Phát thanh xúc cảm của bạn !

Rồi em sẽ lại yêu ai đó, nhưng bình thản và tỉnh táo hơn

2020-01-13 01:24

Tác giả: Nguyễn Thùy Dung


blogradio.vn - Suy nghĩ vụt qua trong đầu cô: "Ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời", bất giác nhoẻn miệng cười. Cô nhận ra cô đã cười được rồi, cái cười không còn nặng nhọc và mang đầy mùi của "nụ cười công sở" nữa, có vẻ như cô đã có dự định cho một ngày mới. Rồi đây cô sẽ lại vui vẻ, yêu đời, sẽ lại vô tư, hồn nhiên, lại tinh nghịch nhí nhảnh và yêu thiên nhiên hơn cái mớ bòng bong toàn giấy tờ với deadline kia.

***

4 giờ sáng, tiếng lạch cạch gõ máy vẫn vang lên đều đều rồi dừng hẳn lại, cả không gian im lặng. Yên tĩnh đến ngột thở.

Cô ngả người tựa vào thành ghế, khẽ day day hai bên thái dương. Nhấp một ngụm trà, vị đắng len lỏi lan dần ra khoang miệng, tràn xuống cuống họng. Đắng chát, cô khẽ rung lên tê tái. Mắt nhắm lại mơ màng, đã bao lâu rồi cô không có một giấc ngủ trọn vẹn? Có lẽ là từ ngày anh đi...

Từ ngày anh đi, cô lao đầu vào công việc, bởi cô sợ chỉ cần rảnh một chút là tâm trí sẽ lập tức nghĩ về anh, nước mắt lại không kìm được mà rơi lã chã, cô không cho phép bản thân mình yếu đuối vì một người con trai như vậy. Nhưng thực sự cô rất sợ. Cô sợ rằng khi nằm ngủ không có vòng tay anh ôm lấy mình, không được hít hà hương thơm nhè nhè của anh, rồi cô sẽ lại thấy trống vắng, cô đơn, sẽ lại thấy chênh vênh hoang hoải trong chính giấc mơ của mình. Vậy nên cô lao vào công việc như một con thiêu thân mong có thể quên đi hình bóng của anh.

Đầu cô đau như búa bổ, khẽ nhăn mặt rồi đứng dậy kéo rèm cửa. Trời vẫn đang tối,chỉ có một vài rạch sáng nhỏ nhoi nhưng xe cộ thì đã nườm nượp sáng bừng dưới đường. Thành phố chưa bao giờ hết tất bật hối hả, chưa bao giờ thành phố được nghỉ ngơi. Thành phố lúc nào cũng thức. Cô dựa người vào tường, nhắm mắt lại rồi nghĩ ngợi: "Người ta đang tất bật để mưu sinh hay cũng chỉ là để khỏa lấp nỗi cô đơn như mình?", cô cười nhạt.

Nghĩ thế nào cô lại với tay lấy chiếc điện thoại, gửi đống tài liệu vừa hoàn thành cùng với tin nhắn xin nghỉ sáng nay. Uống nốt cốc cà phê, nhìn bình minh buông trên thành phố cô vừa yêu vừa ghét mà lòng bỗng thanh thản lạ lùng, không còn cái cảm giác tức tối khó chịu, không còn cái cảm giác xô bồ bon chen, không còn cái cảm giác giành giật sống chết nữa, trong cô bây giờ đang tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng. Cô cười, cái cười nhẹ nhàng và thật lòng nhất từ khi chia tay bạn trai đến giờ.

Rồi cô leo lên giường, đắp chiếc chăn mỏng ngang người, vòng tay qua tự ôm lấy mình. Suy nghĩ vụt qua trong đầu cô: "Ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời", bất giác nhoẻn miệng cười. Cô nhận ra cô đã cười được rồi, cái cười không còn nặng nhọc và mang đầy mùi của "nụ cười công sở" nữa, có vẻ như cô đã có dự định cho một ngày mới. Rồi đây cô sẽ lại vui vẻ, yêu đời, sẽ lại vô tư, hồn nhiên, lại tinh nghịch nhí nhảnh và yêu thiên nhiên hơn cái mớ bòng bong toàn giấy tờ với deadline kia.

Những ngày không anh, cô hay thấy tâm trạng mình lửng lửng lơ lơ. Thấy mình bỗng vô cảm với những điều trước kia mình yêu vô cùng. Thấy mình hay thẫn thờ, ngơ ngác, lạc lõng. Cõ lẽ là vì tạm thời chưa cân bằng được cảm xúc nên vậy.

Nhưng bây giờ cô thấy ổn. Thực sự ổn, nhanh hệt như lúc cô suy sụp vì mất anh. Cô tin rồi mình sẽ lại yêu, yêu bình thản và tỉnh táo hơn!

© Nguyễn Thùy Dung - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Ở tuổi 27, quyết định nào là sáng suốt cho cuộc đời

Nguyễn Thùy Dung

Bạn chỉ thấy cầu vồng sau mưa cũng như chỉ thấy bản thân mình sau giông bão!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top