Mẹ vẫn mãi là mẹ dù con lớn thế nào
2021-02-25 01:22
Tác giả:
Nguyễn Thúy Hạnh
blogradio.vn - Mẹ là hình ảnh thu nhỏ của những ước mong, những khát khao thanh bình, thánh thiện và hạnh phúc đong đầy. Mẹ là nguồn động viên, mẹ là tình yêu, là cả những day dứt, dằn vặt, trăn trở. Bởi mẹ mãi mãi luôn là mẹ, mẹ là niềm tự hào của mỗi chúng con.
***
Người ta vẫn nói rằng thế giới này rộng lớn là thế, biết bao người vội vã gặp gỡ rồi lại vội vàng lướt đi vụt qua nhau, chỉ có mẹ và tình yêu của mẹ là sẽ luôn ở lại bên con mãi mãi mà thôi. Để rồi cho dù con có lớn bao nhiêu, có bay cao bay xa đến thế nào thì mẹ vẫn luôn là vòng tay ấm đón con trở về. Tình yêu của mẹ sẽ hóa thành phép màu luôn hiện hữu trên mọi con đường mà con sẽ đi qua.
Mẹ ơi! Hãy cho con được viết tặng mẹ một bài ca và được “gánh mẹ một lần”. Thực ra chẳng có đứa con nào có thể gánh được cuộc đời mẹ cả. Nếu có chăng thì đó cũng chỉ là cái vịn vai hay vòng tay để con được dìu mẹ đi khi mẹ già yếu mà thôi.
Lúc mẹ còn trẻ thì con lại bé, mẹ gánh gồng con lên chợ phiên rồi lại gánh con vào sân kho của hợp tác xã. Mẹ gánh con đến trường khi chân con còn đang yếu ớt mà lại tiện buổi chợ phiên của mẹ. Gánh con, mẹ gánh cả những nhọc nhằn, những lo lắng giấc ngủ và cả miếng ăn của con mỗi ngày.
Khi con chập chững những bước đi đầu tiên mẹ cũng là người nắm chặt tay con nhịp nhàng từng bước từng bước dắt con vào đời. Khi đi học, cũng có những lúc con ham chơi khiến mẹ buồn lòng nhưng mẹ vẫn không bao giờ buồn hay hờn trách con, mà luôn chỉ bảo ân cần để giúp cho con nhận thức và phân biết được những điều tốt xấu đúng sai.
Tất cả những điều đó đã đều chứng minh được thế nào là tình mẹ. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho con những gì tốt đẹp nhất, mẹ thức trắng đêm trông nom khi con ốm. Mẹ lận đận sớm hôm để lo cho cuộc sống con được trọn vẹn. Mẹ long đong sớm nắng chiều mưa vì công việc để lo cho con đủ miếng cơm ngon, áo ấm, tình thương.
Khi con bị đau do vấp ngã bên vệ đường mẹ đến bên dịu dàng động viên, nhẹ nhàng vỗ về an ủi. Không có ai mạnh mẽ và hung dữ hơn một người mẹ khi nhìn thấy con mình bị tổn thương. Mẹ là nơi tin tưởng để chúng con có thể yên tâm thổ lộ sẻ chia mọi điều riêng tư thầm kín.
Mẹ là hình ảnh thu nhỏ của những ước mong, những khát khao thanh bình, thánh thiện và hạnh phúc đong đầy. Mẹ là nguồn động viên, mẹ là tình yêu, là cả những day dứt, dằn vặt, trăn trở. Bởi mẹ mãi mãi luôn là mẹ, mẹ là niềm tự hào của mỗi chúng con.
“Đứng lên con, hãy đứng lên nào” Con vẫn luôn nghe thấy những lời khích lệ chân thành mà đầy ắp trách nhiệm và yêu thương từ mẹ. Dù cho đứng trước bất kỳ khó khăn nào thì cuối cùng mọi chuyện đều sẽ ổn thôi nếu như con có mẹ.
Lúc mẹ bước vào tuổi trung niên thì con lại bắt đầu sổ lồng tung cánh, học hành và làm việc ở nơi xa. Mẹ lại gánh gồng lo cho con tiền ăn học, gánh cả thanh xuân được rực rỡ tươi hồng. Rồi đến khi con được dựng vợ gả chồng thì mẹ vẫn lại tiếp tục gánh gồng, gồng gánh những niềm vui mới, nỗi niềm mới, trách nhiệm mới và những âu lo mới.
Khi con sinh đứa con đầu lòng, mẹ lại giúp con gánh gồng chăm bẵm, à ơi từng giấc ngủ miếng ăn ngay từ lúc cháu còn đỏ hỏn sơ sinh. Con cứ ngỡ như chính con đang được mẹ gánh gồng từ tấm bé. Mẹ hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy đàn cháu nhỏ khỏe mạnh đang lớn khôn từng ngày. Với các cháu, mẹ vừa là bà và vừa là người mẹ thứ hai.
Khi chúng con trưởng thành, cuộc sống thu nhập ổn định và có chút của ăn của để thì lưng mẹ đã còng và tóc mẹ cũng đã bạc trắng. Lúc ấy con cũng giống mẹ lại gánh gồng, gồng gánh cho những đứa con và tổ ấm riêng của mình. Con lại giống mẹ, bắt đầu mải mê lo từ tiền cơm áo học hành cho lũ trẻ từ ngày này sang ngày khác, hết năm này qua năm khác. Con quên mất rằng chính mẹ ở nơi quê nhà xa thăm thẳm ấy vẫn đang từng ngày gánh gồng cho con.
Nhưng giờ đây mẹ đã ở tuổi già, mẹ không còn gánh gồng gió sương nuôi nấng nữa, mà là gánh gồng nỗi nhớ thương con cháu và gánh gồng những ước mơ ngày ngày mong con cháu trở về. Như khi con còn bé thường ước mơ được bay xa trên những chân trời cao vút thật xa vời. Và cứ thế chúng con lớn lên trưởng thành hơn nhưng chẳng thể gánh gồng được cho mẹ, vì chỉ có cha mới có thể gánh gồng cho mẹ mà thôi. Khi cha không còn, mẹ lại tự mình gánh gồng nỗi nhớ, gánh gồng kí ức và gánh gồng cả nỗi cô đơn tuổi già.
Mẹ vẫn mãi là mẹ dù con lớn thế nào. Những đứa con cho dù có đủ lông đủ cánh đủ lớn khôn cũng chẳng thể nào có thể gánh gồng lo toan được cho cuộc đời của mẹ. Bờ vai con chẳng thể đủ lớn để gánh gồng được cái công lao biển trời ấy. Cho dù có chuyện gì xảy ra, thì con vẫn mãi là con của mẹ và luôn là ưu tiên hàng đầu của mẹ.
Mẹ tuy tuổi đã già nhưng vẫn luôn cố gắng từng ngày để có thể hoàn thiện mình hơn, để yêu con bằng tình yêu của mẹ, bằng cách yêu của mẹ ngày càng trọn vẹn hơn. Mẹ không quan tâm đến việc con có bay cao, bay xa hay không mà mẹ chỉ quan tâm đến việc con bay xa thế cao thế con có mệt hay không? Mẹ không cần con phải giàu sang, phú quý mà chỉ luôn hy vọng cuộc sống của con được vui vẻ, hạnh phúc.
Tình yêu của mẹ dành cho con không giống như những tình yêu bình thường, cuồng nhiệt và lửa cháy. Tình yêu của mẹ nó cứ âm ỉ, nhẹ nhàng và hiển nhiên như chính cái không khí mà con đang hít thở vậy. Tất cả những thứ mẹ làm, những điều mẹ nghĩ, những lời mẹ nói cứ hiển nhiên như là đương nhiên nó phải thế, bởi đó là trách nhiệm của một người mẹ đối với người con.
Mẹ thực sự như bóng cây đa che nắng mưa cho đàn con mỗi ngày. Còn mẹ là còn quê hương bởi khi còn mẹ con vẫn mong muốn được trở về dưới tán gốc đa ấy để nương náu, để quây quần, để sum họp. Khi bóng đa ấy không còn, đàn con nháo nhác biết tìm về đâu và khi ấy quê hương chỉ còn là trong ký ức. Khi không còn mẹ, ngôi nhà ấy cũng không còn ý nghĩa gì ngoài việc che nắng che mưa như đúng bản chất tự nhiên vốn có của nó.
Tình yêu của mẹ là một thứ sức mạnh vĩ đại nhất vũ trụ này, nó có thể hóa giải mọi thù hận, dung hòa mọi mâu thuẫn và xoa dịu mọi tổn thương. Chính mẹ là người duy nhất trên đời này ở bên con từ khi con được sinh ra và sẽ luôn dõi theo mỗi bước đi của con cho đến cuối cuộc đời của mẹ.
Mẹ ơi, mẹ vốn đáng kính đáng yêu là thế. Mẹ vẫn mãi là mẹ, dù con lớn thế nào. Bao nhiêu sự vất vả, tận tụy ấy của mẹ con không thể kể hết được bằng lời. Con chỉ nguyện sao được sống trọn vẹn với cuộc đời này, hiếu nghĩa với mẹ để mái ấm luôn ấm luôn êm và gia đình đầy ắp tiếng cười con trẻ. Để giúp mẹ vơi đi những lo lắng buồn phiền, chắc khi ấy mẹ sẽ bớt gánh gồng những nỗi ưu tư.
© Nguyễn Thuý Hạnh - blogradio.vn
Xem thêm: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.