ chẳng phải là những vất vả, lo toan, thiếu thốn chạy ăn từng bữa mà là những mùa sen thanh khiết yên bình nơi quê nhà.

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”

Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Tình yêu – Một lần và mãi mãi

Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.

Can trường

Can trường

Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ

Anh đi làm xa xứ Em ở dưới nông thôn Tóc tai thêm bề bộn Hương lúa nhạt trong hồn

Hạnh phúc buồn

Hạnh phúc buồn

Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.

Điều đúng đắn

Điều đúng đắn

Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.

back to top