Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa loa kèn đẹp nhất

2022-05-05 01:25

Tác giả: Cow


blogradio.vn - Có ai đã từng nói với em chưa, rằng mùa hoa loa kèn rất đẹp?

***

Tiếng mưa lách tách hòa vào cái hơi lạnh băng giá làm co rút con tim, khiến một con người vốn đã đông cứng mọi cảm xúc cũng cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo. Một mình giữa căn phòng nhỏ thật lẻ loi, tôi lại thấy nhớ anh, nhớ da diết đến đớn đau, quặn thắt...Tôi ngồi đây, lặng lẽ nhìn từng giọt nước gột rửa cõi lòng, mặc cho bóng tối cứ ngày một ăn mòn quặn từng thớ thịt sâu khoắm.

Tôi đã yêu thầy giáo của mình. Tôi yêu anh, yêu cái dáng vẻ ôn hòa nhẹ nhàng mà rắn rỏi khi đứng trên bục giảng, ánh mắt dịu dàng của anh cùng gương mặt mềm mại đó luôn khiến tôi xao xuyến không rời. Tôi cũng thường thắc mắc tự hỏi, tại sao ông thầy già khúm đó lại có thể trẻ đẹp được hay vậy trời? 

Người ta thường hay bảo, vẻ đẹp nằm ngay trong ánh mắt của kẻ si tình là như thế? Anh trong tôi luôn hoàn mĩ, đẹp đẽ rạng ngời và cũng xa vời đến mức không cách nào với tới. Một cô gái gãy chân không thể nào di chuyển nếu không có xe lăn, một thầy giáo đã ly hôn gần 4 năm, vậy mà tình yêu lại nảy nở giữa hai con người ở hai lằn ranh cách biệt. 

Anh kể cho tôi nghe, đó là cuộc hôn nhân do bố anh quyết định, anh đã từ chối nhưng vì gia đình phản đối gay gắt nên cuối cùng phải thuận tình nghe theo, và rồi nó lại tan vỡ không lý do như cách nó bắt đầu. Anh đã thấy rất mệt khi phải cố gò mình vào một cuộc sống mà anh không muốn, nếu anh không thể nào mang lại hạnh phúc, thì ở cạnh nhau chỉ làm phí phạm đi tuổi xuân đáng sống của vợ mình. Anh ấy đã không yêu ai sau ly hôn, cho đến khi gặp tôi.  

yen_2

- Anh đã từng một lần đổ vỡ, không biết chắc rằng tình yêu này sẽ đi đến đâu, chỉ có thể dám hứa với em, anh sẽ chăm sóc cho em thật tốt.

Như một ông già và một đứa trẻ, anh cao hơn tôi hai cái đầu, nhưng ông già đó không cứng ngắc, lỗi thời mà ngược lại rất yêu thương, chiều chuộng mọi tật xấu của tôi. Anh thương tôi, nhưng cũng không để tôi vì quá nuông chiều mà sinh hư, ở cạnh tôi thì dịu dàng nhắc nhở, khuyên tôi học hành, nhưng khi đến lớp thì vô cùng nghiêm khắc, lạnh lùng. Có lẽ vì vậy mà tôi toàn bị rớt môn của anh. 

Sau vài lần bị anh cốc đầu và hướng dẫn bài lại, tôi đã cố gắng chăm chỉ để qua môn, thậm chí còn quyết tâm giành học bổng cho bằng được, bởi tôi biết chỉ khi tôi trở nên tốt hơn tôi mới có thể duy trì được tình yêu của mình. Cứ mỗi chiều không có tiết, anh sẽ lại đạp chiếc xe cà tàng và cầm một bó hoa cỏ vừa mới hái đến trường đón tôi. 

Những hôm cuối tuần, anh đến nhà kèm tôi môn toán, mặc dù tôi ngốc đến mức anh giảng mãi cũng chẳng nuốt trôi chữ nào, nhưng anh vẫn nhẫn nại, dịu dàng giúp tôi học. Ngày ngày chúng tôi cùng nhau đến thư viện chọn sách, anh soạn bài giảng còn tôi đọc sách, anh ngâm thơ, tôi bình phẩm, tôi đàn, anh lắng nghe, chúng tôi cứ thế trải qua những ngày tháng bình dị, nhẹ nhàng. Không vồ vã, vội vàng, cuồng nhiệt như những cặp đôi khác yêu nhau, anh và tôi chỉ gặp nhau trò chuyện, hỏi thăm nhau, chỉ cần lặng lẽ ngồi đó, đôi bàn tay nắm chặt nhau, nhìn nhau nở nụ cười cũng đủ làm lòng tôi đong đầy dòng chảy ấm nóng.

- Hôm nay em thế nào, bài tập đã làm hết chưa?

- Bài khó quá, em vẫn đang cố gắng.

- Thế thì chuẩn bị tinh thần đi, em sẽ khó qua môn của anh đấy.

- Anh đã khỏi ốm chưa, mai em mang ít thuốc cho anh nhé.

- Sao em gầy rạc thế này, mai anh mang đậu đỏ với thịt bò sang nhà xin cô nấu cháo cho em ăn.

Chúng tôi đã lén lút quen nhau bởi vì chuyện tình cảm của một thầy giáo đã ly hôn với một cô sinh viên chênh nhau gần hai mươi tuổi vốn không được hoan nghênh trong trường học.

khieu_-_vu_1  

Đối với gia đình đó là sự sỉ nhục, đối với xã hội đó lại là vô đạo đức, nhưng đối với chúng tôi đó chỉ là thứ tình cảm trong sáng giữa hai con người. Chúng tôi yêu nhau có gì sai? Chúng tôi đã làm gì để gia đình, người thân, bạn bè phải mất mặt hay chưa? Chúng tôi có vi phạm pháp luật không, có vượt ngoài vòng giáo lý và đi ngược với nhân phẩm con người hay không? Tình yêu đó đã sai ở đâu? 

Nó đã sai vì tồn tại ở một xã hội mà không nơi nào chứa chấp nó...

- Hạ này...

Anh cười không nói. Anh thích gọi tên tôi, gọi mãi, gọi mãi có lúc tôi phát cáu, nhưng rồi anh khẽ bảo:

- Gọi tên em để biết rằng em vẫn luôn bên anh.

Anh đã rất cô đơn, anh đã rất sợ hãi, anh ám ảnh với cuộc hôn nhân tội lỗi vì nó mà gây cú sốc khiến cho bố mất, anh oằn oại với cuộc sống mình không thích, chán ghét cuộc đời toàn sắp đặt.

Người ta thường hay nói, đời người luôn đan xen giữa bi ai và hạnh phúc, nhưng chính tôi cũng không ngờ cái giá của hạnh phúc đó lại đắt đỏ đến mức như vậy. Mọi người bắt đầu đồn đoán tôi và anh, chuyện chúng tôi quen nhau trở thành một đề tài "hot" được bàn tán khắp nơi, "chuyện tình chú cháu", "trâu già gặm cỏ non" và còn tệ hại hơn khi có những tin "quen với thầy để sau này kéo điểm à", "muốn qua môn nên cặp kè thầy giáo". 

Tin đồn này lan rộng cả trường, người ta nói ra nói vào không ngớt, thậm chí còn dùng hình ảnh để bêu rếu những chuyện vô căn cứ lên mạng xã hội để tạo trend, biết bao lời miệt thị chê trách chửi rủa chúng tôi, vô đạo đức cũng có, không có phẩm chất làm người cũng có, bất cứ thứ gì làm con người ta thỏa mãn trí tưởng tượng của mình người ta đều dồn vào tôi với anh.

tinh_-_co

Chúng tôi có quyền giải thích không, có được phép biện minh cho mình không? Nhưng rồi ai sẽ tin, ai sẽ quan tâm tới điều đó, cái họ cần là sự thật đằng sau hay là cái thú vui muốn vùi dập, chà đạp lên người khác? Có ai để yên cho chúng tôi chưa, có ai đặt bản thân mình vào chúng tôi mà thấu hiểu chưa? Ngay cả việc chúng tôi cố lờ đi và bình thản sống cũng cảm thấy quá nặng nề, cực nhọc.

Kết thúc cho trò vui của họ lại là hậu quả tai hại mà chúng tôi buộc phải gánh lấy, anh bị nhà trường kỉ luật, tôi bị đình chỉ học.

Mẹ anh nôn nóng tìm cho anh một đối tượng kết hôn, bởi bà cũng lớn tuổi nên lòng luôn mong con trai sớm tìm được một gia đình hạnh phúc và cũng một phần muốn những tin đồn nhanh chóng lắng xuống để anh tiếp tục dự định du học. Và bà không chấp nhận tôi, người mà bà muốn anh lấy lại chính là chị gái của tôi - là đồng nghiệp dạy cùng với anh. Cuộc cãi vã kéo dài trong 3 tiếng.

- Cả đời này con sẽ không lấy ai ngoài Hạ. 

- Mày có điên không khi thầy giáo lại đi lấy học trò mình, đã thế nó lại còn què quặt, mày định dành cả đời để chăm người khuyết tật à?

- Con yêu Hạ thì có gì là sai hả mẹ?

- Yêu một đứa đáng tuổi con mày? Mày dạy nó học chứ không phải là dạy nó yêu mày? Mày yêu nó hay là đang thương hại nó? Muốn lấy ai thì lấy, nếu muốn tao chết như bố của mày năm đó, thì cứ việc mà lấy nó.

Mẹ anh đã đến gặp tôi, bà không nói gì nhiều, bà lặng lẽ đưa tôi tấm thiệp với vân hoa hồng đỏ chói, là thiệp cưới.

hen_-90

- Để cho chị cô với anh cô được sống hạnh phúc đi. Đừng đẩy cuộc đời nó vào ngõ cụt chỉ vì cô. Cô có biết là người ta đang xì xào, cười cợt vì cái chuyện tình yêu của cô đấy. Nó sắp phải ra nước ngoài nghiên cứu một số dự án. Cô nên tập trung vào việc học của mình thì hơn. Nếu có thể, hôm lễ cưới đừng nên đến.

Tôi không gọi được cho anh, chị tôi cười bảo anh đang chuẩn bị cưới nên bận rộn lắm. Tôi cười với chị, cùng chị chọn váy cưới và trang sức. Chị là một người phụ nữ trách nhiệm, vừa xinh đẹp vừa tài năng và chị nói với tôi, chị yêu anh nhiều lắm. Một kẻ như tôi ở bên anh sẽ khiến anh ngày một mệt mỏi, để anh phải chăm sóc cho một đứa bại liệt chẳng phải là quá phí phạm tiền đồ của anh hay sao, để anh phải chấp nhận sự bàn tán xôn xao của cả trường học liệu có phải là cách tốt? 

Chiếc váy cưới mà tôi hằng ao ước được khoác lên đi bên cạnh anh, giờ đây tôi sẽ giúp người con gái khác thực hiện điều đó. Tôi không muốn khiến anh khó xử, càng không muốn anh phải lựa chọn giữa gia đình và tôi, càng không muốn những lời đàm tiếu về tình yêu của chúng tôi. Tình yêu đó là thứ duy nhất mà tôi muốn bảo vệ. Em có thể chịu được, anh cũng có thể chịu được, nhưng nếu cứ chịu đựng trong cái hố sâu đó thì cả em và anh vĩnh viễn sẽ thoi thóp, chết ngạt trong cái lồng đày đọa của xã hội. Anh phải hạnh phúc, không được vì em nữa.

Lễ cưới diễn ra, tôi đã không đến dự, tôi nói dối mẹ là vì sức khỏe không ổn nên không thể đến. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều, tôi gào lên và vò xù mái tóc, đau đớn và khó chịu. Anh không còn là của tôi nữa, anh là của người khác mất rồi, từ nay sẽ không còn ai dịu dàng quan tâm tôi như anh.

Anh nhờ một người bạn gửi cho tôi hộp quà, bên trong là một tấm giấy giới thiệu nhập học Mỹ kèm theo một số tài liệu, một chiếc nhẫn cưới với lời nhắn nhủ "Quà mừng tuổi Hạ" được dán tỉ mỉ trên hộp.

yeu_89

Tôi mơ màng trong căn phòng tối hẹp chợt giật mình thấy anh mỉm cười nhìn tôi:

- Em đã đói chưa? Ăn gì không em, anh nấu cháo đậu đỏ cho em nhé?

Nhưng anh ơi sao thân anh lạnh toát, là trái tim đã ngừng đập hay cơ thể đã tan nát tựa khi nào, anh đã tan biến mất rồi, còn vương lại mùi hương và hơi thở âm ấm. Đến giây phút cuối cùng, anh vẫn muốn được ở cùng em.

Tôi hét toáng lên trong đêm khuya, mẹ vội vàng chạy đến ôm chặt tôi vào lòng. Mẹ ơi anh đâu rồi, sao anh không ở lại với con, sao anh bỏ con đi, con biết phải làm thế nào.

- Mẹ ơi...

Anh mất rồi. Chị tìm được anh trong thư viện trường, trên tay vẫn luôn nắm chặt một chiếc nhẫn.

Tang lễ vào đúng ngay ngày sinh nhật tôi, hôm đó trời mưa lớn, liệu anh đang khóc hay chính cõi lòng tôi? Trước đó anh và chị đã cãi nhau, chị nói rằng nếu anh không đồng ý cưới chị, chị nhất định sẽ không để yên cho tôi tiếp tục học.

Hôn nhân là chuyện của cả một đời người, nhưng ngay cả đến quyền được lựa chọn yêu ai, ở bên ai hay thậm chí là một cuộc sống như thế nào anh cũng không có. Bước chân anh đi đều do cha mẹ định sẵn sắp xếp, tình yêu anh vun đắp xây dựng do định kiến xã hội mà vỡ vụn tan tành. Yêu vì yêu thôi, nếu không gây rắc rối hay có hành vi đồi truỵ đáng lên án thì xin hãy đừng ngăn cấm, bỡn cợt, cười chê mà đẩy họ đến chỗ khốn cùng.

ben_-_em_12

- Có ai đã từng nói với em chưa, rằng mùa hoa loa kèn rất đẹp?

Người con trai năm ấy tôi yêu, là anh trai, là gia đình, là nhà và là chỗ dựa để tôi cố gắng. Anh đã giữ đúng lời hứa sẽ chăm sóc em, dù là chút hơi thở, chút linh hồn nhỏ nhoi.

Gửi lại mộ phần anh một bó hoa loa kèn trắng - hoa của tháng 4, là tháng sinh của em đấy.

- Anh ơi, Hạ sẽ học thật giỏi để trở thành một bác sĩ tốt chữa bệnh cho nhiều người.

- Chẳng phải em đang làm điều đó hay sao?

- Ơ, em đã cứu chữa được cho ai đâu?

- Em đã cứu sống và chữa lành cho cuộc đời anh.

© Cow - blogradio.vn

Xem thêm: Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối | Radio Tình yêu

Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối | Radio Tình yêu

Cow

Cuộc sống không phải là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, nhưng nếu dùng trái tim khi đọc tiểu thuyết ngôn tình để nhìn cuộc sống, chẳng phải sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều không?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top