Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa bằng lăng

2024-04-21 16:55

Tác giả:


blogradio.vn - Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

***

Không biết có phải là Ánh Nguyệt rất yêu hoa bằng lăng hay không mà tình yêu của cô, mối tình của cô được mọi người gọi là tình yêu mùa bằng lăng.

Ánh Nguyệt đang đứng ở bến xe, đây là chuyến xe cuối cùng của đợt nghỉ lễ này nên mọi người gần như đã dồn hết về đây, ai cũng mong mau mau được lên xe để được có mặt tại nhà rồi cùng đón lễ với những người thân của mình. Ánh Nguyệt nhìn các đoàn xe cứ nỗi đuôi nhau và có lẽ chiếc xe nào cũng chật kín người trên đó, cô nhìn lại làn nữa cho chắc chắn về chiếc xe của mình rồi nhanh nhẹn bước lên. Sau khi người phụ việc trên xe kiểm tra vé và hướng dẫn cô chỗ ngồi thì Ánh Nguyệt mới thong thả phóng tầm mắt nhìn ra bên ngoài xe. Có lẽ lúc này cô mới được thư thả để thở một chút và được nhìn ngắm mọi người cũng như cảnh vật của thành phố trong không khí rất náo nức của những ngày lễ lớn như này.

Ánh mắt cô bất chợt nhìn lại phía cửa xe, có một cô gái còn khá trẻ và khá xinh xắn vừa bước lên. Tay cô ấy đang ôm một bó hoa bằng lăng khá lớn, loài hoa mà Ánh Nguyệt rất yêu đây mà, sao lại trùng hợp như vậy chứ. Rồi cô vừa ngả người trên cái ghế thật êm và dường như không còn chú ý nữa đến mọi người mọi vật xung quanh, Ánh Nguyệt chìm đắm vào ký ức của riêng cô, của tình yêu thật đẹp của anh và cô, vậy mà cũng đã nhiều năm trôi qua rồi.

Anh và cô quen nhau cũng trong một mùa bằng lăng đang nở rộ. Đó là một đợt học tập trung, một khóa học huấn luyện và nâng cao trình độ được tổ chức cho những chiến sĩ công an trong ngành. Và cô, một cô gái, một chiến sĩ công an chuyên trách về vấn đề giấy tờ còn anh cũng vậy, một chiến sĩ công an chuyên về lĩnh vực quản lý người nước ngoài, họ cùng gặp nhau trong lớp học kéo dài cũng mười ngày. Một thời gian tuy ngắn ngủi nhưng đó là lần đầu tiên là cột mốc cho tình yêu của họ sau này nên cô nhớ mãi, và cô cũng nhớ mãi con đường rợp những khóm hoa bằng lăng làm bật lên một màu tím trong sáng đến nao long. Con đường mà anh và cô đã cùng dạo bộ trong suốt khóa huấn luyện đó, rồi anh đã nói lời muốn được làm quen với cô.

Đó là giờ ăn trưa của mọi người trong khóa học, cô đang loay hoay vừa ngồi xuống thì anh đến bên cạnh và cất tiếng:

- Chào em, anh là Trung, anh muốn được làm quen với em.

Sau đó cô biết vì sao anh lại chủ động như vậy, vì hôm trước sau khi học xong mọi người có tổ chức văn nghệ để gây không khí cho lớp học, rồi có người giới thiệu tên cô. Khi cô hát xong thì mọi người đã vỗ tay vang dội, chắc nhờ vậy nên anh biết, vì lớp học rất đông có đến cả trăm người. Còn cô thì lại rất ấn tượng với anh ngay lần đầu đó, cảm nhận của một chiến sĩ đã xông pha công việc và nhiệm vụ nhiều năm nên cô biết anh là một người rất thẳng thắn, rất mạnh mẽ và yêu ghét dứt khoát rõ ràng. Anh đã làm quen với cô rất đơn giản và rất nhanh như vậy, rồi chiều nào họ cũng đi dạo bộ cùng nhau trên con đường đó, một con đường sát với địa điểm lớp học mà toàn là những khóm bằng lăng tim tím hai bên đường. Càng làm cô cứ nhớ đến con đường của nhà cô, cũng đầy những khóm bằng lăng như thế, đến nỗi nhiều người đã đặt tên cho con đường là con đường bằng lăng, có người còn gọi là con đường tím. Nghe rất ngộ nhưng cô lại thấy rất yêu.

Đó là mùa bằng lăng đầu tiên họ quen nhau, là mùa bằng lăng anh ngỏ lời muốn được quen cô. Mà khi họ tạm biệt vì đã xong khóa học để về nhà thì anh đã hỏi cô như này:

- Em đã có ai chưa?

Cô hiểu ngay anh muốn hỏi gì nên cô đã cười:

- Em là người theo chủ nghĩa độc thân, em chỉ muốn tập trung cho công việc thôi anh.

Có lẽ vì vậy mà cuộc theo đuổi và chinh phục cô của anh đã kéo dài thêm đến mấy mùa bằng lăng sau đó.

Đến mùa bằng lăng thứ hai là anh ngỏ lời yêu cô.

Cô thấy rất kỳ lạ là tình yêu của anh và cô dường như luôn rực lên và luôn có những bông hoa bằng lăng làm chứng vậy. Vì cứ những lần anh xuống thăm cô, nhà anh ở một vùng cao nguyên còn cô sống ở một vùng đồng bằng, thì luôn luôn là đúng vào dịp những khóm hoa bằng lăng lại đua nhau nở rộ. Rồi dường như chúng cũng hiểu cho sự cố gắng và tình yêu chân thành của anh dành cho cô nên chúng luôn nở ra như để đón chào anh vậy, như để thầm nói với anh là chúng tôi ủng hộ anh và chúc phúc cho anh, anh hãy biết giữ chặt lấy cô ấy.

Anh nói lời yêu cô trong một mùa bằng lăng như thế, và cô nghe như tim mình bị lạc mất đi nhịp thở. Cô biết trước sau gì anh cũng sẽ nói nhưng cô vẫn thấy bất ngờ và hạnh phúc. Cô biết hạnh phúc đã gõ đúng cửa lòng cô, và cô đã tìm được một bến đỗ thật sự rồi, nếu cô lắc đầu thì đó sẽ là một sự ngu ngốc nhất.

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

Đến mùa bằng lăng thứ ba thì anh ngỏ lời thương cô, anh nói vì nhiệm vụ anh còn phải di chuyển khắp nơi và còn nhiều công việc bộn bề, anh biết cô cũng đang vùi đầu với nhiều công việc. Anh nói bây giờ là anh thương cô và anh đã mơ đến một ngôi nhà chung cho hai đứa, anh đã mơ đến những đứa con chung của anh và cô sau này. Còn cô chỉ bồi hồi xúc động và lần nào được gặp anh cũng vậy, cô cũng thấy như mình được tiếp thêm sức lực, được có thêm thật nhiều sức mạnh, có trộn lẫn những hạnh phúc không lời trong đó, để rồi khi anh tạm biệt cô là cả hai đều thấy nhớ mong da diết.

Những bông hoa bằng lăng cứ theo năm tháng vẫn luôn ở đó, như đợi chờ như, muốn được hỏi cô, muốn được nhìn cô mỗi ngày và chờ mong một niềm vui thật lớn của cô sẽ đến. Cô nghĩ là sau này nếu có một ngày vui đó thì những bông hoa bằng lăng kia sẽ làm bạn cùng anh cùng cô, cùng cô dâu chú rễ trong đám cưới. Cô sẽ ôm vào lòng thật nhiều bằng lăng để chụp hình và sẽ nói cùng mọi người đó là những minh chứng dễ thương nhất, chung thủy nhất cho tình yêu của anh và cô.

Đến mùa bằng lăng thứ tư thì anh ngỏ lời muốn cưới cô. Vậy là họ đã rất gần với hạnh phúc, họ đã rất gần với con đường đi cùng nhau ở cái đích cuối cùng cho một lứa đôi, được cùng mỉm cười và tay trong tay bên nhau đầy trìu mến. Rồi anh lo việc chuyển công tác về đây để sống với cô, vì ngày đó công việc chuyển xuống thì dễ dàng hơn là cô chuyển lên và ba mẹ anh cũng đồng ý. Rồi ba mẹ cô cũng rất vui vì con gái có lập gia đình nhưng vẫn sống cùng ba mẹ, vì cô là con một và nguyên một ngôi nhà rất rộng nên anh và cô không phải lo chuyện nhà cửa.

Ai cũng chúc mừng cho hạnh phúc của họ, mà cứ mỗi lần nghĩ lại cô đều thấy hạnh phúc như mới vừa ngày hôm qua, là anh lo những công việc cho đám cưới còn cô cũng vậy. Mà vì hai đứa ở xa nhau nên anh phải xuống mấy lần để cùng thống nhất nhiều việc, rồi hai đứa cùng hồi hộp chờ đợi ngày vui của mình đang đến rất gần từng ngày một. Giai đoạn đó cũng đến bốn năm tháng, là tất cả mọi việc được chuẩn bị xong xuôi cho một đám cưới ấm cúng nhất và đơn giản nhất, vì cô thích vậy.

Mùa bằng lăng thứ năm là đúng ngày anh nắm chặt tay cô bước lên xe cô dâu chú rể, là ngày cô rạng ngời trong chiếc váy trắng tinh khiết của một cô dâu. Trong bao nhiêu lời chúc mừng tưng bừng rộn rã nhất của bao người xung quanh, ai cũng nói cô là cô dâu xinh đẹp nhất và đặc biệt nhất. Họ nói chưa thấy một cô dâu nào ôm hoa bằng lăng trong ngày rước dâu, và họ còn nói những bông hoa bằng lăng cứ như muốn nói cứ như muốn hát vang lên bài hát chúc mừng hạnh phúc cho họ.

Ánh Nguyệt nhắm mắt lại, trong cô giờ đây là ngập tràn những ký ức về anh về cô về tình yêu đẹp thật đẹp của họ như vậy. Qua bao nhiêu mùa bằng lăng yêu thương, rồi họ đã hạnh phúc càng hạnh phúc hơn khi đón con trai đầu long. Bây giờ bé đang đi mẫu giáo và chắc giờ này đang sốt ruột chờ mẹ về, và cả anh cũng vậy. Trong một thoáng Ánh Nguyệt muốn có một đôi cánh để bay ngay về bên hai ba con. Cô tin là ngày mai cả nhà sẽ được ngồi cùng nhau bên mâm cơm quen thuộc, cô sẽ âu yếm nghe con trai bi bô những câu chuyện ngỗ nghĩnh nhất của lớp học của các bạn của con. Và anh sẽ luôn như vậy, sẽ vuốt tóc cô một cách trìu mến và yêu thương nhất.

Ánh Nguyệt nghe trong lòng một cảm giác thật nôn nao, cô biết lát nữa bước vào nhà sẽ là những bông hoa bằng lăng trên cái bàn ở phòng khách sẽ mỉm cười chào đón cô trước vì anh biết cô rất yêu bằng lăng.

Ánh Nguyệt nhìn hai bên đường, bỗng nhiên cô ước ao nếu cô là một nhà văn cô sẽ viết về tình yêu của anh và cô, một tình yêu của mùa bằng lăng. Một tình yêu và cả một cuộc sống chung sau này luôn có sự hiện diện của những bông hoa tím tím, bé xíu mà vô cùng sống động và chan hòa tình người tình yêu thương.

Cô nhìn qua phía cô gái lúc nãy, những bông hoa bằng lăng cũng đang nhìn lại cô, bất giác, cô và cả chúng, những bông hoa bằng lăng rất quen mà rất lạ kia, cùng cười lên.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nếu Thời Gian Có Quay Trở Lại | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top