Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những người cô đơn ấy đến bao giờ mới mạnh mẽ bước ra?

2020-08-23 01:28

Tác giả: Nguyễn Thị Thu Thảo


blogradio.vn - Những người cô đơn thường mạnh mẽ trước người khác nhưng tự yếu đuối trước gương, tự yếu đuối với bản thân mình, tự mình khóc, tự mình nhìn thấy nỗi đau, tự mình an ủi, tự mình vực dây. Và những người cô đơn ấy đến bao giờ mới mạnh mẽ bước ra?

***

Bạn có từng nghe về câu chuyện của những người bạn, những người bạn với tâm trạng là cả một bầu trời cảm xúc. Đó là những người mà đôi khi bạn có thể gọi là những người bạn tri kỉ khi luôn là người lắng nghe câu chuyện của bạn, luôn ngồi hàng giờ để chia sẻ cùng bạn, là người mà bạn có thể tin tưởng để chia sẻ mọi thứ, là người nhìn thấu tâm trạng của bạn và thậm chí đôi khi còn hiểu bạn một cách bất ngờ và đưa ra cho bạn những hướng giải quyết trong bế tắc.

Nhưng bạn cũng biết khi đến lượt bản thân họ, họ lại mông lung giữa rất nhiều suy nghĩ, họ bơ vơ lạc lõng giữa những hướng đi, những sự chọn lựa, những bế tắc mà không biết nên chia sẻ cùng ai. Đôi khi bạn sẽ thắc mắc, thắc mắc tại sao bạn luôn tin tưởng họ để chia sẻ câu chuyện của mình cho họ nhưng đến khi họ có chuyện gì đó người họ tìm đến lại không phải là bạn. Bạn biết tại sao không, chỉ là họ đã quá bản lĩnh để là chỗ dựa cho bạn khi bạn yếu lòng, khi bạn bế tắc, khi bạn mất thăng bằng bạn có thể tựa vào và tìm đến họ.

Không phải họ không muốn cho bạn biết, cũng không phải họ không xem bạn là quan trọng mà do chính họ đã quá coi trọng bạn nên vô hình chung đã tự xây nên cho bản thân mình một màn chắn, một vỏ bọc vô hình cho bản thân. Họ cũng quên mất đi cách chia sẻ những bế tắc, những nỗi đau của mình với người khác, lâu dần sẽ trở thành thói quen, rồi lại thành nỗi sợ. 

3

Và rồi vỏ bọc vô hình ấy, cứ lớn dần lớn dần lớn dần mãi tạo nên thứ mà người ta vô tình không biết mà cũng chắc dám nhắc tới đó chính là sự cô đơn.

Có những câu chuyện về con nhím xù gai rồi bạn sẽ biết rằng một con nhím chẳng bao giờ muốn làm hại ai. Bạn biết không có những người luôn có một cuộc sống của riêng mình, họ không muốn xen vào cuộc sống của bất kỳ ai và cũng không muốn ai bước vào cuộc sống của chính họ. 

Họ nhạy cảm với tất cả mọi thứ, đôi khi một chú cún bị thương cũng khiến họ mủi lòng đau xót. Họ sống trong vùng an toàn, sống theo cách lặng thầm nhất mà họ không muốn gây chú ý với ai, cũng chẳng muốn ai xen vào, can thiệp vào cuộc sống của họ. Rồi sẽ có người sẽ nói tại sao không chịu mở lòng mà đưa mình ra thế giới bên ngoài. Nhưng rồi khi nhìn lại, họ cũng có lý do của riêng mình, đôi khi vì sợ.

Họ sợ thế giới bên ngoài mà họ vô tình bị cuốn trong cái vỏ ốc sên của mình, họ sợ người lạ, họ tránh xa thế giới bên ngoài họ sợ bản thân mình sẽ bị tổn thương. Như con nhím xù lông, họ cũng sợ chính bản thân mình sẽ làm tổn thương những người khác nên luôn cố gắng tạo lớp gai nhọn để đẩy người khác ra xa, càng xa họ càng tốt. Họ không muốn vậy, chỉ là họ sợ, rồi lại vô tình lâu dần, lầu dần lại đắm chìm trong cái vỏ bọc mang tên cô đơn.

Bạn có bao giờ nghĩ về những người mạnh mẽ. Hẳn là trong cuộc sống bạn đã từng gặp những người mạnh mẽ rồi đúng không? Tôi đã từng thấy có nhiều người lúc nào cũng vui vẻ và tràn đầy năng lượng, lúc nào cũng luôn mang đến cho mọi người sự một không khí năng động, tràn trề năng lượng. Cuộc sống của họ là hai thế giới khác biệt, sự khác biệt đôi khi còn rạch ròi đến đau nhói. Họ là người chia sẻ niềm vui cho mọi người, đến những nỗi buồn họ không còn biết cách nào để chia sẻ mà tự ôm lấy mà gặm nhấm riêng mình. 

doi_khi_4

Rồi bạn sẽ thấy có một cô gái mạnh mẽ đến đau lòng. Một cô gái có thể tự làm tất cả mọi việc, cô ấy luôn mạnh mẽ và kiên cường, cô ấy luôn giúp đỡ mọi người, mọi thứ, cô ấy muốn mình có thể che chở cho mọi người. Nhưng đến khi về mình lại một mình, cũng chẳng muốn nhờ vả ai. Cô ấy sợ phải làm phiền người khác và cô ghét việc phải làm phiền người khác. Cô ấy mạnh mẽ là như vậy đấy nhưng đôi lúc vỏ bọc mạnh mẽ ấy đôi khi lại cảm thấy yếu đuối đến không ngờ, 

Những người cô đơn thường mạnh mẽ trước người khác nhưng tự yếu đuối trước gương, tự yếu đuối với bản thân mình, tự mình khóc, tự mình nhìn thấy nỗi đau, tự mình an ủi, tự mình vực dây. Và những người cô đơn ấy đến bao giờ mới mạnh mẽ bước ra?

© Nguyễn Thị Thu Thảo - blogradio.vn

Xem thêm: Tự thương mình sau những năm tháng thương người

 

Nguyễn Thị Thu Thảo

rất thích đọc sách, chụp ảnh, du lịch

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan

Hắn và Lan

Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành

Chậm một nhịp để chữa lành

Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ

Bao giờ đáp bến đỗ

Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu

Vượt qua thử thách của tình yêu

Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại

Mùa hoa trở lại

Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.

Cánh cửa sổ cuối cùng

Cánh cửa sổ cuối cùng

Uyên khẽ gấp cuốn sổ lại, ôm chặt vào lòng. Dù mẹ không còn, nhưng bà đã để lại cho cô một hành trang quý giá: niềm tin vào cuộc sống và sức mạnh để yêu thương. Và từ khoảnh khắc đó, Uyên quyết định sẽ sống thật trọn vẹn, như cách mẹ cô từng làm. Ngoài kia, gió đông vẫn thổi, nhưng Uyên cảm nhận được hơi ấm từ những cánh cửa sổ cuối cùng của cuộc đời mình.

back to top