Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nghe như tình yêu

2024-11-14 18:25

Tác giả: Âu Dương


blogradio.vn - Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.

***

Tôi hình như đã đem lòng cảm mến một chàng trai, cậu ấy cứ như ánh nắng bình minh đẹp nhất chiếu rọi tâm hồn tôi và đem trái tim tôi đi mất. Lần đầu tiên gặp cậu ấy có lẽ là trùng hợp hay duyên số, chàng trai ấm áp như vậy nhưng lại rất cá tính. Cậu rất bị thầy cô để ý vì lúc nào cũng đi học trễ, nhởn nhơ rồi lại la cà, không tập trung. Tôi còn nhớ rõ lúc ấy là vào chiều tà, có lẽ cậu đi trễ quá nhiều lần nên thầy giám thị đã bắt cậu ở lại dọn dẹp tầng của giáo viên. Khoảnh khắc lướt ngang qua cậu ấy, tôi cảm nhận được một mùi hương bạc hà mát lạnh và sự năng động mà chỉ thấy riêng ở độ tuổi thiếu niên chúng tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy mình loạn mất một nhịp rồi và lưu luyến quay đầu lại nhìn cậu lướt qua tôi. Cứ như thế tôi cũng chẳng còn lần gặp mặt nào hữu ý như vậy nữa, dường như thế giới của chúng tôi luôn khác nhau. Ánh nắng và màn đêm, chỉ có thay phiên chứ không giao thoa...

Có thể nói, tính cách trầm lặng của tôi một phần cũng do môi trường mà tôi lớn lên. Gia đình tôi không khá giả mà chỉ tóm gọn là cố gắng từng ngày. Ngoài giờ học thì được bao nhiêu thời gian rảnh thì bấy nhiêu lần tôi chạy đi kiếm việc làm thêm. Từ nhân viên cửa hàng tiện lợi đến dạy kèm tại nhà, chỉ cần có thể kiếm thêm thu nhập thì tôi đều không bỏ qua. Nhiều lúc về đến nhà, tôi chỉ cảm thấy đôi vai mình nặng trĩu, mọi thứ có lẽ quá sức đối với "một đứa trẻ" như tôi. Ở các tuổi ăn học thì tôi lại cảm thấy hình như sự vô tư và hồn nhiên ấy chẳng còn sót lại dù chỉ một ít. Tôi học cách trưởng thành và lo cho cuộc sống của mình vì tôi biết ba mẹ tôi cũng chẳng thể lo được mãi cho tôi.

Nhưng cậu thì khác, sự hồn nhiên và thanh khiết trong ánh mắt cậu đã từng bước để tôi nhận ra chúng ta không cùng một lối đi. Cậu có ba mẹ lo cho từng cái, gia đình cậu lại làm ăn rất thuận buồm. Chính tất cả những điều đó làm cho tôi thấy tự ti và cũng có một chút mong ước, có lẽ nếu ba mẹ tôi cũng có được cơ hội như vậy thì tôi cũng sẽ là một đứa trẻ vô tư như cậu phải không?

Thấm thoát cũng tới gần kì thi đại học, nhà trường rất sát sao trong việc giảng dạy và bổ túc với mong muốn để các em học sinh mang lại thành tích tốt nhất. Lý do này vô tình lại là một sự thay đổi trong mối quan hệ giữa chúng tôi. Thầy chủ nhiệm nhờ tôi kèm cậu vì thầy tin tôi có thể làm tốt và khiến cho "tên giặc" đó quay đầu. Lúc nhận lời thầy, đầu óc tôi cứ mê man. Dường như cảm xúc vui có mà hồi hộp cũng có. Được gần người mình thích thì ai mà không mong muốn và tất nhiên là tôi cũng vậy.

Ngày đầu tiên chúng tôi đã hẹn nhau tại lớp học để thuận tiện cho cả hai. Lúc cậu ấy bước đến thì tôi lại lỡ ngủ gật mất. Làm thêm quá giờ khiến tôi dường như không còn kiểm soát được nổi giấc ngủ của mình. Bầu trời vẫn còn sáng và có thể nói là hơi chói nhưng không hiểu làm sao ngay khoảnh khắc ấy lại có một hình bóng chắn ngang tầm mắt tôi, mang theo một cơn gió nhẹ nhàng và mùi hương mà tôi yêu thích. Tôi vẫn còn mơ màng thì cậu đã cúi xuống và chúng tôi nhìn nhau trực diện. Cậu cười và hỏi tôi cứ ngủ nếu mệt, còn cậu sẽ đợi rồi đưa tôi về sau. Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.

Chúng tôi bắt đầu học và dường như tôi đã nhận ra một điều là cậu tiếp thu rất nhanh, ghi nhớ cũng như vậy. Điều đó làm tôi khó tin được vì sao một người có tài năng như vậy lại chưa thật sự cố gắng học. Cuối buổi học chúng tôi kết bạn và thêm số để tiện liên lạc. Từ ngày được biết đến là "đôi bạn cùng tiến" với cậu thì chúng tôi gắn bó gần như mọi lúc. Cứ hễ có thời gian thì lại học cùng nhau, đôi lúc mệt quá thì lại trò chuyện. Tôi đã nở nụ cười mà tôi nghĩ là đẹp nhất trong thanh xuân năm ấy, nụ cười thuộc riêng về tôi và cậu mà không có bất kì lo toan hay âu lo. Tôi hình như lại càng dấn sâu vào tình cảm này không lối thoát.

Thấm thoát cũng đã đến ngày bế giảng, chúng tôi tốt nghiệp rồi. Ai cũng cười rất vui vẻ và mong chờ cuộc sống trên giảng đường đại học. Ngày ăn liên hoan cuối năm hôm ấy, cậu đã tặng tôi một chiếc váy. Nó có màu trắng đan xen với chiếc nơ thắt bên eo. Lần đầu tiên tôi mặc một chiếc váy đẹp đến như vậy và cũng là lần đầu tiên tôi khao khát thứ tình cảm thuần khiết ấy đến như vậy. Chúng tôi cùng chụp hình, rồi lại trò chuyện và đến tối khi mọi thứ dần kết thúc. Tôi đã cảm thấy dường như thời gian quá nhanh rồi, có thể dừng lại mãi ngay khoảnh khắc này không? Cũng chẳng biết điều dũng cảm nào mà ngay vào lúc không gian ồn ào ngoài kia, tôi lại đặt lên má phải của cậu một cái thơm. Cậu ngạc nhiên quay sang nhìn tôi và dường như chẳng thể tin được nhưng tôi lại tỏ tình ngay vào lúc ấy.

Cả hai đều nhìn đối phương và tôi cảm giác tầm mắt lúc ấy của cậu cũng khóa chặt vào ánh mắt của tôi. Ngay lập tức tôi cảm giác có một lực kéo tôi về phía trước, tôi lao vào một vòng tay ấm áp và mùi hương quen thuộc lại tiến vào khứu giác khiến bả vai tôi run nhẹ lên. Cậu thì thầm vào tai tôi mà đến bây giờ tôi vẫn không bao giờ quên. Ba từ ấy nhẹ nhàng nhưng lại chạm nhẹ vào trái tim và khắc sâu đến tận bây giờ. "Tớ thích cậu"...

Chúng tôi đã cố gắng nỗ lực để cùng nhau vượt qua tất cả và bỏ qua mọi trở ngại về gia thế hay tính cách. Tôi và anh ấy đã lấy nhau vào một ngày mùa hè đẹp nhất của tháng 5...

© Âu Dương - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nếu Đó Là Tình Yêu Sai Trái, Xin Hãy Từ Bỏ | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

Tan hợp

Tan hợp

Trong thoáng chốc, ánh mắt ta chạm nhau, anh có hay tim em lạc nhịp. Đèn đường phả lấp, em thấy anh quay mặt đi, rồi rất lâu sao đó, anh ngược về phía em.

back to top