Tan hợp
2024-11-18 19:55
Tác giả:
Blue
blogradio.vn - Trong thoáng chốc, ánh mắt ta chạm nhau, anh có hay tim em lạc nhịp. Đèn đường phả lấp, em thấy anh quay mặt đi, rồi rất lâu sao đó, anh ngược về phía em.
***
Đứng ở nơi hoa lệ, gió thổi như đồng hoang, mùi hương năm cũ xuyến xao đau lòng. Những kẻ nặng lòng mùa hạ, thường hay tìm kiếm miền kí ức xa xăm, vẽ lại cơn mưa đầu tiên.
Có những chuyện dẫu đã tan nát nhưng vẫn hy vọng kì tích xuất hiện, gương vỡ lại lành.
Mấy năm qua lầm lũi sớm tối, chìm nổi giữa hoa lệ, chuyện cũ dường như tan biến vào mồ hôi, nước mắt. Vậy mà, hôm nào đó qua góc phố nọ, gặp lại dáng vẻ người thương, tình ngỡ hóa tro, thì ra vẫn chưa tàn.
Anh đứng đó, cô đơn lạc lõng, tầng tầng lớp lớp sắc màu. Em của năm ấy, có lẽ đã từng như anh lúc này, phố xá đông người nhộn nhịp mà thấy chơi vơi, xung quanh toàn đen với trắng, trái tim chết lặng đi giữa những âm thanh sôi nổi của cuộc đời. Em đã từng nghĩ, nếu một ngày nào đó khi ta gặp lại, em sẽ mỉm cười và hỏi thăm anh một cách nồng nhiệt như bạn bè cũ lâu ngày hội ngộ. Sẽ không còn đau lòng, trách móc, nhớ mong. Thế mà giờ đây, gặp lại anh, em thấy mình như sống lại những đêm tình tan vỡ, những ngày mộng hai đứa phai phôi.
Trong thoáng chốc, ánh mắt ta chạm nhau, anh có hay tim em lạc nhịp. Đèn đường phả lấp, em thấy anh quay mặt đi, rồi rất lâu sao đó, anh ngược về phía em.
Chàng thiếu niên năm nào đó trút bỏ dáng vẻ đơn thuần, gần gũi, khoác lên mình mùi vị phong sương, bình tĩnh.
Anh cười, đáy mắt xa xôi, cách trở
- Đã lâu không gặp. Em vẫn khỏe nhỉ?
Câu chào như văn mẫu phổ thông mà bất kỳ cuộc gặp gỡ nào, dù đối phương là ai, chỉ cần lâu ngày nhìn thấy nhau đều có thể sử dụng. Em thấy buồn cười quá, buồn cười chính mình, buồn cười hoàn cảnh này.
- Đương nhiên rồi, rất khỏe luôn.
Miệng cứng lòng mềm, em từng không ổn nhưng luôn rất khỏe mạnh. Nhưng em đã sai, chắc là em có vấn đề về tim mạch rồi chăng?
- Thế thì tốt. Em tan làm à?
- Không, hôm nay em nghỉ. Còn anh? - Còn anh thì sao, anh sao lại ở đây, sao lại bày ra bộ dạng đau lòng thế kia.
- Anh sống có tốt không?
- Rất tốt.
- Thật không?
Đứng ở nơi hoa lệ, gió thổi như đồng hoang, mùi hương năm cũ xuyến xao đau lòng. Những kẻ nặng lòng mùa hạ, thường tìm kiếm miền kí ức xa xăm, vẽ lại cơn mưa đầu tiên.
Có những chuyện dẫu đã tan nát nhưng vẫn hy vọng kì tích xuất hiện, gương vỡ lại lành.
- Nếu anh nói anh sống thật sự không tốt em có chê cười anh không?
- Có. Vì anh từng nói, không có em sẽ sống thật tốt.
Sẽ sống một cuộc đời anh hằng mong ước, bên cạnh người anh yêu thương.
- Em biết không, so với ngày trước, cuộc sống của anh đầy đủ hơn, nhưng lại thiếu đi sự ấm áp. Đứng ở nơi cao, cảnh sắc rất đẹp, nhưng gió cũng rất lạnh.
- Ý anh là bây giờ giàu có rồi nhưng không hạnh phúc đúng không?
- Ừm, anh sai, vì năm đó...
- Anh không sai, chuyện đã qua, rồi anh sẽ hạnh phúc thôi.
Rồi anh sẽ hạnh phúc, nhưng không có em. Rồi em sẽ lại yêu, lại nhớ nhung...
- Em đã ăn gì chưa, nếu không phiền anh mời em một bữa...
- Cảm ơn anh, nhưng em có hẹn rồi, không phiền anh nữa em đi trước nhé. Tạm biệt.
Em tạm biệt, không hẹn gặp lại. Thì ra em vẫn còn thương anh nhiều đến thế. Ở cùng một thành phố, không mong thấy nhau.
Em đi vội, giày cao gót ngày xưa khiến em đau chân, giờ đã đi thuần thục. Tóc ngang vai, thay cho mái tóc dài em đã từng luôn không nỡ. Em mặc chiếc váy màu đen, gam màu em đã từng không thích... Anh cũng đã từng sánh bước cùng em, đã từng dành hết cả thanh xuân cho nhau... Đều là đã từng, tất cả.
Một mình đã quen, nhưng đôi lúc vẫn thấy cô đơn. Em muốn yêu đương thêm lần nữa, lại không thể bắt đầu một mối quan hệ khác. Hình ảnh anh quá lớn, quá đẹp đẽ, khiến em đòi hỏi. Người ta hay bảo, năm tháng tuổi trẻ không nên gặp gỡ người quá tốt, cả đời sẽ khó quên. Em công nhận điều này. Anh ơi, em xấu xa, em ích kỉ. Lần này gặp lại anh, nhìn anh như vậy, em đã loé lên ý muốn cùng anh tái hợp. Sau nhiều chuyện như vậy, em vẫn không thể quên anh, em hồ đồ muốn yêu đương một lần nữa với người đã bỏ rơi mình, buồn cười lắm đúng không?
Người ta bảo kiếp trước nhìn nhau năm trăm lần đổi lấy kịp này một lần gặp gỡ. Ta không nhớ kiếp trước, nhưng giá mà ở kiếp sống đó chúng ta nhìn nhau nhiều hơn nữa, để kiếp này mình cùng đường chung hướng thật lâu đến bạc đầu. Thôi thì ta hẹn nhau kiếp sau, được không?
Em đã đi qua năm tháng nồng nhiệt, nhìn thấy pháo hoa rực rỡ, thức trắng đêm chờ bình minh không biết bao lần,... tương lai em không chờ nữa, càng không trong mong kiếp sau. Em chỉ sống cho em của hiện tại, đau cũng đã đau rồi, niềm vui thì vẫn chưa trải hết anh à.
Hai ta, xa cách nhiều năm, một lần tái ngộ, thêu dệt thêm nhớ thương, cho anh thêm hối hận, cho em thêm chút xót xa, cho hai ta thêm trăm ngàn đau khổ. Đau khổ để mong cầu hạnh phúc.
Gương vỡ không lành, nhưng chỉ cần không nát vụn thì vẫn soi rọi được mà phải không? Đàn đứt dây còn thay còn nối, chuyện đôi mình, tình chưa dứt cớ sao để héo hon.
© Blue - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Nhìn Lại Một Năm Đã Qua Để Thấy Mình Dũng Cảm Như Thế Nào | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?