Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mỗi ngày trôi qua không giống nhau nên hãy cố gắng sống hết mình

2022-05-09 01:30

Tác giả: Lam Blue


blogradio.vn - Tôi đã quyết định sẽ duy trì thói quen này. Mỗi ngày chỉ cần một ly cà phê, đánh dấu khởi đầu một ngày mới, đánh dấu cho một ngày tiếp tục sống trên thế giới này, lại một ngày nữa cố gắng làm việc. Mỗi ngày không giống nhau, vì vậy hãy luôn cố gắng sống hết mình, vì ai biết trước ngày mai sẽ có chuyện gì thú vị xảy ra, vậy thì tại sao không sống hết mình cho ngày hôm nay chứ?

***

Một ngày của tôi không phải bắt đầu từ việc ăn sáng, mà là pha cho mình một tách cà phê nóng. Tôi thích dùng loại cà phê gói, đôi khi đổi gió dùng của hãng khác. Vị đắng và hơi nóng nồng mùi vị cà phê báo hiệu cho tôi rằng một ngày mới lại bắt đầu, tôi thường pha cà phê cho vào bình giữ nhiệt rồi đi đến trường học, vừa học vừa nhâm nhi cà phê ngon. Quả là một khởi đầu ngày mới tuyệt vời.

Không như bao bạn bè đồng trang lứa khác, thích trà sữa và các đồ ăn vặt như gà rán, tôi lại thích cà phê và không ăn những món ăn vặt nhiều dầu mỡ, có lẽ vì vậy mà bạn bè tôi hay khen tôi ốm thế. Những người bạn của tôi không hẳn ghét cà phê, thay vào đó các bạn uống các loại đồ uống ít cà phê như cà phê đá xay, kem cà phê. Riêng tôi, là một con nghiện cà phê, thích uống nguyên chất và tận hưởng vị đắng của nó. Cà phê đắng mới là cà phê ngon.

Bạn bè của tôi không nhiều, tôi khó kết bạn vì tính cách lầm lì khó hiểu, nên tôi khá ganh tị với những người hòa đồng thân thiện. Làm sao họ dễ có bạn như thế? Tôi cố gắng trở nên hòa đồng nhưng lại bị người ta ghét ngược lại. Bộ nhìn tôi giả tạo lắm khi cố gắng thân thiện sao?

co_-_gai_21

Cho dù là lý do gì, tôi vẫn tự tin và sẵn sàng hòa nhập với bạn bè trong những dịp đi chơi cùng họ. Ai nhờ gì tôi đều sẵn lòng giúp đỡ. Tuy bạn bè tôi không nhiều nhưng họ là những người bạn rất tốt, cảm ơn mọi người vì đã là bạn của mình.

Năm lớp bảy, lần đầu tiên tôi đơn phương một bạn nam cùng lớp, tên là B. Bạn ấy có khuôn mặt tuấn tú và đào hoa, nhưng lúc ấy cậu đã có người khác, tôi chỉ là một người bạn khác giới của cậu ấy thôi. Cho đến khi cậu và cô bạn kia chia tay, tôi mới có cơ hội được đi bên cạnh cậu. Những tưởng hai đứa chúng tôi sẽ mãi như thế, nhưng rồi cậu không cần tôi nữa. Thì ra, bấy lâu nay tôi bị chà đạp cảm xúc mà không hay, vì quá dán mắt vào sự ảo tưởng mà không nhận ra được sự thật phũ phàng ấy. Tôi lụy tình và khóc suốt ngày suốt đêm, thật là, tình yêu của lũ nhóc nhỏ tuổi thật nực cười sao đó.

Cuối cùng tôi cũng đã vượt qua được nỗi đau kia, chuẩn bị cặp sách chỉnh chu để bước vào năm lớp tám mới mẻ. Và như các bạn đoán đấy, lại một lần nữa dính vào thứ gọi là tình yêu. Lần này tôi cũng chẳng khá hơn là bao, quá dễ dãi, để cho người yêu tên T lợi dụng cảm xúc và tiền bạc, để rồi cuối cùng nó phủi mông bỏ tôi lại với mớ hỗn độn tinh thần. Tôi lại khóc, lại đau đớn, tự trách sao bản thân lại như vậy, sao lại quá dễ dãi như thế kia.

o_-_gai_4

Tôi nhận ra mình đã thay đổi rất nhiều, từ tính cách cho đến ngoại hình, củng cố thêm sự mạnh mẽ và tự tin, tiếp tục cuộc sống cho đến hiện tại. Tất nhiên, tốn không ít thời gian để có thể làm được điều đó, nhưng thực tế đã chứng minh rằng thời gian sẽ chữa lành tất cả, những vết thương lòng của tôi đã được chữa lành, tuy vết sẹo không biến đi, nhưng cũng không sao cả, bởi vì đó chính là minh chứng cho thấy tôi đã cố gắng như thế nào, và cũng là những ký ức trẻ thơ ngây dại, là những mảng ký ức đã góp phần nào tạo nên sự thay đổi cho tôi.

Tuy nhiên, có một thứ vẫn giữ y nguyên không thay đổi, đó là thói quen uống cà phê sáng. Đối với tôi, cà phê là liều thuốc an thần, chỉ cần một hớp cà phê nóng vào buổi sáng, mọi mệt mỏi của tôi đều được xua tan theo gió. Kể cả trong những ngày tôi buồn bã không gượng dậy nổi, chẳng hiểu sao vẫn còn sức pha cho mình một ly cà phê sáng. 

Tôi nhận ra thói quen này đã theo tôi suốt những chuỗi ngày áp lực, về cả tinh thần lẫn thể xác, chỉ riêng nó là không thay đổi, không rời bỏ tôi, một lòng một dạ theo tôi đến cùng. Ôi, thật cảm động làm sao. Thật mừng làm sao.

Tôi đã quyết định sẽ duy trì thói quen này. Mỗi ngày chỉ cần một ly cà phê, đánh dấu khởi đầu một ngày mới, đánh dấu cho một ngày tiếp tục sống trên thế giới này, lại một ngày nữa cố gắng làm việc. Mỗi ngày không giống nhau, vì vậy hãy luôn cố gắng sống hết mình, vì ai biết trước ngày mai sẽ có chuyện gì thú vị xảy ra, vậy thì tại sao không sống hết mình cho ngày hôm nay chứ?

© Lam Blue - blogradio.vn

Xem thêm: Anh sẽ nhớ về em một lần sau cuối | Radio Tình yêu

Lam Blue

Là một sinh viên với đam mê viết, mình luôn hết mình với sở viết và không ngừng cải thiện kỹ năng này. Chuyên viết về tâm lý và những mẫu truyện ngắn, mong các bạn đọc và ủng hộ mình nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những bước chân vội vã

Những bước chân vội vã

Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

back to top