Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nghe như tình yêu

2024-11-14 18:25

Tác giả: Âu Dương


blogradio.vn - Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.

***

Tôi hình như đã đem lòng cảm mến một chàng trai, cậu ấy cứ như ánh nắng bình minh đẹp nhất chiếu rọi tâm hồn tôi và đem trái tim tôi đi mất. Lần đầu tiên gặp cậu ấy có lẽ là trùng hợp hay duyên số, chàng trai ấm áp như vậy nhưng lại rất cá tính. Cậu rất bị thầy cô để ý vì lúc nào cũng đi học trễ, nhởn nhơ rồi lại la cà, không tập trung. Tôi còn nhớ rõ lúc ấy là vào chiều tà, có lẽ cậu đi trễ quá nhiều lần nên thầy giám thị đã bắt cậu ở lại dọn dẹp tầng của giáo viên. Khoảnh khắc lướt ngang qua cậu ấy, tôi cảm nhận được một mùi hương bạc hà mát lạnh và sự năng động mà chỉ thấy riêng ở độ tuổi thiếu niên chúng tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy mình loạn mất một nhịp rồi và lưu luyến quay đầu lại nhìn cậu lướt qua tôi. Cứ như thế tôi cũng chẳng còn lần gặp mặt nào hữu ý như vậy nữa, dường như thế giới của chúng tôi luôn khác nhau. Ánh nắng và màn đêm, chỉ có thay phiên chứ không giao thoa...

Có thể nói, tính cách trầm lặng của tôi một phần cũng do môi trường mà tôi lớn lên. Gia đình tôi không khá giả mà chỉ tóm gọn là cố gắng từng ngày. Ngoài giờ học thì được bao nhiêu thời gian rảnh thì bấy nhiêu lần tôi chạy đi kiếm việc làm thêm. Từ nhân viên cửa hàng tiện lợi đến dạy kèm tại nhà, chỉ cần có thể kiếm thêm thu nhập thì tôi đều không bỏ qua. Nhiều lúc về đến nhà, tôi chỉ cảm thấy đôi vai mình nặng trĩu, mọi thứ có lẽ quá sức đối với "một đứa trẻ" như tôi. Ở các tuổi ăn học thì tôi lại cảm thấy hình như sự vô tư và hồn nhiên ấy chẳng còn sót lại dù chỉ một ít. Tôi học cách trưởng thành và lo cho cuộc sống của mình vì tôi biết ba mẹ tôi cũng chẳng thể lo được mãi cho tôi.

Nhưng cậu thì khác, sự hồn nhiên và thanh khiết trong ánh mắt cậu đã từng bước để tôi nhận ra chúng ta không cùng một lối đi. Cậu có ba mẹ lo cho từng cái, gia đình cậu lại làm ăn rất thuận buồm. Chính tất cả những điều đó làm cho tôi thấy tự ti và cũng có một chút mong ước, có lẽ nếu ba mẹ tôi cũng có được cơ hội như vậy thì tôi cũng sẽ là một đứa trẻ vô tư như cậu phải không?

Thấm thoát cũng tới gần kì thi đại học, nhà trường rất sát sao trong việc giảng dạy và bổ túc với mong muốn để các em học sinh mang lại thành tích tốt nhất. Lý do này vô tình lại là một sự thay đổi trong mối quan hệ giữa chúng tôi. Thầy chủ nhiệm nhờ tôi kèm cậu vì thầy tin tôi có thể làm tốt và khiến cho "tên giặc" đó quay đầu. Lúc nhận lời thầy, đầu óc tôi cứ mê man. Dường như cảm xúc vui có mà hồi hộp cũng có. Được gần người mình thích thì ai mà không mong muốn và tất nhiên là tôi cũng vậy.

Ngày đầu tiên chúng tôi đã hẹn nhau tại lớp học để thuận tiện cho cả hai. Lúc cậu ấy bước đến thì tôi lại lỡ ngủ gật mất. Làm thêm quá giờ khiến tôi dường như không còn kiểm soát được nổi giấc ngủ của mình. Bầu trời vẫn còn sáng và có thể nói là hơi chói nhưng không hiểu làm sao ngay khoảnh khắc ấy lại có một hình bóng chắn ngang tầm mắt tôi, mang theo một cơn gió nhẹ nhàng và mùi hương mà tôi yêu thích. Tôi vẫn còn mơ màng thì cậu đã cúi xuống và chúng tôi nhìn nhau trực diện. Cậu cười và hỏi tôi cứ ngủ nếu mệt, còn cậu sẽ đợi rồi đưa tôi về sau. Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.

Chúng tôi bắt đầu học và dường như tôi đã nhận ra một điều là cậu tiếp thu rất nhanh, ghi nhớ cũng như vậy. Điều đó làm tôi khó tin được vì sao một người có tài năng như vậy lại chưa thật sự cố gắng học. Cuối buổi học chúng tôi kết bạn và thêm số để tiện liên lạc. Từ ngày được biết đến là "đôi bạn cùng tiến" với cậu thì chúng tôi gắn bó gần như mọi lúc. Cứ hễ có thời gian thì lại học cùng nhau, đôi lúc mệt quá thì lại trò chuyện. Tôi đã nở nụ cười mà tôi nghĩ là đẹp nhất trong thanh xuân năm ấy, nụ cười thuộc riêng về tôi và cậu mà không có bất kì lo toan hay âu lo. Tôi hình như lại càng dấn sâu vào tình cảm này không lối thoát.

Thấm thoát cũng đã đến ngày bế giảng, chúng tôi tốt nghiệp rồi. Ai cũng cười rất vui vẻ và mong chờ cuộc sống trên giảng đường đại học. Ngày ăn liên hoan cuối năm hôm ấy, cậu đã tặng tôi một chiếc váy. Nó có màu trắng đan xen với chiếc nơ thắt bên eo. Lần đầu tiên tôi mặc một chiếc váy đẹp đến như vậy và cũng là lần đầu tiên tôi khao khát thứ tình cảm thuần khiết ấy đến như vậy. Chúng tôi cùng chụp hình, rồi lại trò chuyện và đến tối khi mọi thứ dần kết thúc. Tôi đã cảm thấy dường như thời gian quá nhanh rồi, có thể dừng lại mãi ngay khoảnh khắc này không? Cũng chẳng biết điều dũng cảm nào mà ngay vào lúc không gian ồn ào ngoài kia, tôi lại đặt lên má phải của cậu một cái thơm. Cậu ngạc nhiên quay sang nhìn tôi và dường như chẳng thể tin được nhưng tôi lại tỏ tình ngay vào lúc ấy.

Cả hai đều nhìn đối phương và tôi cảm giác tầm mắt lúc ấy của cậu cũng khóa chặt vào ánh mắt của tôi. Ngay lập tức tôi cảm giác có một lực kéo tôi về phía trước, tôi lao vào một vòng tay ấm áp và mùi hương quen thuộc lại tiến vào khứu giác khiến bả vai tôi run nhẹ lên. Cậu thì thầm vào tai tôi mà đến bây giờ tôi vẫn không bao giờ quên. Ba từ ấy nhẹ nhàng nhưng lại chạm nhẹ vào trái tim và khắc sâu đến tận bây giờ. "Tớ thích cậu"...

Chúng tôi đã cố gắng nỗ lực để cùng nhau vượt qua tất cả và bỏ qua mọi trở ngại về gia thế hay tính cách. Tôi và anh ấy đã lấy nhau vào một ngày mùa hè đẹp nhất của tháng 5...

© Âu Dương - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nếu Đó Là Tình Yêu Sai Trái, Xin Hãy Từ Bỏ | Radio Tâm Sự

Âu Dương

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top