Yêu xa khó lắm ai ơi!
2020-01-17 01:20
Tác giả: Nguyễn Thùy Dung
blogradio.vn - Yêu xa khó lắm ai ơi, ngày đêm mong nhớ mà chỉ có thể nhìn thấy nhau qua Facetime, muốn bật khóc mà không dám, bởi vì biết chỉ cần một người khóc là người kia cũng sẽ nức nở theo, nên lại kìm nén vào trong để dành khóc một mình.
***
Hôm nay Hà Nội có hẹn gặp Sài Gòn.
Hà Nội hồi hộp quá, đây không phải lần đầu tiên Hà Nội được gặp Sài Gòn, nhưng lâu như vậy rồi, cũng không biết cảm xúc có khác lần đầu không.
Hà Nội nhớ Sài Gòn, có những ngày nhớ phát điên, chỉ muốn đặt vé máy bay ngay lập tức để chạy vào đó gặp Sài Gòn, ôm ấp Sài Gòn, vồ vập Sài Gòn cho bõ uất ức vì những ngày xa nhau chẳng thể chạm vào nhau. Nhưng mình đâu thể điên cuồng như vậy, còn công việc nữa, làm sao có thể bỏ lại hết được. Vậy là lại chờ, lại chờ.
Yêu xa khó lắm ai ơi, ngày đêm mong nhớ mà chỉ có thể nhìn thấy nhau qua Facetime, muốn bật khóc mà không dám, bởi vì biết chỉ cần một người khóc là người kia cũng sẽ nức nở theo, nên lại kìm nén vào trong để dành khóc một mình.
Vào những ngày lễ, nhìn chúng bạn tíu tít tay trong tay với người thương mà chạnh lòng vô cùng, mình vẫn thui thủi hẹn hò với cái điện thoại.Rồi những lúc áp lực, cô đơn, cần một điểm tựa lại thấy hụt hẫng, có người yêu như không vậy, lại tự mình chống chọi để người yên lòng.
Vậy nên gặp nhau là chỉ muốn thời gian dài thêm một chút để mình kịp trao nhau hơi ấm, ngắm nhìn đối phương không phải qua một màn hình hư vô nữa. Nhưng nhiều khi hồi hộp quá, mong ngóng quá đến nỗi thấy đối phương sao xa vời vợi. Rõ ràng trước mặt là con người mình từng điên cuồng nhung nhớ muốn được gặp mặt, là con người cùng mình trải qua bao nhiêu ngày tháng khó khăn cố gắng, nhưng sao lại có cảm giác bỡ ngỡ, xa cách, lạ lùng như vậy? Gặp nhau chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi im lén nhìn nhau rồi lại vờ quay đi nghĩ ngợi gì đó. Thế là hết ngày, hết thời gian bên nhau, rồi về ôm cái điện thoại mới tiếc ngẩn tiếc ngơ, ồn ào với đối phương, nức nở như đứa bé bị giằng mất viên kẹo. Rồi mới ngớ người, chợt nhận ra hay là mình đang yêu cái điện thoại này, hay là Hà Nội đang yêu Sài Gòn qua màn hình nên Sài Gòn thực tế trước mặt mới thấy vời vợi mông lung?
Thì đấy, nên Hà Nội không biết lần này gặp Sài Gòn sẽ ra sao, không biết còn cảm giác ngượng ngập vụng về ấy không, không biết có thể nói chuyện với nhau tự nhiên như trên điện thoại không, hay là lại phải lôi điện thoại ra nhắn tin với nhau dù hai người chỉ cách có 5 cm.
Nhưng lần này Hà Nội sẽ ôm chặt Sài Gòn, cứ ôm nhau bình yên như vậy hết ngày cũng được, Sài Gòn nhé!
© Nguyễn Thùy Dung – blogradio.vn
Xem thêm: Chấp nhận yêu xa là chấp nhận cô đơn và tổn thương
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Là vì em yêu anh
Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.
Chuyện ngày mưa
Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.
Đất và nước
Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.
Mùa thu vắng em
Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.
Người thầy đầu tiên
Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.
Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa
Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.
Anh yêu Đất nước, anh yêu em
Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.
Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+
Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?
Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta
Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.
Mẹ còn trong trái tim con
Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.