Món quà đó, có phải là chính cậu không?
2021-07-18 01:25
Tác giả:
Hải Vũ
blogradio.vn - Cậu ấy nói khi ngày ấy đến, sẽ có người đưa cho tôi một món quà, chỉ chiếc chìa khóa này mới mở ra được. Đã từng vừa cười, vừa khóc ôm chiếc chìa khóa trong suốt nửa năm, tôi thật muốn hỏi một câu “Món quà đó, có phải là chính cậu không?”.
***
Một đứa trẻ bị bắt nạt, gia đình gặp biến cố, lại còn không biết cách đối nhân xử như tôi thì khi ấy, cậu quả thật như cái tên, là “Nhật”, là mặt trời, cũng là ánh nắng của tôi. Cho nên đứa trẻ dại khờ này năm 15 tuổi mang món đồ trân quý nhất đem tặng cho cậu, lần đầu tiên biết nói ra lời thương của mình. Không ngoài dự đoán bị từ chối, tôi buồn cười nhớ lại mình đã đọc nhiều lần bức thư của cậu trong nước mắt, mà đến giờ chỉ còn nhớ, hình như ngày ấy cậu đã gọi tôi là phù thủy bạch tuộc, cũng là chữ ký ngốc nghếch của chính tôi trên bức thư tình năm nào.
Chúng ta học cùng một lớp học thêm. Những tuần đầu tiên cứ mãi dõi theo bóng lưng của cậu cười nói cùng bạn bè mình, tôi đột nhiên muốn cùng họ làm bạn, để rồi được quang minh chính đại bước đến bên cạnh cậu, là một phần làm nên nụ cười ấm áp ấy. Cho nên chúng ta cuối cùng cũng trở thành bạn cùng bàn, những viên kẹo và chiếc bánh quy nhỏ, những mẩu chuyện rầm rì kể cho nhau nghe nơi bàn học ở góc lớp, làm cô gái 16 tuổi thêm một lần quyết tâm tỏ tình. Cái xoa đầu cùng với lời từ chối ngày ấy làm tôi không phân biệt được nhịp đập mạnh mẽ đến nhói đau là vì ấm áp hay vì tổn thương.
Không tự biết nhịp tim đập loạn của mình là vì quá thích cậu, cũng không biết rằng khi đó, cậu đã có người mình thương. Ở tuổi 17 và ba năm đơn phương, tôi không khỏi ghen tị với cô bé được cậu bảo vệ trong vòng tay của mình. Tôi chủ động tránh xa cậu, đè nén tình cảm của mình để bản thân không trở thành kẻ phá hoại. Tôi ngây thơ cứ nghĩ, cậu yêu rồi thì sẽ đi cùng cô ấy đến cuối đời. Mãi đến khi cậu cùng cô bé ấy chia tay, gặp lại cậu trong sân trường giờ giải lao, cậu bày tỏ.
"Mình độc thân rồi".
Những lời ấy làm tôi sống lại nhiệt huyết muốn theo bước chân cậu, cùng sóng vai nhau bước tiếp trên quãng đường còn lại. Lần này cậu không từ chối nữa, cũng không nói đồng ý, chỉ là trong buổi tiệc chia tay bạn bè cũ, cho tôi một chút dựa dẫm, để mặc tôi ngủ trên vai cậu, rồi đặt lên trán tôi một nụ hôn rất nhẹ. Nhiều năm qua, tôi thật sự muốn nói ra điều này, rằng tôi đã giả vờ ngủ đấy.
Có lẽ là một loại trực giác, cũng có lẽ là tôi không đủ kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, tôi tỏ tình cùng cậu lần thứ 4. Khi ấy mang theo nôn nóng cùng xúc động, tôi càng không ngờ đến đó là lần cuối cùng chúng ta còn gặp mặt. Mọi thứ dường như trở về ngày đầu tiên chúng ta biết nhau, nụ cười ấm áp nhẹ nhàng của cậu vẫn vẹn nguyên, chỉ nhiều thêm một lời khẳng định tối nghĩa.
“Lần này, cuộc đời này, chúng ta không thể đến được với nhau”.
Cậu mất vào ngày mà bầu trời ảm đạm, để rồi tối đến những đám mây đen che khuất ánh trăng và vạn sao mà với tôi, ngày ấy tựa như ngày mặt trăng không còn được chiếu sáng bởi mặt trời. Người khác nói tôi khờ dại chưa hiểu chuyện tình yêu, bạn bè nói tôi dại khờ mãi nhớ người đã khuất, gia đình chẳng hề hay biết. Tôi dường như đã đem toàn bộ kiên nhẫn của một cuộc đời này, chỉ dành riêng cho cậu.
Tôi là đứa trẻ hứng thú với điều gì cũng chỉ được vài ngày, nhiều nhất là vài tháng. Là đứa trẻ ích kỷ, không biết quan tâm đến người xung quanh. Là đứa trẻ ngu ngốc, dễ dàng tin lời dèm pha cùng bàn tán của người đời. Mà đứa trẻ ấy, trong 4 năm đơn phương một người, được người kia bảo hộ quá tốt đến nỗi không cần phải tỏ ra trưởng thành, để rồi khi người nọ rời đi, thật nhiều gai nhọn từng chút một xuyên phá vòng bảo vệ đâm vào lòng tôi, mới khiến tôi lớn lên trong phút chốc.
Tôi chợt nhận ra cậu ấy đã biết mình chẳng sống được bao lâu, cũng được nghe lại những lời mà cậu ấy dặn dò bạn bè đừng nói với người cậu ấy thương. Tận lúc cậu hoàn toàn không còn trả lời tôi thật nhanh mỗi khi tôi nhắn tin, không còn có thể đi ngang nhà cậu mà vô tình gặp mặt, tôi mới biết. Biết cậu lén lút bỏ vào cặp tôi những viên kẹo khi thấy tôi không được bạn bè chia quà vặt, biết cậu vẫn hay để ý tôi trong những buổi học thêm, biết cậu có hẳn một hộp quà đầy những món đồ tự tay cậu làm, nhưng rồi không đem tặng. Biết có một người sau khi hôn tôi một cái, dù chỉ là trên trán thôi, lại âm thầm về nhà vui vẻ nhiều ngày.
Tôi vẫn luôn muốn nói với người khác, không phải tôi đơn phương cậu ấy. Tôi mới là người được yêu. Nhưng tôi chẳng thể nào chứng minh được điều đó. Cậu ấy chỉ tặng cho tôi một món quà duy nhất, món quà tôi vẫn luôn mang theo giữ bên mình cho đến tận bây giờ. Một chiếc chìa khóa rất lạ.
Cậu ấy nói khi ngày ấy đến, sẽ có người đưa cho tôi một món quà, chỉ chiếc chìa khóa này mới mở ra được. Đã từng vừa cười, vừa khóc ôm chiếc chìa khóa trong suốt nửa năm, tôi thật muốn hỏi một câu “Món quà đó, có phải là chính cậu không?”.
© Hải Vũ - blogradio.vn
Xem thêm: Cảm ơn anh vì đã sống thật hạnh phúc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
2 con giáp chia tay vận xui, bước vào giai đoạn hoàng kim vào 2 tuần nữa
Hãy xem bạn có nằm trong số những con giáp dưới đây không nhé.
Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói
Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.
Chuyện của ta
Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.





