Tạm biệt mùa đông ( CXAN 139 )
2013-02-20 09:56
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team
Tớ chưa bao giờ tìm được câu trả lời thích đáng cả. Cậu chỉ cười và nói rằng : Cậu yêu cái lạnh buốt giá của Mùa Đông và mơ về những bông tuyết lấp lánh. Phải chăng điều đó cũng tạo nên tính cách lạnh băng của cậu. Còn tớ thì hoàn toàn trái ngược lại, tớ chưa bao giờ thích mùa Đông cả dù chỉ là một chút xíu!

Ảnh minh họa
Cậu vẫn mãi lạnh lùng như cái ngày đầu tiên tớ gặp, nói chuyện với cậu, rồi quen cậu. Đó thực sự là một ngày mùa Đông lạnh buốt nhất mà tớ đã từng trải qua. Lúc đó tớ ngồi co ro ở trên ghế đá nơi sân trường vắng vẻ và suy nghĩ những điều vẩn vơ về cuộc sống. Và rồi cậu đi nhanh qua tớ, đó hẳn là ấntượng đầu tiên của tớ về một cô gái...là cậu! Và rồi, ấn tượng không chỉ dừng lại ở đó, tớ chẳng mấy ngạc nhiên khi cô giáo chủ nhiệm thông báo có học sinh mới chuyển đến lớp...nhưng rồi khi cậu bước vào lớp và đi về phía tớ ,lẳng lặng ngồi xuống cạch tớ.
Lúc đó, có cái gì đó xẹt qua đầu tớ...à không xẹt qua tim tớ, một điều gì đó mà tớ không bao giờ nặn nó thành một đồ vật hoàn hảo. Cậu là một cô gái có tính cách lạnh lùng, bí ẩn và khó tả lắm. Tớ thực sự muốn khám phá sự bí ẩn đó như những nhà phê bình nghệ thuật luôn kiếm tìm câu trả lời từ nụ cười huyền bí của nàng Mônalisa...Và rồi tớ cũng chẳng biết khi nào chúng ta trở thành bạn thân nữa, tớ nghĩ đó có thể là do mùa Đông dịu dàng, ấm áp và những bông tuyết trắng lấp lánh chăng?

Đã có lúc tớ cảm thấy chơi vơi lắm, chơi vơi giữa những suy nghĩ về cậu...Mùa Đông của cậu quá ư lạnh lùng với tớ, tớ không bao giờ có thể chạm tớ, không bao giờ...Và để rồi một ngày, tớ tự nhủ với chính bản thân mình rằng: sẽ đóng hộp tất cả những cảm xúc đó và cho vào một cái hốc tủ bí mật nào đó khoá nó lại, rồi quăng chìa khoá đi để mãi mãi không bao giờ tìm thấy.
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Chia tay rồi đừng làm mình tổn thương thêm nữa
Điều tốt nhất sau khi chia tay là hãy sống tích cực lên, hãy yêu lấy bản thân và trân trọng những gì mình đang có. Đời là vô thường. Nếu ta không biết trân trọng và gìn giữ những người xung quanh thì đến khi đánh mất sẽ rất đau.

Replay Blog Radio: Đợi mưa
Tình yêu như cơn mưa lặng thầm đến khi nào không ai hay biết. Để rồi khi mưa tạnh, trái tim vẫn ngẩn ngơ nằm đấy, trải qua bao lâu chăng nữa vẫn ướt mềm chẳng thể nào được hong khô.

Blog Radio 756: Một nửa tình yêu không xứng đáng được gọi là tình yêu
Một nửa ly cà phê vẫn là cà phê. Một nửa chiếc bánh vẫn gọi là bánh. Nhưng một nửa tình yêu thì không đáng được gọi là yêu. Cô đã yêu anh chỉ với một nửa trái tim mình, nửa còn lại dành cho sự tính toán.

Replay Blog Radio: Có những ngày cả nỗi buồn cũng bỏ ta đi
Trong những tháng ngày cả nỗi buồn cũng rời bỏ chúng ta mà ra đi là những phút giây thật sự rất đau khổ. Khi bóng tối bủa vây cả cuộc đời mình tôi nhận ra cả cái bóng của mình cũng rời bỏ mình trong những lúc tối tăm nhất.

Replay Blog Radio: Những lá thư bay
Anh nắm chặt tay cô khẽ đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cô - Mối tình đầu của chúng ta đã xuất hiện từ lâu, nhưng bây giờ mới thực sự bắt đầu.

Blog Radio 755: Nếu yêu anh, xin em đừng là gió
Người ta vẫn thường nói Thiên Bình là gió, gió lãng du, không bao giờ ở yên mãi một nơi, cơn gió đi rồi đến lúc nào đó có thể sẽ quay về chốn cũ hoặc cũng có thể không. Nhưng nếu yêu anh, xin em đừng là gió.

Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối
Tháng năm vẫn thế, vội vàng qua đi trong lặng lẽ. Cả anh và em, cả những kỷ niệm của chúng ta cũng sẽ già cỗi, cũng hóa thành một câu chuyện cổ tích mà chẳng ai thèm nhớ đến hay kể lại.

Replay Blog Radio: Nơi hạnh phúc nhất
Khi yêu một người đã ở bên cạnh mình từ rất lâu, bạn thường tự thắc mắc tại sao trước đây mình không có những cảm xúc này với người đó.

Blog Radio 754: Ngược dòng đừng quay lưng
Chúng tôi chưa từng hứa hẹn bên nhau mãi mãi, nhưng tôi nhận ra rằng… mình vừa mới bỏ lỡ cả một đời người!

Replay Blog Radio: Lý do nào để ta cô đơn và buồn chán?
Người cô đơn chẳng nhìn thấy được, thời gian trôi đi rất vô tình, nếu cứ ngồi mãi chán chường, nghĩa là sẽ đánh mất cả ngàn điều quý giá; đánh mất phút giây trò chuyện cùng ba mẹ, đánh mất phút giây ôm đứa bạn thủ thỉ tâm tình, đánh mất cách nhìn, cách sống; đánh mất ước ao khát vọng; và có thể một ngày, đánh mất chính trái tim.