Mạnh mẽ lên, cuộc đời rực rỡ đang chờ bạn
2020-10-01 01:20
Tác giả: nguyễn ngân
blogradio.vn - Và bạn à, tuổi trẻ là của bạn, cuộc đời là của bạn. Bạn hãy nhớ chỉ có bạn mới là người có thể hoàn toàn quyết định cuộc đời ấy. Cuộc đời rực rỡ đang chờ bạn nên mạnh mẽ lên thôi.
***
Có bao giờ bạn đã tự hỏi với chính bản thân mình năm qua mình làm được gì, tháng qua mình đã làm những gì hay thậm chí là ngày hôm nay bạn đã làm những việc gì chưa? Đối với tôi, có lẽ tôi thì chưa từng bao giờ, tại sao tôi lại nói là chưa từng bao giờ, bởi lẽ những ồn ào náo nhiệt của cuộc sống tấp nập này đã cuốn tôi vào những cuộc vui không hồi kết ngoài xã hội.
Cuộc sống của tôi trong những năm tháng ấy chỉ đơn giản là hàng giờ vùi mình trên mạng xã hội, chôn vùi mình trong những bộ phim dài tập từ nước này đến nước khác hay đơn giản là những cuộc vui không quan tâm đến thời gian cứ thế bên từng hàng quán.
Đó là cuộc sống mà tôi nghĩ không chỉ của riêng tôi mà có lẽ là của rất nhiều người trẻ thời nay.
Tuổi trẻ chẳng có gì ngoài thời gian, ngoài sức trẻ vậy mà những năm tháng ấy, tôi lại chưa từng một phút nghĩ đến những việc mình đã từng làm, bởi tôi xem đó là một việc vô bổ.
Tôi đơn giản chỉ nghĩ rằng tuổi trẻ có bao lâu đâu cứ vui thôi lo làm gì. Để hôm nay trong những ngày tích tắc trôi nhanh của tuổi trẻ, tôi chợt nhận ra câu hỏi bấy lâu mình chưa từng tự chất vấn mình “Năm qua mình đã làm gì nhỉ”.
“Năm qua mình đã làm gì?” Câu hỏi có lẽ được cho là quá đơn giản như bài Toán lớp Một dễ dàng đưa ra đáp án nhưng liệu mấy ai đủ can đảm giải bài Toán đấy.
Nghĩ đến, tôi mới chợt giật mình thức tỉnh, một năm nữa đã trôi qua nhưng bản thân mình đã có gì, đã làm những gì. Tôi nhận ra mình đã qua cái tuổi vô lo vô nghĩ, qua rồi cái tuổi lao đầu vào cuộc vui với bạn bè, qua rồi cái tuổi suốt ngày chỉ biết để mọi chuyện cho ba cho mẹ gánh vác.
Lẽ ra ở tuổi của tôi bây giờ phải làm nhiều việc hơn, phải dám đương đầu, phải tự mình bươn chải, phải va chạm với những chai sạn trong cuộc sống thay vì cứ luôn né tránh như những năm tháng qua.
Việc tôi phải làm ngay bây giờ đó là phải lớn, lớn ở đây không phải là lớn của hình hài của thể xác mà là cái lớn của suy nghĩ, cái lớn của những hành động trưởng thành thay vì cứ mang trong mình suy nghĩ rằng mình chính là một người đã lớn nhưng hành động của một đứa trẻ tập lên ba.
Tôi bây giờ phải tự mình đập vỡ đi những ô cửa kính bao bọc của mẹ cha, đập vỡ đi những giấc mơ đầy sắc màu để mà bước qua những vụn vỡ ấy, để có thể nhớ rằng mình bây giờ đã chẳng thể trở về như xưa.
Mình bây giờ chẳng còn sự bao bọc kĩ càng của mẹ, của ba, chẳng thể dễ dàng òa khóc như ngày xưa đi học bị một bài Văn điểm kém và cũng chẳng còn đâu giấc mơ xuất hiện hoàng tử cứu vớt cuộc đời công chưa, như những những bộ phim đã dành cả thanh xuân để đắm chìm.
Hãy thức tỉnh thôi, hãy bước đôi chân trần của mình trên những con đường của cuộc đời để chính những cái đau ấy làm chính chúng ta đủ lớn, đủ hiểu và đủ để trưởng thành.
Hãy biến những giấc mơ thành hiện thực thay vì diễn thuyết trên những trang giấy dài trang. Và hãy sống một tuổi trẻ đáng sống, bởi tuy có vấp ngã đấy, có đau đấy nhưng tôi tin chắc đằng sau nỗi đau ấy là những quả ngọt cho sự dũng cảm của chính bạn.
Ngay từ bây giờ hãy hành động ngay, hãy để tuổi trẻ của bạn trở nên rực rỡ theo cách mà bạn muốn. Cuộc đời này chưa bao giờ là quá muộn cho mọi sự bắt đầu vì vậy đừng bao giờ biện minh rằng mình không có thời gian, không đủ sức chẳng qua là bạn chưa đủ lớn, chưa đủ dũng cảm vượt qua mà thôi.
Đừng ngồi im than trách số phận, cũng đừng so sánh sao bản thân không may mắn như những người thành công ngoài kia. Hãy nhớ rằng thượng đế tạo ra mọi người đều như nhau thay vì bạn đang chìm đắm mình trong cuộc vui thì những người thành công ấy đang còng mình ra ngoài phong ba cuộc đời và đương nhiên thành công hôm nay của họ đã đánh đổi bằng rất nhiều nước mắt.
Và bạn à, tuổi trẻ là của bạn, cuộc đời là của bạn. Bạn hãy nhớ chỉ có bạn mới là người có thể hoàn toàn quyết định cuộc đời ấy. Cuộc đời rực rỡ đang chờ bạn nên mạnh mẽ lên thôi.
© Nguyễn Ngân - blogradio.vn
Xem thêm: Hạnh phúc sẽ chờ đợi bạn nơi cuối con đường
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mùa xuân sau cơn giông
Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"
Giữa chốn phồn hoa gặp được người
Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.
Cuộc sống bạn muốn là gì?
tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống
Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước
Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.
Đoạn đường cũ
Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.
Đủ buồn để buông
Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.
Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn
Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.
Tết xa quê
Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.
Tôi chật vật giữ lấy lương tâm
Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.
Viết để chữa lành
Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.